Thời Ngu cũng đã đứng lên, sửa sang lại quần áo, cười tủm tỉm đi lên phía trước.
Bây giờ cô không còn yếu đuối như lúc biểu diễn nữa, lúc này cô càng gần gũi hơn, khí chất xinh đẹp trên gương mặt càng rõ hơn.
Khi đi ngược ánh sáng, Thượng Nha vừa mới thoát ra khỏi cảm xúc, ngay lúc đó tâm trí cậu ta lay động, như nhìn thấy ánh mặt trời chiếu sáng cả thế giới.
Đó cũng là lúc Thượng Nha nhận ra rằng Thời Ngu không phải là một đóa hoa xinh đẹp chỉ để một chỗ, nếu so sánh với Tô Nguyễn dịu dàng như ánh trăng, cô kỳ thật rất giống mặt trời có thể chiếu sáng đốt cháy lòng người.
Không, không, đây chỉ là một người phụ nữ tham lam hư vinh mà thôi! Làm sao cô có thể so sánh được với nữ thần của cậu!
Thượng Nha nhanh chóng phủ nhận ý nghĩ vừa rồi, trên mặt nở một nụ cười thân thiện rất đạo đức giả: "Chị diễn xuất tốt thật đấy.
"
Nhưng rốt cuộc thì cậu ta vẫn có thêm một chút cảm giác với cô.
Thời Ngu gật đầu, vẻ mặt tự tin.
"Cám ơn.
"
[Độ ưa thích trừ 10, độ ưa thích hiện tại là 0]
Tại sao nó lại giảm? Tại sao!
Không phải cậu vừa nói chúc mừng sao?
Thượng Nha sững người trong giây lát, độ ưa thích cứ lên xuống thất thường, cứ thế này cậu ta bị chọc