Trạch Nam Hoàng Kim

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Công ty đến gần cuối năm, sẽ bận rộn hơn, nhất là rất nhiều sản phẩm muốn đưa ra thị trường trước khi hết năm, khoa học kỹ thuật Mặc Kỳ cũng không ngoại lệ, ngay cả Diệp Tố Kỳ thành viên mới vào phòng kế hoạch marketing không tới một năm, cũng không thể tránh được vận mệnh tăng ca.

Hôm nay, là ngày cuối cùng của một năm, sau khi tan tầm, tình nhân ước hẹn cùng vượt qua năm mới an lành, nếu bây giờ là ngày đi làm mà nói, khẳng định nhân tâm phấp phỏng, nhưng ở khoa học kỹ thuật Mặc Kỳ không tồn tại.

"Những Thần Long kiến thủ bất kiến vĩ* đó là Kỹ Sư và trình tự viên xuất hiện, nghe nói công ty phải bỏ ra tiền lương rất cao mời được bọn họ đến!"

* Thần Long kiến thủ bất kiến vĩ: rồng thần chỉ thấy đầu mà không thấy đuôi

"Có thể không tiêu tiền sao? Tháng trước trò chơi di động thay đổi bản cập nhật, mọi người có biết cùng tháng doanh thu được bao nhiêu hay không? Như vậy nha." Nhân viên nữ giơ bốn ngón tay: "Ở Nhật Bản và đại lục doanh thu càng tốt, gà đẻ trứng vàng như vậy, công ty có thể không bỏ lương cao mời bọn họ sao?"

"Tôi nghe nói trù tổng Kỹ Sư tuổi còn rất trẻ, mới 26, 27 tuổi, công ty chúng ta thành lập năm năm, vậy không phải khi đó anh ta còn là sinh viên sao? Thật lợi hại.”

"Nhưng anh ta cực kỳ thần bí, nghe nói rất khó trị, thiên tài thôi, thì như thế này, có phần chướng ngại xã giao bình thường rất ít xuất hiện, ông chủ, cổ đông, cùng với trình tự viên đều đã đến Tổng Công Ty, tiến hành hội nghị quan trọng, trong đó Kỹ Sư trẻ tuổi nhất không phải ai khác, chính là Thành Uyên.”

Bên tai nghe các đồng nghiệp ca ngợi Thành Uyên, Diệp Tố Kỳ vẫn cảm thấy không có quan hệ quá lớn với cô, cho dù Thành Uyên gia tài bạc vạn, Diệp Tố Kỳ cô vẫn làm đến nơi đến chốn, kiếm tiền nuôi
gia đình, muốn từ một tháng hai vạn năm từ từ thăng chức tăng lương.

Còn ông anh cô, đối với công việc của Thành Uyên cùng với bối cảnh gia đình của anh, cũng không đáng lo - -

"Thành Uyên là ông chủ em? Sao lại như thế? Thành Uyên, tôi nói cho cậu biết, em gái tôi không đủ 28 tuổi, tôi không tính toán để cho nó gả ra ngoài. Đùa giỡn cái gì, nó mới tốt nghiệp bao lâu, còn không có kiếm được bao nhiêu tiền về nhà, chúng tôi muốn dành tiền mua phòng! Em gái tôi không kiếm đủ khoản phí sinh hoạt trước kia thì sẽ không gả ra ngoài, cậu nhớ kỹ điểm này cho tôi!"

Nghĩ đến anh trai mặt ngoài nói lời ác độc, kì thực bộ dáng sốt ruột bảo hộ cô, cô liền nhịn không được muốn cười.

"Cái kia... Tổng Kỹ Sư Thành tiên sinh cũng quá đẹp trai! Dáng người cao lớn, bộ dáng lại đẹp, lạnh lùng không thích cười, ánh mắt nhìn người cũng cực kỳ đáng sợ, đúng là cao lãnh khí phách tôi rất thích." Tiểu trợ lý mới vừa vào công ty không tới ba tháng bị kêu đi đưa trà, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy tổng Kỹ Sư Thành Uyên trong truyền thuyết.

"Thật sự như thế, chân dài như thế, mặc tây trang thật là đẹp mắt! Ai nha, lần đầu tiên tôi nhìn thấy."

"Với khuôn mặt kia mà không tới công ty đi làm, trốn ở trụ sở bí mật viết trình tự, thật sự là quá đáng tiếc, nếu mỗi ngày có thể nhìn thấy thì thật tốt."

"Thật sự thật sự, rất soái, ngay cả đi làm tâm tình cũng tốt."

Nghe thấy những lời này, chuông báo động trong lòng Diệp Tố Kỳ vang lên mãnh liệt, chuyện này lại có quan hệ với cô, các đồng nghiệp đều ca ngợi, đúng là bạn trai cô!

Trước 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện