Theo thời gian dần trôi, an tĩnh dần dần bị phá vỡ, trong rừng thu thỉnh thoảng vang lên tiếng hoan hô, giống như một tên đệ tử Tông Tự sở có tên trên bảng, ngay sau đó, lại truyền tới tiếng khóc của thiếu nữ, hình như là một vị sư tỷ Thanh Diệu Thập Tam ty từ ban đầu vị trí hơn chín mươi bị rơi xuống vị trí hơn một trăm.
Ở đoạn giữa của Thanh Vân bảng,vẫn như mấy năm dĩ vãng, xuất hiện nhiều nhất vẫn là các thiếu niên phía nam, mà nhân số của Trường Sinh tông cùng Hòe viện là nhiều nhất, nhất là Trường Sinh tông, không hổ là đại tông đệ nhất thiên hạ, các học viện ở kinh đô bao gồm Thiên Đạo viện cùng Trích Tinh học viện cùng với ba tòa học viện nơi này cộng tổng số lại, cũng chỉ nhiều hơn Trường Sinh tông một ít mà thôi.
Rất nhiều người trong vô thức nhìn sang khách viện vẫn an tĩnh không tiếng động, Cẩu Hàn Thực cùng các đệ tử Ly Sơn kiếm tông, còn có các học sinh của sử đoàn phía nam, đang có mặt ở đó —— Ly Sơn kiếm tông chẳng qua là một phần của Trường Sinh tông, tất cả mọi người đều biết, Thần Quốc Thất Luật trừ Thu Sơn Quân cùng Cẩu Hàn Thực, những người còn lại tất nhiên có tên trên bảng, chẳng qua tạm thời còn không trình diện tên của bọn họ mà thôi —— nghĩ tới đây, các học sinh của Ly cung phụ viện cùng Tông Tự sở còn có Thanh Diệu Thập Tam ty tâm tình có chút buồn bã, thậm chí lộ ra vẻ âu sầu ủ rũ.
Các thầy giáo của các học viện hiểu rất rõ, kiếm xuất Ly sơn, Trường Sinh tông vốn dĩ thanh niên đệ tử của Ly Sơn kiếm tông mạnh nhất, nhưng bọn hắn không cách nào dùng điểm này để an ủi học sinh, không thể làm gì khác đành phải khuyến khích, các sơn môn giáo phái phía nam cùng Quốc Giáo chính tông tu hành sai khác không nhiều, giáo phái phía nam từ trước đến giờ tu luyện đạt được thành tựu nhanh chóng, nhưng muốn tu đến cảnh giới cao thâm chân chính, cũng chưa chắc đã mạnh hơn chư viện ở kinh đô, mượn Tiêu Dao bảng để bàn luận, chính là không có hiện tượng nam cường bắc nhược.
Nghe những lời khuyến khích này, các học sinh kinh đô chư viện tâm tình tốt hơn một chút, nhưng cũng không cách nào trở nên vui vẻ —— Tiêu Dao bảng chưa nói tới là bí mật gì đó, nhưng đã nhiều năm không đổi bảng, cũng không thể nói chính xác được cục diện bây giờ, phải biết rằng từ khi Thu Sơn Quân cùng Cẩu Hàn Thực tiến vào Điểm Kim bảng, giáo phái phía nam đã hơn bọn họ hai bảng mất rồi.
Bởi vì tâm tình quan hệ, trong rừng thu hai bên thần đạo một lần nữa trở nên an tĩnh, dĩ nhiên, cũng có chút khẩn trương —— Thanh Vân bảng đoạn giữa đã kết thúc tuyên danh, hiện tại bắt đầu công bố danh sách bốn mươi người đứng đầu, đừng bảo là những học sinh tuổi trẻ nhiệt huyết, chính là người tính tình bảo thủ như Tô Mặc Ngu, sắc mặt cũng có chút biến hóa
Chỉ có Trần Trường Sinh không quan tâm tới Thanh Vân bảng, bởi vì hắn biết rõ, Thanh Vân bảng cùng mình bây giờ không có bất cứ quan hệ gì —— hắn không phải Hiên Viên Phá, trời sinh không cần tẩy tủy, trong điều kiện tiên quyết không thể tẩy tủy thành công, căn bản không có tư cách bước chân vào Thanh Vân bảng, cho dù hắn là con trai ruột của Thiên Cơ lão nhân cũng không được.
Nhưng đây là lần đầu tiên hắn trải qua Thanh Vân bảng đổi bảng, cũng là lần đầu tiên hắn gặp trường hợp như vậy, cảm thấy rất mới mẻ, nhìn bộ dáng đám bạn cùng lứa tuổi khẩn trương, dần dần, hắn cũng cảm thấy khẩn trương, cảm thấy rất kích thích, mơ hồ sinh ra rất nhiều cảm xúc khác nhau, chẳng qua là loại tâm tình này khó có thể nói với người ngoài.
Hắn nhìn Đường Tam Thập Lục, an ủi: "Không cần lo lắng làm gì, cũng đúng như Hiên Viên đã nói, mặc dù là Thanh Vân bảng, nhưng tranh giành vị trí nhất thời không có ý nghĩa, cần phải xem xét tương lai mới tốt."
Đầu năm Thanh Vân bảng ban bố đến hiện tại đã trải qua hơn nửa năm, Đường Tam Thập Lục trừ một lần chính thức xuất chiến ở Thanh Đằng yến, không có ai từng thấy hắn xuất thủ, hơn nữa trong cuộc tranh tài này, ai nấy đều thấy được , thực lực của hắn thật ra vẫn thua xa Thất Gian, lấy trí tuệ của Thiên Cơ lão nhân, tự nhiên không thể nào nhìn lầm.
Nếu nói như thế, vị trí của hắn ở trên bảng mới của Thanh Vân bảng, quả thật có chút khó đoán.
"Tranh giành vị trí nhất thời dĩ nhiên không có ý nghĩa gì, nhưng ta đã ở trên bảng rồi, nếu vị trí thấp hơn, chẳng phải là quá xấu hổ hay sao? Làm sao cũng phải bảo vệ vị trí hiện tại."
Đường Tam Thập Lục vẻ mặt vẫn lãnh ngạo, đôi môi thật mỏng cũng đang nhanh chóng mấp máy, dùng thanh âm rất nhỏ, thái độ rất căm tức hồi đáp lời của hắn.
Trần Trường Sinh bất đắc dĩ nói: "Lo lắng thành ra bộ dáng này, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy mất mặt hơn sao?"
Đường Tam Thập Lục hừ lạnh nói: "Ta nói rồi, giả mạo cô độc là một chuyện rất mệt mỏi, hơn nữa..."
Hắn xoay người quan sát Trần Trường Sinh, nói: "Ta lo lắng bao giờ?"
Trần Trường Sinh nói: "Rất dễ dàng nhìn ra."
Đường Tam Thập Lục vẻ mặt khẽ biến, có chút khẩn trương, hạ giọng nói: "Chẳng lẽ ta giả bộ còn chưa đủ trấn định ư.”
Trần Trường Sinh khẽ dời ánh mắt xuống phía dưới, rơi vào trên tay áo của hắn khẽ đang rung động, thấp giọng nói: "Tay ngươi run rẩy có chút lợi hại."
"Đó là do ta rảnh rỗi nhàm chán mà làm như vậy, ta trò chuyện với Cẩu Hàn Thực người như vậy cũng có thể thoải mái vui vẻ, ngươi thì biết cái gì."
Sắc mặt của Đường Tam Thập Lục có chút khó coi, thấp giọng quát, đồng thời lặng yên không một tiếng động đưa hai tay ra sau lưng.
Trần Trường Sinh cười cười, không nói thêm câu gì.
Trong lúc nói chuyện, tiếng xướng danh đến từ Tuyên Giáo điện đã đọc xong cái tên ở vị trí thứ ba mươi bảy, kế tiếp tự nhiên chính là ba mươi sáu, ba mươi sáu mà Trần Trường Sinh quen thuộc nhất, cũng chính là ba mươi sáu trong Đường Tam Thập Lục.
Người kia không phải họ Đường, không gọi là Đường Đường, cũng không có quan hệ với Vấn Thủy.
Mọi người bên cạnh thần đạo nhất tề nhìn về phía Đường Tam Thập Lục, có chút kinh ngạc, có chút khó hiểu.
Không khí chung quanh có chút quái dị.
Trần Trường Sinh nhìn Đường Tam Thập Lục, có chút bận tâm nói: "Sẽ không có vấn đề gì sao?"
Vẻ mặt Đường Tam Thập Lục không thay đổi, chỉ có Trần Trường Sinh cùng Hiên Viên Phá đứng rất gần có thể thấy rõ ràng, hai hàng lông mày của hắn khẽ giật giật.
"Xem ra, lần này có tiến bộ."
Hắn nói lời này không có chút lo lắng nào —— thấy thế nào hắn cũng không có khả năng bị rớt khỏi bảng, như vậy, không phải là vị trí ba mươi sáu thì ắt hẳn là ở phía trên, nhưng hắn lại nghĩ mãi mà không rõ, vị trí của mình tại sao lại có thể ở phía trên, chỉ bằng biểu hiện ở Thanh Đằng yến mà chính hắn cũng cảm thấy không có gì nổi bật ư?
Tiếng xướng danh của Tuyên Giáo điện rất nhanh đi tới vị trí ba mươi ba.
Ly cung phụ viện vang lên tiếng ca ngợi, thậm chí có chút ít tiếng vỗ tay, Tô Mặc Ngu bình tĩnh thi lễ, Thanh Đằng yến đêm thứ hai vũ thí đạt được thành tích đệ nhất , không thể làm cho hắn tiến thêm bước nữa, việc này làm cho hắn có chút ngoài ý muốn, nhưng có thể giữ vị trí trên bảng giống như đầu năm, hắn không có điểm nào không hài lòng, mục tiêu của hắn thủy chung là trên