Phá Quân quyền quyền ý cách không đánh tới, ngưng mà không tán, cho đến khi tiếp xúc đối thủ hoặc là chướng ngại vật gì khác mới phát ra lực lượng, có thể bảo tồn uy lực ban đầu hoàn chỉnh nhất, năng lực phá hoại cực kì khủng bố, coi như là người tu hành hoàn mỹ tẩy tủy, cũng không thể sử dụng thân thể đón đỡ được, phải nghĩ biện pháp tránh nẽ, hoặc là dùng chân nguyên cường đại hơn mạnh mẽ trấn áp.
Loại quyền pháp này còn có một đặc điểm, xuất quyền như gió, gió ngưng như quyền, từ lúc bắt đầu nhẹ nhàng, đi như cuồng phong bạo vũ, bao phủ tất cả phương vị, một quyền có thể địch hơn mười người thậm chí nhiều hơn, thích hợp nhất để dùng trên chiến trường, tu luyện tới đỉnh phong thậm chí có truyền thuyết lấy một quyền phá ngàn quân, cho nên được gọi là Phá Quân quyền.
Trận đối chiến đầu tiên, Trần Trường Sinh biểu hiện ra tốc độ khó có thể tưởng tượng, nhưng Phá Quân quyền không để lại không gian cho hắn thi triển tộc độ, hơn nữa ai nấy đều thấy được , số lượng chân nguyên của hắn vô cùng bình thường, so với các thiên tài tham gia đại triêu thí đối chiến, lại càng ít đến thương cảm, nếu như hắn không có thủ đoạn khác, nhất định thất bại.
Chiêu Văn điện rất an tĩnh.
Mọi người nhìn hình ảnh trên quang kính, nhìn mấy chục quả đấm phiếm thanh quang, từ bốn phương tám hướng công kích Trần Trường Sinh, vẻ mặt khác nhau.
Ở bên cạnh giáo khu xử giáo chủ đại nhân Mai Lý Sa, có thêm hai chiếc ghế, bên trên có hai vị giáo chủ đại nhân lộ ra vẻ còn chút trẻ tuổi, nhưng mà từ cách bọn họ ăn mặc có thể thấy được, hẳn là đại nhân vật cấp bậc ngang với Mai Lý Sa, không biết là người thống ngự tọa thánh nào trong Quốc Giáo.
Hai vị thánh đường chủ giáo này không biết bởi vì nguyên nhân gì, rất trễ mới đi tới Chiêu Văn điện, tạo cho người ta cảm giác, tựa như cố tình tới để xem trận đối chiến của Trần Trường Sinh.
Chiêu Văn điện mọi người vẻ mặt khác nhau, hai vị giáo chủ đại nhân cũng rất bình tĩnh, bình tĩnh tự nhiên.
Bởi vì bọn họ rất rõ ràng tu vi cảnh giới của thư sinh Hòe viện Hoắc Quang, chính xác hơn là, Hoắc Quang vốn chính là đối thủ bọn họ cố ý chọn lựa cho Trần Trường Sinh.
Đại triêu thí đối chiến rút thăm, do bọn hắn âm thầm an bài , Trần Trường Sinh ở trận đối chiến đầu biểu hiện ra các loại năng lực cùng với tất cả chi tiết, lúc trước cũng đã thông qua giáo sĩ dưới trướng của bọn họ, lén tiết lộ cho Hòe viện, cho nên Hoắc Quang mới có thể vừa bắt đầu trận đấu đã thi triển Phá Quân quyền tiêu hao chân nguyên vô cùng lớn, muốn không cho Trần Trường Sinh bất cứ cơ hội nào.
Đầy đủ mọi thứ, chỉ muốn xác định một việc, Trần Trường Sinh phải thất bại.
Mạc Vũ nhìn Trần Trường Sinh đã bị đẩy tới bên bờ vực, lông mày nhỏ nhắn cau lại, hai tay nắm thành ghế càng thêm chặt.
Trần Lưu vương ở bên cạnh khẽ liếc mắt nhìn nàng, nghi ngờ trong lòng càng ngày càng sâu.
Hắn nghĩ mãi mà không rõ, nhân vật đại biểu cho thế lực muốn chèn ép Quốc Giáo học viện, lúc này chứng kiến Trần Trường Sinh sắp sửa thất bại, vì sao nàng lại khẩn trương đến thế, quan tâm thế cục trận đấu kia đến thế? Chẳng lẽ nàng lo lắng cho Trần Trường Sinh? Chuyện này thật là vô lý.
Một khắc sau, hắn bỗng nhiên nghĩ tới một việc, cho rằng mình đoán được ý nghĩ của Mạc Vũ.
Ở Thanh Đằng yến, thời điểm Lạc Lạc Điện hạ đối chiến với Quan Phi Bạch, từng thi triển phiên bản đơn giản của Da Thức bộ, lúc ấy đã bị Cẩu Hàn Thực nhận ra được, kinh diễm toàn trường.
Tại sao Trần Trường Sinh lại có Da Thức bộ cực kỳ bí mật của Ma tộc, chuyện này thủy chung là bí ẩn không lời giải đáp, mặc dù ở Thanh Đằng yến, Lạc Lạc Điện hạ dùng bộ pháp cũng không phải là Da Thức bộ đầy đủ , nhưng ở Thanh Đằng yến cùng với đại triêu thí đối chiến chiến đấu, Da Thức bộ phiên bản đơn giản hoặc là nói biến tấu có thể phát huy tác dụng cực kỳ quan trọng, tỷ như đối mặt với Phá Quân quyền như mưa sa đánh tới ...
Mạc Vũ hẳn là đang nhớ tới hình ảnh trong Thanh Đằng yến, nàng không phải đang lo lắng Trần Trường Sinh sẽ thất bại bị thương, mà đang lo lắng xem Trần Trường Sinh có thể thi triển Da Thức bộ, trực tiếp thoát khỏi phạm vi bao phủ của Phá Quân quyền, mang đến biến hóa xuất kỳ bất ý cho trận đối chiến này hay không.
Trần Lưu vương nghĩ như vậy.
Hắn có thể nhớ tới Da Thức bộ phiên bản đơn giản của Trần Trường Sinh, những người còn lại trong Chiêu Văn điện tự nhiên cũng có thể nhớ tới, vẻ mặt Từ Thế Tích có chút lạnh lùng, Tiết Tỉnh Xuyên một lần nữa ngồi lại trong ghế, không khí trở nên có chút trầm mặc, mọi người rõ ràng, Trần Trường Sinh ít nhất sẽ không lập tức thất bại, trận đối chiến này có lẽ sẽ kéo dài thêm một lát nữa.
Mà hai vị thánh đường giáo chủ đại nhân vẫn không hề để tâm, là nhân vật đại biểu cho Quốc Giáo tân phái, bọn họ biết được nhiều chuyện hơn thế.
Nếu muốn chèn ép Quốc Giáo học viện, nếu muốn mượn Hòe viện trực tiếp làm cho Trần Trường Sinh bị đào thải ở vòng hai, làm sao có thể bỏ qua những tin tình báo quan trọng đến thế?
Tất cả thủ đoạn mà Trần Trường Sinh có thể nắm giữ, đối thủ của hắn đều đã biết trước.
Hoặc là, Hoắc Quang lúc này đang đợi Trần Trường Sinh sử dụng Da Thức bộ, từ trong Phá Quân quyền hóa thành bão tố đột phá ra ngoài.
Hoắc Quang nhất định ẩn giấu thủ đoạn mạnh mẽ hơn, đang chờ đợi thời khắc hắn bước ra ngoài.
Một khắc sau, trong Chiêu Văn điện vang lên một loạt tiếng hô kinh ngạc.
Hai vị thánh đường chủ giáo khẽ cau mày, nhìn hình ảnh trong quang kính, có chút giật mình khó hiểu.
Trần Trường Sinh không sử dụng Da Thức bộ, không có cố gắng từ trong vòng vây của Phá Quân quyền đột phá đi ra ngoài.
Chính xác hơn là, hắn không làm gì cả, hai cái chân dẫm trên mặt đất đầy cát vàng, ổn định tựa như đóng đinh ở nơi đó, không hề động đậy.
Hắn cách mấy chục quyền ý chân nguyên màu xanh kinh khủng kia, nhìn Hoắc Quang đối diện, trầm mặc không nói.
Thời gian nhanh chóng trôi đi, hắn không phải chờ đợi bao lâu, Chiêu Văn điện đại nhân vật cùng với Ly cung giáo sĩ đang xem cuộc chiến ở lầu hai cũng không phải nhìn bao lâu, Phá Quân quyền ẩn chứa uy lực kinh khủng, rốt cục đi tới trước người của hắn, giống như bão táp chân chính, đầy dẫy tất cả các góc trong không gian quanh hắn.
Rất nhiều người nhìn thấy cảnh này, vô luận là Từ Thế Tích hay là Mạc Vũ, hoặc là các giáo sĩ trên tầng hai có lòng hướng về Quốc Giáo học viện, cũng cảm thấy vô cùng khó hiểu, không biết hắn cuối cùng muốn làm cái gì.
Đây là đại triêu thí đối chiến, không có nguy hiểm tính mạng, theo đạo lý