Nhiệt độ của Tẩy Trần lâu tăng lên rất rõ ràng, tiếng ve ngoài lâu lại râm ran, mọi người đã từng chứng kiến một lần, nên hiểu rõ chuyện gì sắp diễn ra, đây là Trần Trường Sinh thiêu đốt tinh huy tạo thành dị tượng, không khỏi giật mình, cẩn thận tính ra, đây đã là lần sơ chiếu thứ ba của hắn mà mọi người biết được, chuyện này hoàn toàn vi phạm các quy tắc trên điển tịch tu hành.
Còn Cẩu Hàn Thực lần đầu tiên chứng kiến cảnh này, lại càng rung động im lặng, hắn hoàn toàn không thể nào hiểu rõ, Trần Trường Sinh rõ ràng đã tiến vào cảnh giới Tọa Chiếu làm sao có thể sơ chiếu được.
Dĩ nhiên sơ chiếu là chuyện rất nguy hiểm, mặc dù không phải ảnh hưởng tới sinh tử như Thông U, nhưng kinh mạch của Trần Trường Sinh không giống người thường, mệnh tinh cũng không giống, hấp thu số lượng tinh huy cùng mức năng lượng cũng có nhiều điểm đặc thù, một khi bốc cháy lên, hỏa thế tận trời, cho dù là thân thể của hắn được long huyết cải tạo, cũng vẫn khó chịu nổi nhiệt độ kia, chỉ chớp mắt đã lâm vào nguy hiểm.
Bởi vì đã có kinh nghiệm, hơn nữa đối thủ trận này quá mạnh mẽ, Trần Trường Sinh cố gắng giữ vững thần thức, trong quá trình sơ chiếu không nhắm mắt lại, quan sát Cẩu Hàn Thực phía đối diện, cả người bất giác đã đỏ bừng, thân thể nóng hổi, mồ hôi trong quần áo nháy mắt đã bị bốc hơi hầu như không còn, chỉ lưu lại những vệt muối bên trên , nhìn thật thảm đạm.
Nếu như không có chuyện gì phát sinh, tựa như sơ chiếu hai lần trước, cho dù hắn không bị nhiệt độ cao đốt cháy, cũng sẽ bị đốt thành kẻ ngốc.
Nhưng nếu hắn dám làm như vậy, tự nhiên là mong chờ có chuyện gì đó phát sinh, tựa như trận chiến cùng Trang Hoán Vũ, có chút chuyện đã xảy ra theo đạo lý mà nói hẳn là có thể tiếp tục diễn ra, ví dụ như mưa rơi.
Tích tách tí tách thanh âm chính là để hình dung thanh âm giọt mưa lướt qua không khí.
Ngoài Tẩy Trần lâu không khí quang đãng, nhưng ngay bầu trời phía trên lầu lại là một trận mưa rơi, tiếng mưa rơi mềm nhẹ , làm người ta muốn ngủ thiếp đi.
Mưa rơi vào trên đoản kiếm trong tay Trần Trường Sinh, bọt nước cùng thân kiếm vừa tiếp xúc, đã bị bốc hơi, biến mất mất tích, nhìn qua giống như thấm vào trong thân kiếm cứng rắn.
Càng nhiều hạt mưa rơi vào trên người Trần Trường Sinh, thấm vào y phục, chạm vào da thịt liền bị bốc hơi, tựa như cũng thấm vào trong thân thể của hắn.
Cùng với trận mưa này, không khí nóng bức trong Tẩy Trần lâu bị xua tan, nhiệt độ rõ ràng giảm xuống, thân thể Trần Trường Sinh tựa như đang giao hòa giữa ẩm thấp và nóng bức, vô số nhiệt lượng theo hơi nước tản đi, nhiệt độ dần dần hạ xuống, chỉ cảm thấy làn gió mát mẻ, quất vào mặt như bàn tay của mỹ nhân, rất thoải mái vui sướng.
Thoải mái là cảm thụ về mặt sinh lý, vui sướng là nhận thức về mặt tinh thần.
Cơn mưa này chính là chuyện mà hắn mong đợi, cơn mưa này chứng minh quả thật có rất nhiều người không muốn hắn chết đi, như lúc trước hắn thảo luận với Lạc Lạc, Giáo Hoàng đại nhân đang xem cuộc đối chiến này.
Cánh đồng tuyết thiêu đốt, hóa thành dòng nước, biến thành chân nguyên tẩm bổ thân thể hắn, cung cấp lực lượng cường đại hơn, hắn nắm đoản kiếm, đi về phía Cẩu Hàn Thực, trong quá trình đi lại, vô số khói trắng từ trên người của hắn tỏa ra, hình ảnh lộ vẻ cực kỳ quỷ dị.
Bước ba bước về phía trước, sau đó đổi thành Da Thức bộ, làn khói trắng quanh người hắn chợt ngưng tụ, sau đó tan biến, trong làn khói đã không còn thân ảnh của hắn.
Một đạo phong kiếm cuồng bạo từ thạch bích phía sau Cẩu Hàn Thực phát lên, bên trong ẩn chứa chân nguyên khí tức cực kỳ bàng bạc mênh mông, Trần Trường Sinh nắm kiếm cũng xuất hiện, trầm mặc mà kiên định đâm vào sau lưng của Cẩu Hàn Thực , sau đó trong lúc công kích biến thành ngàn vạn thanh kiếm.
Mưa rơi vẫn còn đang tiếp tục, mũi kiếm của Trần Trường Sinh huyễn thành vô số, dường như so với hạt mưa còn dày đặc hơn.
Hắn dùng kiếm chiêu, chính là một chiêu cường đại nhất của Chung Sơn Phong Vũ Kiếm: Thiên Phiên Địa Phúc.
Chiêu kiếm coi trọng khí thế, như mưa sa lao tới chính muốn làm trời long đất lở.
Lúc này Tẩy Trần lâu vẫn còn đang mưa.
Trần Trường Sinh muốn mượn thế của trận mưa này, mượn được đầu tiên tự nhiên chính là khí thế.
Vô số cuồng phong từ ngoài Tẩy Trần lâu tràn vào trong lầu, lầu hai mấy cánh cửa sổ không ngừng lay động, phát ra