Hồn mộc trong tay Nam Khách sáng rực lên, thú triều lúc trước vì vạn kiếm xuất thế mà kinh hãi an tĩnh đôi chút lại trở nên cuồng bạo.
Thân ảnh khổng lồ sâu trong thú triều, vẫn ổn định như núi.
Đó là một con kiền thú, kiền thú trong truyền thuyết.
Sở dĩ dùng hai chữ truyền thuyết, là bởi vì trong Đạo Tàng có ghi lại, loại yêu thú này từ mấy ngàn năm trước, đã bị loài người cùng Ma tộc trả một cái giá rất đắt để tiễu trừ, cũng bởi vì ... loại yêu thú này đã cường đại đến cực điểm, đã trở thành truyền thuyết nào đó.
Kiền thú có lực chiến đấu cường đại tương đương với Tụ Tinh thượng giai, mặc dù linh thức chưa mở, không có trí tuệ chân chính, không thể hoàn toàn đồng đẳng với cường giả nhân loại Tụ Tinh thượng cảnh, nhưng trong núi rừng hoang nguyên nơi chúng sống, tuyệt đối có lực lượng tương đương với loài người cùng đẳng, thậm chí lực sát thương còn mạnh hơn, bởi vì đây là một loại yêu thú am hiểu công kích từ xa cực kỳ hiếm thấy.
Thân thể kiền thú khổng lồ như núi, bên ngoài thân thể trời sinh đã bao trùm một tầng khôi giáp cực kỳ cứng rắn, đỉnh đầu có một sừng có thể phá tan kiên thạch.
Đặc điểm lớn nhất cũng để cho địch nhân sợ hãi bất an nhất, là cái đuôi dài nhỏ sinh đầy lông tơ màu đen ở phía sau, khi nó ngồi xuống , cái đuôi dài nhỏ cuốn thành đống trên mặt đất, nhưng khi nó gặp địch nhân hoặc con mồi, cái đuôi dài nhỏ sẽ dựng thẳng, cuốn lấy một sừng trên đỉnh đầu, biến thành một sợi dây cung, thân thể của nó sẽ biến thành một cây cự cung.
Đây là chuyện rất thần kỳ, nhưng khó hiểu chính là, mũi tên mà cây cung lớn tựa như ngọn núi này sử dụng, lại là những sợi lông tơ rất nhỏ trên đuôi của nó. Cũng không biết những sợi lông tơ này dùng chất liệu gì để chế thành, lúc ở trên người kiền thú thì mềm mại như bông, nhưng khi được vĩ cung bắn ra, lại trở nên cứng rắn như sắt, tốc độ như điện, căn bản không thể tránh thoát
Chiến lực Tụ Tinh thượng giai cảnh giới, cộng thêm thủ đoạn công kích quỷ mị khó phòng như thế , trong quá trình loài người cùng Ma tộc chinh phục đại lục này, không biết có bao nhiêu cường giả bị loại yêu thú này giết chết, uy danh kiền thú ngày càng vang dội, thế cho nên bắt đầu có người hoài nghi trong thân thể của nó có phải sở hữu huyết mạch của độc giác thú hay không. Dĩ nhiên, loại phỏng đoán này không được quá nhiều ủng hộ, trong Vân Sơn vực sâu của đại lục không biết có bao nhiêu yêu thú cũng có một sừng, độc giác thú là thần vật thánh khiết như thế, làm sao lại lưu lại tử tôn thích giết chóc đến vậy?
Nhìn thân hình khổng lồ của kiền thú chậm rãi vươn thẳng lên trong thú triều, tựa như một ngọn núi nằm trên mặt đất, bàn tay đang nắm Ma Soái kỳ kiếm của Trần Trường Sinh cảm thấy khẽ run lên. Cách cự ly hơn mười dặm, hắn tựa như có thể thấy được đôi mắt của con yêu thú này, đó là một đôi con ngươi nhỏ như hạt gạo, bên trong tản ra u quang nhàn nhạt, lộ ra vẻ phá lệ kinh khủng.
Đây chỉ là cảm giác, nhưng hắn có thể xác nhận con yêu thú này có thể thấy được hai mắt của mình, nếu không làm sao có thể cách xa như vậy cũng có thể uy hiếp chính mình?
Trần Trường Sinh biết tiếp theo đám yêu thú đáng sợ này sẽ hướng mình khởi xướng công kích từ xa liên tục không ngừng, nhưng trước khi ứng đối với những mũi tên uy lực vô cùng này, hắn còn phải giải quyết rất nhiều vấn đề khác, tỷ như phía trước thần đạo mơ hồ vang lên thanh âm chít chít, còn có trong thú triều vang lên tiếng đất rung ầm ầm.
Tiếng chít chít rất yếu ớt, nếu không biết chủ nhân của thanh âm này đáng sợ đến cỡ nào, chắc có lẽ sẽ cảm thấy có chút khả ái.
Trần Trường Sinh nhớ rất rõ, ở Đạo Tàng Tứ Hải quyển từng ghi chép lại một loại yêu thú cường đại, chính là kêu như vậy.
Loại yêu thú này tên là thổ tôn, thân thể nhỏ gầy, lông màu vàng đất, nanh cùng cổ cũng thật dài, có thể đứng hai chân như con người, lúc chạy trốn thì tứ chi chấm đất, nhanh vô cùng, hơn nữa nanh vuốt của nó vô cùng sắc bén, có thể nói vô kiên bất tồi, tính tình cực kỳ tàn nhẫn khát máu, thích nhất là ăn thịt con người, đáng sợ nhất chính là loại yêu thú này rất am hiểu việc ẩn thân dưới đất, thần kỳ gần như độn thổ, hành tung cực kỳ khó nắm bắt, cho dù là đối thủ cường đại hơn nó rất nhiều, thường thường dưới tình huống không phòng bị chút nào, bị nó đánh lén thành công, sau đó bị cắn đến chết, hình ảnh cực kỳ thảm thiết.
Làm cho hắn cảnh giác bất an , còn có tiếng sấm ầm ầm bên trong thú triều.
Tiếng sấm là do mặt thảo nguyên đang nứt ra, không phải bị kiếm ý xâm lăng xé rách, mà là có một con yêu thú cực kỳ mạnh mẽ đang mở mặt đất ra, tức giận gào thét.
Hắn nhìn thân ảnh như núi kinh khủng trong thú triều, biết con yêu thú kia, cũng chưa hoàn toàn đứng lên, mà đang khom người tìm kiếm vũ khí. Vũ khí có thể là núi, cũng có thể là nham thạch cứng rắn dưới lớp bùn đất, nham thạch càng lớn càng nặng thì nó sử dụng càng thấy thuận tay.
Con yêu thú này tên là đảo sơn liêu, thân cao hai mươi tám trượng, trường vẫn bàn giác, có lực lượng mạnh mẽ khó có thể tưởng tượng, thời khắc mà nó tức giận, thậm chí có thể đẩy ngã ngọn núi, sau đó lấy núi làm vũ khí, lấy đá vụn làm tinh, phun tật phong như đao, dũng mãnh vô cùng, đứng thứ ba trong Địa Thú bảng của Thiên Cơ các.
Kiền thú, thổ tôn, đảo sơn liêu, đều là những cái tên có tư cách tiến vào Đạo Tàng, cũng là yêu thú kinh khủng cực kỳ cường đại, đã trở thành truyền thuyết, hoặc đã bị người quên mất, nhưng ai có thể ngờ được, đại lục hôm nay đã bị loài người cùng Ma tộc thống trị, ở trong thảo nguyên của Chu viên còn có thân ảnh của bọn nó.
Quy tắc của Chu viên thế giới đối với cảnh giới tu hành của loài người có yêu cầu cưỡng chế, thoạt nhìn có vẻ không ảnh hưởng đến đám yêu thú này, khó trách mấy trăm năm qua, tất cả người tu hành nhân loại hoặc là Ma tộc đi vào Nhật Bất Lạc thảo nguyên, cũng không ai có thể ra ngoài, chỉ sợ đều đã trở thành thức ăn cho đám yêu thú kinh khủng này.
Một sợi lông đen tới từ chân trời, đã làm cho Ma Soái kỳ kiếm trong tay Trần Trường Sinh suýt nữa rời tay, tiếng chít chít bên cạnh lăng mộ cùng tiếng sấm trong thảo nguyên phương xa, tiến vào trong tai của hắn, để cho mặt của hắn trở nên tái nhợt dị thường, chỉ trong nháy mắt, hắn đã có cảm giác tử vong sắp đến.
Lúc trước đám yêu thú cao cấp này bởi vì đạo âm ảnh kia tồn tại, vẫn trầm mặc, hiện tại vạn kiếm lăng không, Nam Khách lơ lửng giữa tàn mưa, bọn họ không thể trầm mặc nữa, cho nên ba đạo khí tức cường đại khó có thể tưởng tượng, bắt đầu phát ra ở trước lăng mộ, sau đó càng ngày càng cuồng bạo.
Trần Trường Sinh chỉ có cảnh giới Thông U thượng cảnh, cho dù vạn đạo tàn kiếm ở bên mình, cũng không cách nào thay đổi chuyện này. Ba