"Thật ra có đôi khi chính mình cũng nghĩ mãi mà không rõ, tại sao ta có thể sinh ra hài tử ưu tú như Thu Sơn." Thu Sơn Gia chủ nhìn Ly sơn ngoài cửa sổ chậm rãi vẫn chưa rời xa, nói: "Tựa như toàn bộ đại lục cũng không rõ, tại sao kẻ ngu xuẩn như Từ Thế Tích, lại có thể sinh ra Từ Hữu Dung ."
Nói xong câu đó, hắn dừng một chút, tăng thêm giọng nói nói: "Dĩ nhiên, Từ Thế Tích không bằng ta."
Thu Sơn gia cung phụng biết hắn nói điều gì, mỉm cười gật đầu nói: "Hắn dĩ nhiên thua xa Gia chủ."
Thu Sơn Gia chủ hai hàng lông mày bay lên, nơi nào giống nhất phương hào kiệt lúc trước ở trên chủ phong sát phạt quyết đoán, chính là một vị phụ thân đơn thuần đắc ý, nói: "Từ sau khi con ta huyết mạch giác tỉnh, ta một mực liều mạng tu hành học sách, không một thứ không học, chính là muốn đuổi kịp bước đi của hắn, không muốn ảnh hưởng tới hắn, bây giờ nhìn lại, coi như miễn cưỡng làm được."
Thu Sơn gia cung phụng nụ cười rất chân thành tha thiết, thậm chí có thể nhìn thấy được sự bội phục —— Thu Sơn Gia chủ vốn là phá gia chi tử nổi danh nhất thiên nam, cho nên tựa như Thu Sơn Quân từ nhỏ cũng nghĩ mãi mà không rõ, nhiều năm trước thời điểm Thu Sơn gia lão tổ tông quyết định đem toàn bộ gia tộc giao cho Thu Sơn Gia chủ đương đại, hắn cũng không hiểu nổi, phải biết rằng khi đó hắn đã là thiên nam cường giả Tụ Tinh thượng cảnh, hơn nữa tính theo bối phận , hắn là thúc phụ, thế nào cũng phải là do hắn dẫn dắt Thu Sơn gia mới đúng. Sau đó Thu Sơn Quân ra đời, chân long huyết mạch thức tỉnh, hắn cho rằng quyết định của lão tổ tông năm đó đến từ chuyện này, không tức giận bất bình nữa, nhưng đối với Gia chủ vẫn xem thường, cảm thấy người này chính là một phế vật, nhưng hiện tại, hắn đã không nghĩ như vậy nữa. Bởi vì ai cũng không ngờ tới, sau khi Thu Sơn Quân huyết mạch giác tỉnh, Thu Sơn Gia chủ đột nhiên thay đổi hoàn toàn, từ đó không bao giờ trêu hoa ghẹo nguyệt, chiết liễu tiên mã ở bên ngoài, mà bắt đầu hăng hái học sách tu hành.
Lúc này Thu Sơn Gia chủ đã là trung niên nhân.
Một trung niên nam nhân hoang phế nửa đời bỗng nhiên bắt đầu quyết chí tự cường, cần bực nghị lực cùng quyết tâm lớn đến mức nào, cần trả giá lớn đến cỡ nào, không hỏi cũng biết. Nhưng hắn thật sự làm được. Mười mấy năm qua, Thu Sơn Quân từ bi bô tập nói đến kiếm diệu Ly sơn, hắn cũng lặng yên từ Thông U sơ cảnh tu đến Tụ Tinh thượng cảnh, mặc dù nhìn qua có vẻ không bằng, trên thực tế khó khăn còn lớn hơn nhiều.
Nguyên nhân nào để cho hắn có thể làm được chuyện khó tin đến thế? Tựa như hắn nói, hắn không có huyết mạch thiên phú như Thu Sơn Quân, không có cách nào đuổi kịp con mình, nhưng hắn hy vọng có thể tận lực cường đại hơn một chút, ít nhất không đến mức làm chậm lại cước bộ của con mình.
"Hi vọng Thu Sơn có thể mau chóng thể ngộ khổ tâm của Gia chủ ngài." Cung phụng nhìn hắn bên bờ cửa sổ thành khẩn nói.
Thu Sơn Gia chủ bình tĩnh nói: "Cho dù hắn vĩnh viễn cũng không biết, vậy thì như thế nào?"
Cung phụng nói: "Nhưng chuyện hôm nay cuối cùng sẽ có ảnh hưởng."
Thu Sơn Gia chủ nhìn ngoài cửa sổ tòa danh sơn ở thiên nam này, trầm mặc thời gian rất lâu, sau đó nói: "Không sai, hành trình Ly sơn hôm nay quả thật đã xảy ra rất nhiều vấn đề, bởi vì ta không ngờ tới, thì ra Thu Sơn là một đứa bé như vậy."
Cung phụng cũng trầm mặc một lát, hỏi: "Gia chủ, ngài ban đầu nghĩ như thế nào?"
Đây là chuyện đúng là hắn, thậm chí tất cả thân tín của Thu Sơn Gia chủ tò mò, bởi vì trong mấy năm qua, Thu Sơn gia đang âm thầm làm rất nhiều chuyện cho Thu Sơn Quân, mà tựa như chuyện này bản thân Thu Sơn Quân cũng không biết.
"Ta vốn cho rằng nếu hắn là con trai của ta, như vậy chính là người tương tự như ta... Đổi góc độ mà nói, ta vốn cho rằng thế gian không thể nào có người hoàn mỹ như con ta, như vậy sự hoàn mỹ của hắn nhất định là giả dối."
Thu Sơn Gia chủ gương mặt xuất hiện một nụ cười ý tứ hàm xúc cực kỳ khó hiểu, nói: "Cho nên ta cho là... con ta là một ngụy quân tử. Cho nên ta âm thầm làm rất nhiều chuyện, nói là không chuyện ác nào không làm cũng không quá đáng, chỉ vì muốn tạo ra cơ sở cho hắn, phối hợp danh tiếng của hắn trên thế gian, chỉ đợi tương lai ngày nào, hắn xuất hiện trước cả vạn người, loã lồ dã tâm chân thật của mình."
"Tỷ như hành trình cầu hôn ở kinh đô lần trước?"
"Không sai, ta cho rằng hắn muốn kết hôn với Từ Hữu Dung, vừa không muốn gánh tiếng xấu trên lưng, mới có thể cố ý sắp đặt thời gian, tranh thủ hắn đi cùng Ma tộc tranh