Trong tiểu viện một mảnh tĩnh mịch.
Trần Trường Sinh trước kia đã từng gặp Chu Thông, hơn nữa không chỉ một lần.
Nhưng đây là lần đầu tiên hắn thực sự nhìn thấy Chu Thông.
Nhìn thấy Chu Thông thực sự.
Hắn nhìn gò má tái nhợt, đôi môi mỏng như đao, quan bào đỏ thẫm như máu , cảm nhận được một loại khí tức kinh khủng khó có thể tưởng tượng, ngửi thấy được mùi máu tươi càng ngày càng đậm, tựa như là chân thật bình thường.
Tầm mắt của hắn cuối cùng rơi vào trên tay Chu Thông.
Đôi tay rất thon dài, móng tay cắt vô cùng sạch sẽ, tìm không được một chút dơ bẩn, càng không có vết máu.
Nhưng hắn biết, đôi tay này từng giết chết không biết bao nhiêu Trần thị hoàng tộc cùng quan viên trung với hoàng tộc, lại càng không biết móc mắt cùng tim bao nhiêu người.
Trần Trường Sinh cảm thấy tim mình đập trở nên càng lúc càng nhanh, sau đó bỗng nhiên sinh ra một ý niệm trong đầu, đôi tay này của Chu Thông rất thích hợp dùng để cầm kiếm.
Cho nên hắn hồi đáp: "Tô Ly tiền bối ở trên đường còn dạy ta kiếm."
Kiếm là dùng để giết người, lời nói như kiếm, phá chính là uy thế của đối phương.
Trần Trường Sinh không hiểu những thứ này, nhưng rất tự nhiên đưa ra ứng đối.
Mấy vạn dặm đường nam quy, những thứ Tô Ly đã dạy hắn, vẫn ở trong thân thể của hắn, càng không ngừng phát huy tác dụng.
Đường Tam Thập Lục cùng Hiên Viên Phá tỉnh lại, mặt lộ vẻ cảnh giác.
Chu Thông mỉm cười.
Hoa còn sót lại trên cây hải đường rối rít rơi xuống, có mấy cánh rơi vào vai của Trần Trường Sinh.
Trong tiểu viện uy áp âm sâm nhất thời biến mất mất tích, mùi máu nồng đậm lại càng không biết đi nơi nào, chỉ còn lại có mùi hoa nhàn nhạt .
Không có ai nói chuyện.
Một lát sau, Chu Thông nhìn Trần Trường Sinh nói: "Không bái kiến bổn quan, chính là vô lễ."
Một mảnh an tĩnh, Trần Trường Sinh còn đang suy nghĩ nên trả lời thế nào, Đường Tam Thập Lục vẫn trầm mặc không nói bỗng nhiên mở miệng nói: "Ngươi có thân phận gì, địa vị gì?"
Lúc hỏi những lời này, hắn quan sát mắt Chu Thông, tựa như quan sát một con rắn độc nguy hiểm.
Chu Thông khẽ híp mắt, không nghĩ tới vị thiếu gia Đường gia này, lại có can đảm chất vấn mình, hơn nữa... vô lễ như thế.
Không đợi hắn trả lời, Đường Tam Thập Lục tiếp tục nói: "Trần Trường Sinh là viện trưởng Quốc Giáo học viện, lấy thân phận bàn về, ở Quốc Giáo chỉ ở dưới Giáo Hoàng đại nhân, mà đại nhân ngài chỉ là chủ quan nha môn Thanh Lại ti, chính là Nhị phẩm, cho dù Thánh Hậu nương nương thêm ân bày đức, thưởng cho đại nhân địa vị Tam đẳng Công tước, cũng làm sao đánh đồng được với viện trưởng nhà ta? Nếu muốn bái keién, dĩ nhiên hẳn là đại nhân làm trước."
Chu Thông nhìn Đường Tam Thập Lục tự tiếu phi tiếu nói: "Ngay cả phụ thân ngươi, cũng không dám nói với ta như vậy."
Đường Tam Thập Lục nói: "Cho nên gia gia đã nói, phụ thân ta không bằng ta."
Chu Thông nói: "Nếu nói như thế, thật hẳn là ta làm lễ trước?"
Đường Tam Thập Lục không có bất kỳ tâm tình biến hóa, không châm chọc, không kiêu ngạo, không đắc ý, chẳng qua bình tĩnh chuyên chú tới cực điểm, nói: "Đương nhiên."
Chu Thông nhíu mày, nói: " Nếu nói như thế, hẳn là ngươi trước."
Đường Tam Thập Lục nói: "Ta cùng Hiên Viên là học sinh, đi theo."
Chu Thông nói: "Theo ai mà đi?"
Đường Tam Thập Lục nói: "Theo viện trưởng mà đi."
"Ta chính là viện trưởng." Trần Trường Sinh cuối cùng đuổi kịp tiết tấu của hai người, rất chính thức tự giới thiệu mình: "Ta là viện trưởng Quốc Giáo học viện Trần Trường Sinh."
Chu Thông trầm mặc thời gian rất lâu, sau đó nhẹ nhàng sửa sang lại quan bào một chút.
Quan bào màu hồng, ở trong hoa hải đường rơi xuống, phá lệ bắt mắt.
Sau đó, hắn chắp tay, làm lễ, hỏi.
"Không biết Trần viện trưởng lần này tới đây, có gì muốn làm?"
"Oát Phu Chiết Tụ là học sinh của Quốc Giáo học viện."
Trần Trường Sinh nhìn hắn nói: "Ta tới đón hắn trở về."
Tiểu viện thanh u an tĩnh, Thanh Lại ty nha môn đề phòng sâm nghiêm, nhưng phía ngoài ngõ đã tới vô số người.
Cả tòa kinh đô, cũng lâm vào trong không khí khẩn trương.
Tất cả mọi người biết Trần Trường Sinh hôm nay tới gặp Chu Thông là vì cái gì.
Nhưng đại khái tất cả mọi người không ngờ tới, Trần Trường Sinh sẽ bình tĩnh tự nhiên đề ra yêu cầu của mình như thế.
Bởi vì hắn đã xác định thân phận của mình, hắn là viện trưởng Quốc Giáo học viện, Chiết Tụ là học sinh của Quốc Giáo học viện, viện trưởng quan tâm học sinh