Mảnh đất khô cằn trong Vạn Liễu viên bỗng nhiên xuất hiện vô số dấu chân tựa như tinh thần.
Thân ảnh Quan Tinh Khách đã biến mất, có lẽ đã ra khỏi Thiên Lương quận.
Chu Lạc nhìn phương xa, trên mặt toát ra cảm xúc cực kỳ phức tạp.
Lại đi Hàn sơn?
Nếu như là năm đó, hắn dĩ nhiên sẽ cùng Quan Tinh Khách chạy tới Hàn sơn.
Tựa như chút ít cường giả trên đại lục lúc này nhận được tin tức từ Thiên Cơ lão nhân.
Nhưng hiện tại hắn đã già, đã bị thương, căn bản không có biện pháp nào qua bên đó.
Đột nhiên, hắn đối với chuyện phát sinh trong Tầm Dương thành năm ngoái sinh ra một tia hối hận.
Nếu như lúc ấy không đi giết Tô Ly, hôm nay sẽ có một cơ hội đi giết người này.
Đây mới là việc mình nên làm!
Cho dù phải chết cũng muốn làm!
...
...
Thân ảnh bay tới Hàn sơn cũng không nhiều, nhưng đều là người mạnh nhất trong thế giới loài người.
Xa xôi bên bờ Hồng hà, trong Bạch Đế thành nguy nga tráng quan lại chỉ có một mảnh an tĩnh, tất cả như thường, địa phương duy nhất có chút quỷ dị, chính là đoàn mây trắng trên tường thành.
Trong hoàng cung ở kinh đô, ánh mặt trời mùa hè chiếu sáng Cam Lộ đài, dạ minh châu ở ban ngày cũng vẫn quang minh chói mắt như vậy.
Thiên Hải Thánh Hậu đứng ở trong phiến quang minh, nhìn phương xa, vẻ mặt hờ hững, không biết suy nghĩ cái gì.
Ly cung chỗ sâu nhất tòa u điện, Giáo Hoàng lẳng lặng nhìn bồn thanh diệp trước mắt, cũng không biết suy nghĩ điều gì.
Hàn sơn phía bắc cánh đồng tuyết, cho dù là giữa hè, cũng vẫn gió rét thấu xương, gió tuyết không ngừng.
Một người đứng trong gió tuyết, nếu như không đi đến gần nhất, căn bản không cách nào phát hiện sự hiện hữu của hắn.
Bởi vì hắn cả người đều màu trắng, từ tóc đến áo đều màu trắng, trắng đến giết người.
...
...
Hàn sơn, trung niên thư sinh nhìn thiên thạch lơ lửng trên không trung, không cùng Thiên Cơ lão nhân trên đỉnh núi nói chuyện nữa, mà trầm mặc lại.
Chẳng lẽ đây chính là âm mưu loài người cùng Yêu tộc sắp đặt ư?
Trong bầu trời tảng đá chậm rãi bay xuống.
Mấy chục khối đá, mang theo rêu xanh, mang theo vết nước, mang theo cát sỏi, phiêu du bốn phía thân thể của hắn, hình ảnh này có chút quỷ dị.
...
Trung niên thư sinh biết Thiên Cơ lão nhân muốn làm gì.
Hắn tin tưởng đây không phải âm mưu do Nhân tộc bày ra, bởi vì trước đêm qua, vô luận là quân sư hay là chính bản thân hắn cũng không nghĩ tới, hôm nay hắn sẽ xuất hiện tại Hàn sơn.
Năm đó ở Trung Nguyên thua một chiêu, hắn trở lại Tuyết Lão thành, cũng chưa từng ra ngoài, mới đó mà đã ngàn năm.
Đại nhân vật cảnh giới như hắn, tự có thiên mệnh, lời nói việc làm không bàn mà hợp với thiên đạo, rất khó bị người đưa vào trong tính toán.
Bạch Đế thành quá xa, hơn nữa hắn có thể chắc chắn, Thiên Hải cùng Giáo Hoàng đều ở kinh đô.
Chẳng qua nếu quả thật bị Hàn sơn thiên thạch đại trận kéo thời gian quá dài, thế cục thật sự có thể phát sinh biến hóa.
Hắn cho tới giờ cũng không thích biến hóa, bởi vì biến hóa thường thường chính là phiền toái.
Hiện tại đến phiên hắn đưa ra lựa chọn.
Là thừa dịp trước khi biến hóa còn chưa xảy ra, tranh thủ thời gian toàn lực phá trận rời khỏi Hàn sơn, trở lại quốc độ của mình, hay là dừng lại một hồi, trước tiên làm xong chuyện kia đã?
Thiên Cơ lão