"Ta không biết."
Trần Trường Sinh không có cách nào để thừa nhận hay phủ nhận, bởi vì cho đến hiện tại, hắn vẫn không thể xác nhận thân thế của mình.
Hiện tại chuyện duy nhất hắn có thể xác định chính là hắn cũng là thành viên Trần thị hoàng tộc , nói một cách khác, hắn và Trần Lưu vương trước mặt hẳn là huynh đệ.
Từ bằng hữu biến thành huynh đệ, cảm giác như vậy có chút kỳ quái.
Trần Lưu vương không biết có phải đã nhận ra tâm tình của hắn lúc này hay không, nhanh chóng đề tài, nói: "Chiêu Minh Thái tử từ khi ra đời thân thể đã không tốt, ta khi đó chưa đủ lớn, vẫn ở trong hoàng cung, nhưng không có cơ hội gặp hắn."
Trần Trường Sinh nghĩ thầm nếu như mình thật sự là Chiêu Minh Thái tử, ở trong bụng Thánh Hậu nương nương đã bị thiên luân băng tán, thân thể tự nhiên không thể tốt được.
"Nếu như ngươi thật sự là Chiêu Minh Thái tử, ngươi sẽ làm thế nào?"
Thanh âm của Trần Lưu vương bỗng nhiên nhẹ nhàng , nhưng ánh mắt nhìn Trần Trường Sinh trở nên nóng bỏng, bên trong tràn đầy mong đợi cùng khát vọng.
Trần Trường Sinh không biết trả lời câu hỏi này như thế nào, cho đến giờ phút này, hắn mới hiểu rõ ràng, điểm quan trọng nhất trong thân phận Chiêu Minh Thái tử này là... Hắn là người thừa kế chính thức của ngôi vị hoàng đế Đại Chu .
"Vô luận Thánh Hậu nương nương những năm qua đã làm chuyện gì, giết bao nhiêu trưởng bối hoàng tộc, nhưng có một chuyện không thể nào phủ nhận, nàng là thê tử của tiên đế, Chiêu Minh Thái tử là con trai của nàng, cũng là con của tiên đế, nếu như nói đến ngôi vị hoàng đế Đại Chu, không có bất kỳ ai có tư cách ngồi lên đó hơn so với Chiêu Minh Thái tử."
Trần Lưu vương nhìn ánh mắt của hắn, vô cùng nghiêm túc nói.
Bởi vì Trần Trường Sinh không thừa nhận mình chính là Chiêu Minh Thái tử, cho nên những lời này của hắn không nói chữ ngươi, mà là nói Chiêu Minh Thái tử.
Nhưng tâm ý trong những lời đó đã sớm sáng tỏ, ai cũng có thể nghe rõ.
Thánh Hậu nương nương chấp chính hơn hai trăm năm, đem cả triều đình xử lý vững bền như thép, hơn mười năm qua mượn vài kiện đại án cùng với thủ đoạn của Chu Thông, đem Trần thị hoàng tộc chèn ép cực kỳ thê thảm, hiện nay kinh đô căn bản không thể thấy được chút lực ảnh hưởng của Trần thị hoàng tộc , ít nhất ở mặt ngoài, Trần Lưu vương là người duy nhất, ở rất nhiều người xem ra, chẳng qua là Thánh Hậu nương nương lưu chút thể diện cho hoàng tộc, an ủi thế nhân một chút, phần nhiều chẳng qua là ý nghĩa tượng trưng, hoàn toàn tựa như cô hồn dã quỷ, không có bất kỳ thực lực gì.
Nhưng mà, năm đó từ Thiên Lương quận mà có cả thiên hạ, liên tục xuất hiện nhân vật tài hoa kinh hãi thế tục như Trần Huyền Bá, Tiền Thái tử, Thái Tông Hoàng Đế, Trần thị hoàng tộc nội tình vượt xa thế nhân tưởng tượng, làm sao dễ dàng bị thanh trừ đến thế, bọn họ ở trong kinh đô tất nhiên ẩn giấu rất nhiều thực lực, lực lượng kia hoặc giấu ở trong Quốc Giáo, hoặc giấu ở trong triều đình, thậm chí có khả năng giấu trong hoàng cung, mà tại chư quận ở ngoài kinh đô, thực lực của hoàng tộc càng bảo tồn tương đối đầy đủ, thậm chí có khả năng dao động triều đình.
Tỷ như Thiên Lương quận hiện tại, nếu như Đại Chu thật sự rung chuyển , vô luận quan viên hay là dân chúng trong quận, cũng sẽ cực kỳ kiên định đứng về phía Trần thị hoàng tộc.
Trần thị hoàng tộc ít cũng có trăm vị đệ tử phân bố khắp châu quận, đều thành phe phái, trong đó nhất phái cường đại nhất, chính là Tương Vương một hệ.
Tương Vương, là cha ruột của Trần Lưu vương.
Trần Lưu vương nói với Trần Trường Sinh lúc này, không biết có được sự cho phép của Tương Vương hay không, nhưng hắn có tư cách đại biểu cho Tương Vương để bày tỏ thái độ.
Nếu Trần Trường Sinh thật sự là Chiêu Minh Thái tử, thật sự muốn bước lên ngôi vị hoàng đế Đại Chu, như vậy được Tương Vương một hệ ủng hộ, là chuyện vô cùng trọng yếu.
Nhưng Trần Trường Sinh không có phản ứng gì.
Trần Lưu vương trong mắt toát ra thần sắc tiếc nuối cùng không giải thích được.
Ngôi vị hoàng đế Đại Chu, ai không mơ ước đến?
Trần Trường Sinh không mơ đến, ít nhất hắn lúc này không muốn nghĩ đến, lúc này hắn hoàn toàn không có tâm tư để suy tư những thứ gọi là đại sự này.
Trước thời khắc sinh tử không có gì là đại sự, chính là đạo lý này.
Trần Lưu vương không có cách nào dừng lại lâu ở Quốc Giáo học viện, có lời đồn đãi Trần Trường Sinh là Chiêu Minh Thái tử, gặp nhau như vậy vốn chính là kiêng kỵ.
Thánh Hậu nương nương khẳng định vẫn đang nhìn chằm chằm vào Quốc Giáo học viện, đạo thánh chỉ lúc trước chính là chứng cứ rõ ràng.
Hắn nhìn Trần Trường Sinh nói: "Không cần vì Hữu Dung mà đứng về phía nương nương, không cần vội vã đưa ra quyết định, quan sát nhiều hơn, suy nghĩ nhiều hơn, xem Đại Chu triều ta hiện tại đến tột cùng cần gì."
Trần Trường Sinh nhìn dung nhan tuấn tú của hắn, nhìn hắn hai hàng lông mày ánh lên kiên nghị thần sắc, nghĩ tới chính mình mới vào kinh đô đã biết đến lời đồn nương nương rất coi trọng Trần Lưu vương, có chút không giải thích được.
Trần Lưu vương tựa như biết hắn suy nghĩ điều gì, nói: "Nương nương đối với ta không sai, nhưng nàng lại sai ."
Trần Trường Sinh không hỏi những lời như do ai tới quyết định đúng sai, bởi vì đối với triều cục mấy năm này, mỗi người đều có phán đoán của mình, mỗi người đều có mắt.
"Cái sai của nương nương, không phải ở dùng Chu Thông, không phải ở dùng Trình Tuấn, không phải việc dùng Bát Hổ."
Trần Lưu vương vừa nói tới tên họ các gian thần nổi tiếng, vẻ mặt nghiêm túc: "... Cái sai của nương nương, không phải vì người dưới sai lầm, không phải vì dùng sai người, mà là vì nàng muốn dùng những người này, cố ý dùng những người này, nàng không thèm để ý sống chết của bất luận kẻ nào, chỉ quan tâm quyền vị của mình, nàng đem toàn bộ tinh lực đặt ở trong triều đình, giết vô số người nàng cho là địch nhân, nhưng quên mất địch nhân chân chính của Đại Chu triều ta ở nơi nào."
Đại Chu là vương triều chánh thống của thế giới loài người, đại biểu ích lợi căn bản của toàn thể Nhân tộc, địch nhân của nó dĩ nhiên là ở phương bắc, chính là Ma tộc.
"Xem giang sơn hai trăm năm qua đi, thực lực của Đại Chu đang lúc cường thịnh, ở phương bắc lại không có tiến triển gì, thậm chí có nhiều bại cục, cố quốc cố dân vẫn còn ở trong gió tuyết đau khổ, lại như cũ thỉnh thoảng bị Ma tộc đoạt đi sung làm quân lương, tại sao lại xuất hiện tình huống như thế? Bởi vì tâm tư của nương nương căn bản