Tin tức Vương Phá có thể sẽ tới kinh đô, nhanh chóng truyền bá khắp nơi, làm cho rất nhiều người khiếp sợ.
Sau Tô Ly, ở trong suy nghĩ của người tu đạo thế hệ trẻ hiện tại, Vương Phá chính là thần tượng lớn nhất.
Hắn không tiêu sái bằng Tô Ly, cũng không có phong thái lạnh lùng vô tình nhưng làm cho người kính sợ giống như Tô Ly, nhưng hắn giống như trước cũng là thiên tài tu đạo trăm năm khó gặp, từng ép tới Đạp Tuyết Tuần Mai khô thủ Thiên Thư lăng không ra ngoài, không để cho Họa Giáp Tiếu Trương cùng Lương Vương Tôn có bất cứ cơ hội nào, dưới thần thánh lĩnh vực có rất nhiều cường giả, tỷ như Tiết Tỉnh Xuyên, nhưng hắn đứng đầu Tiêu Dao bảng được công nhận là người mạnh nhất.
Hơn nữa so với Tô Ly, hắn phù hợp với định nghĩa anh hùng một cách phổ biến hơn, tỷ như trận dạ vũ trong Tầm Dương thành năm ấy.
Quan trọng nhất là trên người hắn có quá nhiều sắc thái truyền kỳ. Làm hậu nhân duy nhất của môn phiệt nay đã lụi bại, thuở nhỏ hoàn cảnh sống của hắn vô cùng ác liệt, so với thiên tài tu đạo khác mà nói càng thêm cực khổ, ở Vấn Thủy Đường gia làm tiên sinh tính sổ mấy năm, bắt đầu du lịch thiên hạ, chỉ hơn mười năm thời gian, đã ở phía nam tự lập Hòe viện, trở thành một phương đại hào.
Giống với Tô Mặc Ngu, sau khi biết tin tức kia, nghi vấn lớn nhất của mọi người chính là ——tại sao hắn lại muốn tới kinh đô, hắn tới kinh đô để làm cái gì?
Điển cố về Thiên Lương Vương Phá , là câu chuyện toàn bộ đại lục đều biết, hắn là con cháu của Vương thị, lựa chọn Vương Phá làm tên của mình, ý tứ trong đó không hỏi cũng biết, có lẽ bởi nguyên nhân ấy, triều đình luôn luôn cảnh giác đối với hắn, từng thử chèn ép vô số lần, mà hắn cũng rất rõ điểm này, nên rất hiếm khi xuất hiện ở kinh đô.
Vương Phá tới kinh đô, đương nhiên là chuyện lớn.
Dĩ vãng mặc dù hắn tới kinh đô, cũng tới lặng lẽ không tiếng động, rất khiêm tốn, tỷ như cái đêm mà Tuần Mai chết.
Tình hình bây giờ đã hoàn toàn không giống lúc ấy, hắn dù muốn khiêm tốn nhẹ nhàng vào kinh đô, cũng không có cách nào làm được.
Đêm đó ở Thiên Thư lăng, Chu Lạc trọng thương chưa lành, cố gắng xuất thủ, mở ra chiến dịch thế nhân chiến Thiên Hải bao la hùng vĩ, trả giá bằng việc thân tử đạo tiêu, chính là vì đổi lấy Thương Hành Chu đại biểu tân triều đưa ra hứa hẹn —— để cho Vương gia trọn đời không thể thoát thân.
Vương gia, chính là Vương Phá.
Nếu như Vương Phá ở lại thiên nam, yên lặng thủ Hòe viện, có Ly Sơn kiếm tông và các sơn môn thế lực cùng nhau trợ giúp, đồng thanh liên khí , triều đình không thể nào hạ thủ với hắn, bởi vì đại bối cảnh nam bắc hợp lưu, dù sao cũng cần duy trì một cái vẻ ngoài hòa bình, nhưng nếu như hắn rời Hòe viện, độc thân vào kinh đô, triều đình tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.
Hắn mạnh mẽ đến đâu, cũng không thể nào là đối thủ của Đại Chu triều đình.
Nếu như hắn xuất hiện ở kinh đô, triều đình có vô số thủ đoạn, có thể giết chết hắn.
Cho nên không ai hiểu, tại sao hắn lại muốn tới nơi này.
Trần Trường Sinh hiểu, bởi vì hắn từng cùng chung mưa gió với Vương Phá ở Tầm Dương thành.
Hắn rất thích vị cường giả này, hai năm qua làm việc, mơ hồ có khuynh hướng học tập đối phương, đây cũng là điểm mà Đường Tam Thập Lục ban đầu từng vô cùng lo lắng.
Trừ Trần Trường Sinh, còn có một người rất hiểu Vương Phá đến để làm gì.
Đó chính là bản thân Chu Thông.
Cho nên sau khi hắn biết được tin tức kia, vội vàng vào cung, cầu kiến Thương Hành Chu.
Không lâu sau khi hắn vào cung, thế cục kinh đô lần nữa trở nên khẩn trương, từ Quân bộ đến Hình bộ, từ Thanh Lại ty đến Thành Môn ty, vô số cao thủ cùng thích khách bắt đầu lục soát trên đường phố.
Trần Trường Sinh có chút bận tâm, suy tư một đêm, mạo hiểm mời người của Quốc Giáo giúp đỡ tìm kiếm, không có bất kỳ thu hoạch.
Triều đình cũng không có bất kỳ thu hoạch.
Không có ai có thể tìm được Vương Phá.
Hắn giống như biến mất vậy.
...
...
Thời gian chậm chạp trôi đi, sắc thu càng ngày càng đậm.
Nam bắc hợp lưu khánh điển sắp đến, Đại Chu triều đình làm rất nhiều chuẩn bị, các kiến trúc nổi tiếng kinh đô cũng được tu sửa đổi mới hoàn toàn, ngay cả Thiên Thư lăng cũng được dọn dẹp một phen.
Trong kinh đô, không khí cũng không phải hoàn toàn hoan khoái dễ chịu, bởi vì Thiên Thư lăng chi biến dư âm còn không cách nào hoàn toàn tan hết, Quốc Giáo học viện vẫn không