Cả đêm hôm qua Thắng Nam ngủ một giấc thật sảng khoái, đến sáng sớm đã dậy từ rất sớm.
Cô mệt mỏi rời giường đi làm vệ sinh cá nhân, rồi chọn cho mình bộ quần áo khác thay vào.
Bước xuống đại sảnh cô cảm thấy bầu không khí hôm nay trong thật lạnh lẽo, đã không còn nhìn thấy đám người hầu xếp hàng chào cô, mà ngược lại chỉ thấy khung cảnh trở nên vắng tanh không lấy được một bóng người.
Thắng Nam cảm thấy kì lạ liền bước xuống đi dạo khắp nhà quan sát một hồi thì chỉ nhìn thấy cô hầu nữ Tiểu Hạ đang ở ngoài vườn tưới cây mà thôi, ngoài ra thì bất kỳ ai khác cô đều không thấy, ngoài hai tên vệ sĩ trước cửa.
- Tiểu Hạ cô qua đây !
Thắng Nam gọi lớn.
- phu nhân cô có việc căn dặn ?
Tiểu Hạ chạy lại cúi đầu lễ phép đáp.
- tất cả người hầu đều đi đâu cả rồi ? Chẳng phải hôm trước còn...
- thưa phu nhân, tất cả người hầu đột nhiên xin nghỉ phép cả rồi, cũng không biết khi nào họ trở lại. Giờ chỉ còn mỗi tôi và Tiểu Lam mà thôi.
Thắng Nam đã nghe được đáp án cô muốn biết, liền không đáp lại gật đầu rời đi.
Nói nghỉ phép là nghỉ phép, làm gì anh chồng chưa cô tốt như vậy một lúc cho gần tám người nghỉ phép một lúc. Thật là khó hiểu nỗi !
- phu nhân, điểm tâm sáng đã có tôi giúp cô chuẩn bị nhé.
Cô lại ngay bàn ngồi, tiện tay rót một ly sữa pha trên bàn uống một ngụm. Ánh mắt có chút mông lung dường như đang nghỉ điều gì đó.
Cô cảm nhận được ngôi nhà này hôm nay rất kỳ lạ, vô duyên vô cớ người hầu đều xin nghỉ phép một lượt, lại còn thêm việc mắt trái của cô lúc này liên tục giật vì thế cô đoán được ngày hôm nay chắc chắn không điều tốt lành.
- cô ngồi xuống dùng bữa sáng cùng tôi đi.
Cầm chiếc nĩa trên tay cô đặt vào miếng bánh sanwich rồi nhã nhặn nói.
- phu nhân, quy tắc của Kỳ Hoa viên chính là không thể ngồi cùng bàn ăn với chủ. Cô đừng làm khó tôi, thiếu gia biết...
- tôi là phu nhân chẳng lẽ lời nói của tôi cũng không có trọng lượng hay sao ? Tôi bảo cô ngồi thì cứ ngồi, anh ta trách phạt thì tôi gánh.
Nói gánh là gánh nếu dễ vậy thì đám người hầu trong Kỳ Hoa viên này sớm đã không sợ đến mức xanh mặt khi nhắc đến quy tắc rồi.
- phu nhân xin cô đừng làm khó tôi !
Tiểu Hạ quỳ xuống trước mặt Thắng Nam sắc mặt nhợt nhạt và giọng nói run rẩy lên tiếng.
- quy tắc chứ gì ? Được, tôi hôm nay sẽ khiến cho quy tắc của nơi đây tất cả đều phá vỡ.
Thắng Nam đứng