Trên đường trở về, Vân Tuyết cũng không hỏi bọn họ đến nơi hoang dã hoang vu như vậy để làm gì, chỉ nói khó có được bọn họ đến Ngưng Thành một lần, muốn mời bọn họ ăn cơm, ăn cơm Từ Ngư đương nhiên vui vẻ, bất quá anh cùng Phó Uyên đều đang ướt như chuột lột, quần áo còn phải đổi một lần.
Bởi vậy Vân Tuyết trước tiên dẫn bọn họ trở về số 39, lúc sắp tới, bọn họ nhìn thấy trước số 39 có mấy người đang đứng cầm ô đen, mặc trang phục truyền thống.
"Đợi trước một lát." Phó Uyên bỗng nhiên nói.
Vân Tuyết hiểu ý, đem xe điện nhỏ quay đầu đậu sang bên kia, Từ Ngư hỏi: "Những người đó là ai?"
Vân Tuyết: "Tiểu Ngư cậu không phải người địa phương, Vạn gia này ở Ngưng Thành có địa vị rất cao, vừa rồi người đứng đầu là con trai lớn của Vạn gia hiện giờ đang nắm quyền, lúc trước còn tới trường chúng ta nói qua.
"
Từ Ngư thầm nghĩ quả nhiên đúng như lời Phó Uyên nói, Vạn gia đến điều tra, chỉ chốc lát sau điện thoại của Vân Tuyết liền vang lên, là sư phụ nàng tìm tới lấp hố gọi.
"Này, chủ đầu tư bỗng nhiên gọi đến hỏi, tại sao hai người lại đào hố trong biệt thự?" Sư phụ hỏi.
Vân Tuyết mở ra rảnh tay, Phó Uyên nói: "Nói cho bọn họ biết, nói chúng ta muốn đào tầng hầm." "
Đầu dây bên kia sư phụ trả lời Vạn gia, ba người nghe được Vạn gia hỏi có đào ra cái gì không, Phó Uyên trực tiếp nói: "Không có, một biệt thự dưới lòng đất ngoại trừ đất có thể có cái gì.
"
Sư phụ tiếp tục trả lời, Vân Tuyết từ trong gương chiếu hậu nhìn thấy mấy Vạn người nhà kia rời khỏi biệt thự, xem ra là biết mình hỏi lại cũng không hỏi ra kết quả gì.
Sư phụ bỗng nhiên nói: "Này, loại phòng này đào tầng hầm là vi phạm, các ngươi không phải để cho ta lấp hố sao? "
Vân Tuyết lập tức nói: "Đúng vậy sư phụ, chúng ta chính là phát hiện bất hợp pháp mới nhanh chóng cho ngài đến khắc phục, không nghĩ tới bị nhà phát triển người ta tìm tới cửa."
Từ Ngư nhìn Phó Uyên hỏi: "Nếu Vạn gia có tiền như vậy, lại có thế lực ở địa phương này, phía sau nhất định sẽ tra được chúng ta đi."
Phó Uyên: "Chúng ta chỉ hoàn thành kinh doanh, còn những thứ khác, là việc công ty phải cân nhắc.
"
Từ Ngư yên lòng, anh tự nhận mình là người xu lợi tránh hại, ở thành phố lớn nghe nói nhìn thấy, làm cho anh hiểu được, ngàn vạn lần không nên đắc tội người có tiền, dù sao tiền ở trong xã hội này đã có thể làm được quá nhiều chuyện.
Vân Tuyết cúp điện thoại liền lái xe qua: "Các anh mau đi đổi quần áo đi, bên trong thi công tôi liền không vào."
Hai người vào phòng, hố trên mặt đất đã bị lấp đầy, hiện tại sư phụ đang lát sàn gỗ, Từ Ngư kinh ngạc nói: "Sư phụ, động tác của ngài còn rất nhanh.
"
Từ Ngư cùng Phó Uyên vào phòng ngủ, Từ Ngư đóng cửa lại, sau đó mở rương của mình lấy quần áo thay giặt đi ra.
Anh vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy Phó Uyên động tác nhanh đã cởi toàn bộ quần áo trên, Từ Ngư nhìn dáng người Phó Uyên, trong lòng ghen tị, dáng dấp thì thôi, cởi ra thật đúng là có sáu khối cơ bụng, hơn nữa cơ ngực cũng lớn nha, nghĩ đến dáng người giống như gà trảm trắng của mình, Từ Ngư bắt đầu cân nhắc có nên làm thẻ tập thể dục hay không.
"Xem đủ chưa?" Tầm mắt của anh quá thẳng tanh, Phó Uyên đương nhiên nhận ra.
Sau khi bị chọc thủng, Từ Ngư cũng không cảm thấy xấu hổ, anh đi qua nhìn chằm chằm ngực bụng Phó Uyên nói: "Cậu như vậy còn làm sao để cho nam nhân bình thường như tôi sống được? Nhìn vào cậu bình thường một chút cũng không nhàn rỗi, có phải là cậu lén lút tập thể dục phải không.
"
Nghe anh nói, trong ánh mắt Phó Uyên không hề gợn sóng, mặc quần áo che đi một mảnh xuân quang của mình, Từ Ngư "chậc chậc" hai tiếng sau đó cầm quần áo đi vào phòng tắm.
Không có biện pháp, anh sợ Phó Uyên cười mình, chẳng qua anh cũng không có đóng cửa, thầm nghĩ Phó Uyên nhất định không có hứng thú nhìn dáng người trắng trắng yếu đuối của anh.
Đáng tiếc anh đã nghĩ sai, Phó Uyên thay quần áo còn muốn gội đầu, vừa vào phòng tắm, liền nhìn thấy quần áo Từ Ngư mới khoác lên đầu.
Từ Ngư rất gầy, xương sườn đều thấy rõ, chẳng qua so với nam nhân bình thường đều trắng một chút, Phó Uyên nhìn lướt qua bắt đầu gội đầu.
"Mẹ kiếp, sao cậu vào đây." Từ Ngư oán giận nói, anh liền biết, nam nhân có dự liệu đều thích từ trên người bọn họ không ngờ tìm kiếm cảm giác ưu việt.
"Gội đầu." Phó Uyên nói thẳng, nói xong mở nước nóng ra, Từ Ngư nắm lấy tóc mình, bị nước mưa ướt còn chưa khô, hơn nữa bình thường khi khô rồi khẳng định sẽ rất bẩn.
"Cậu nhanh lên một chút, tôi cũng muốn gội." Từ Ngư nói.
"Phía trên có nhiều phòng ngủ như vậy, anh nhất định phải chen chúc với tôi?" Phó Uyên nói.
"Ồ, đúng." Dù sao hiện tại phòng ốc cũng sạch sẽ, sẽ không có chuyện quỷ dị phát sinh, anh làm gì cùng Phó Uyên chen chúc cùng nhau rửa.
Vì thế Từ Ngư cầm dầu gội đầu đi lên lầu, hai người gội đầu thổi đầu cũng không dùng mười phút, rất nhanh đã