Thiên Minh đã suy nghĩ rất nhiều khi Trần Vĩnh báo tin anh phải rời khỏi Hà Nội.
Bà Lan vốn mong muốn có một cuộc sống khấm khá, an nhàn tại sao lại đột ngột đòi về quê khi con gái có thể quán xuyến được mọi việc.
Thiên Minh biết Hạ Vy đã dùng gần như toàn bộ số tiền kiếm được để chạy chữa cho Trần Vĩnh và thuê căn hộ chung cư kia.
Cô chỉ dám nhờ Thiên Minh thời gian đầu mà thôi.
Đối với bà Lan mà nói, cho dù Hạ Vy không phải con ruột có lẽ cũng nên có lời với cô trước khi bỏ đi như vậy.
Trần Vĩnh gửi một món đồ tới chỗ Thiên Minh, nhờ anh tạm thời giữ kín mọi việc với Hạ Vy để cô khỏi lo lắng.
Chờ cho
Trần Vĩnh tìm được bà Lan sẽ gọi báo tin sau.
Thiên Minh có chút tò mò khi Trần Vĩnh nói món đồ là của cha Hạ Vy để lại.
Anh mở ra xem liền nhận ra chiếc lắc chân do chính mình nhờ ông Thanh làm khi còn nhỏ.
Thiên Minh không muốn nói cho ông Thanh biết Hạ Vy mới chính là con đẻ của ông, một phần vì anh chưa biết phải bắt đầu từ đâu, một phần vì ông Thanh từng nói anh đã từ chối làm con rể nhà họ Trịnh, sẽ không bao giờ có cơ hội thứ hai.
Thiên Minh sợ khi nhận Hạ Vy, ông Thanh sẽ cấm anh gặp con gái.
Ông Thanh luôn ủng hộ Thiên Minh trên con đường nghệ thuật, là người hiểu anh và tôn trọng quyết định đến với Hạ Vy.
Chỉ có điều ông cũng có nguyên tắc riêng, anh đã tự ý phá bỏ hôn ước giữa hai nhà, không dễ gì ông Thanh chấp nhận anh
một lần nữa cho dù người anh yêu chính là con gái đẻ của ông.
Vụ việc lần này nhất định có liên quan tới Mỹ Dung.
Có thể cô đã biết được sự thật nên nhắm vào Hạ Vy.
Nếu như vậy bảo vệ cho Hạ Vy không phải chuyện dễ dàng.
So với việc sợ bị ông Thanh cấm cửa thì an nguy của cô còn quan trọng hơn nhiều.
Ông Thanh ra hiệu cho Thiên Minh cùng mình tới nơi khác nói chuyện.
Ông run lên khi cầm chiếc lắc bạc trong tay.
“Thưa chú.
Con đã lén làm xét nghiệm ADN.”
“Con… con xin lỗi chú vì không nói ra sớm hơn.”
Ông Thanh phải vịn vào người Thiên Minh để đứng vững.
Ông nói:
“Thảo nào ta luôn thấy Hạ Vy rất gần gũi, giống như người một nhà.”
“Ta còn nghĩ con bé là con gái của dì Hạ.”
“Thật không ngờ…”
Ông Thanh lén đưa tay lau nước mắt.
Cứ nghĩ đến những gì đã đọc được trong báo cáo của Nguyễn Khương, ông Thanh càng thấy đau lòng.
Nhiều năm qua Hạ Vy đã phải trải qua bao vất vả, khổ cực như vậy mà ông không giúp được gì, tất cả tình thương đều dành cho Hải Phong và Mỹ Dung.
Không những thế, lần này có thể tai nạn của Hạ Vy liên quan tới Mỹ Dung.
Ông Thanh hít sâu một hơi rồi nói:
“Tạm thời giữ kín mọi chuyện.”
“Việc này ngay cả Hải Phong và Kim