"Trương đầu heo!"
"Hừm!" Nghe được Tiền Trác kêu, tôi quay đầu lại, định đánh hắn một trận.
Tiền Trác bị tôi đập cho đau đầu, nhếch miệng nhe răng gào to: "Thân thể nhu nhược của tao bị mày tàn phá, đồ thô lỗ giả danh quân tử!"
Tôi nhìn Tiền Trác thân cao hơn một mét tám, cân nặng hơn một trăm kg, chịu đựng được câu nói kia mà nũng nịu trả lời: "Thực xin lỗi, sweetheart"
Tiền Trác cũng cảm thấy ghê tởm, hắn run run một chút rồi chỉ vào cửa phòng học: "Có người tìm mày."
Tôi đẩy đẩy mắt kính, nhìn thấy ngoài hành lang lớp mình là một cô gái rất có khí chất, vội buông sách vở, tung tăng chạy ra ngoài.
"Toàn Tuyền Tuyền! Sao mày chạy được đến đây?"
Người tới chính là một khuê mật đẹp trai, nam tính, khí khái thập phần – Toàn Tuyền Tuyền.
Thân hình cao cao gầy gầy của nó cho dùng chỉ mặc một cái áo gió màu đen đơn giản cũng có thể soái đến nỗi khiến người ta không khép nổi chân.
Nó vừa nhìn thấy mặt tôi bị sưng một bên đã vô cùng hoảng sợ: "Mặt mày làm sao vậy?"
Tôi đáng thương mà cười hề hề trả lời: "Bị một ông chú khó hiểu đánh, hại tao sáng sớm bị bạn học kêu là Trương đầu heo."
Ở trước mặt Ly Thiên Thu, tôi vẫn có thể duy trì bộ dạng vô tâm vô phế, lạc quan hướng về phía trước.
Cho nên không hề để ý mà nói với cậu ấy, cái tát này thực ra chẳng đau chút nào.
Nhưng ở trước mặt Toàn Tuyền Tuyền, tôi luôn không tự chủ được mà làm nũng.
Tôi có thể đem toàn bộ mọi mệt nhọc và buồn bã trút xuống đầu nó.
"Ông chú kia đầu óc thật có vấn đề! Nếu không phải Ly Thiên Thu tới sớm một bước, mày liền không nhận ra nổi tao đâu!"
Tôi vừa hút trà sữa vừa khóc lóc kể lể.
Toàn Tuyền Tuyền chống cằm nhìn tôi: "Thật ra mà nói, cái tên "Trương đầu heo" này cũng không tồi."
"...Hừ!" Tôi hung hăng hút thật nhiều trà sữa: "Tình của chúng ta đến đây là chấp dứt, lát nữa tao sẽ xóa QQ xóa WeChat của mày!"
Toàn Tuyền Tuyền vội vã an ủi tôi thật tốt, an ủi xong còn nói một câu làm tôi đặc biệt yêu thích: " Ây em gái nhỏ, đừng nóng giận, mời mày ăn BBQ nhé?"
Tôi đem Toàn Tuyền Tuyền thành đại thúc kia mắng một lúc thì tâm tình rõ ràng thoải mái hơn nhiều.
Lúc Toàn Tuyền Tuyền đem BBQ nướng lên cho tôi, tôi rốt cuộc mới nhớ ra việc chính: "Mày sao lại đến tìm tao? Mày không phải đến thành phố B biểu diễn sao?"
Toàn Tuyền Tuyền thành tích giống tôi, đã thôi học, sau đó tham gia luyện vũ đạo ở một trung tâm huấn luyện vũ đạo.
Bởi vì từ bé có học qua ballet tương đối tốt, cộng với thiên phú, nó sớm xông ra bên ngoài, bộc lộ tài năng.
Hiện tại nó thường thường đến các địa phương khác biểu diễn.
Nhưng nó lại không thèm để ý mà trả lời: "Bị người ta đá ra!"
"Gì?" Tôi ngẩn ra, vội vã hỏi.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Toàn Tuyền Tuyền lại không muốn nói tới, nó cong cong môi lên: "Cũng không có chuyện gì lớn."
Toàn Tuyền Tuyền vẫn luôn như vậy, vô cùng quật cường, cho dù xảy ra chuyện khó xử gì cũng sẽ không nói cho tôi.
Mọi chuyện của nó đều tự nó chống đỡ, mà tôi lại cực kì ghét nó ở điểm này.
Nhìn thấy tôi không vui, nó lại nói sang chuyện khác rất nhanh: "Nói tiếp, đầu gỗ Ly Thiên Thu kia mà cũng có nữ sinh thích, thật làm tao sợ đến nhảy dựng người."
Toàn Tuyền Tuyền vẫn không vừa mắt Ly Thiên Thu.
Trước mặt tôi luôn kêu cậu ấy là đầu gỗ, khối băng, người máy.
Nó còn nói với tôi, con người Ly Thiên Thu quá lạnh nhạt, không có chút gì phảng phất hơi ấm của con người, vừa nhìn thấy cậu ta đã biết không hề giống người tốt.
Tôi mỗi lần nghe nó phun trào, nội tâm tôi cũng phun trào theo: Kỳ thật Ly Thiên Thu có cảm xúc so với tất cả mọi người còn phong phú tinh tế với mẫn cảm hơn haha! Chỉ là vẻ bề ngoài lạnh nhạt quá sức lừa gạt so với tính cách bên trong.
"Ly Thiên Thu chính là nam thần trường bọn tao, đương nhiên có nhiều nữ sinh thích." Tôi trả lời.
"Tốt rồi, chúng nó đều mù hết."
Toàn Tuyền Tuyền rũ mắt đem BBQ nướng xong để lên bàn, rồi xoay đến trước mặt tôi.
Nó nói: "Chỉ là tao cảm thấy Diêu Tiểu Nguyệt có vẻ...".
Nó dừng lại một chút, dường như không biết diễn đạt thế nào.
"Diêu Tiểu Nguyệt làm sao?"
Toàn Tuyền Tuyền nhíu mày, nghĩ nghĩ, vẫn không nghĩ được nên nói Diêu Tiểu Nguyệt làm sao, làm học tra như tôi đành phải lý giải là không nên không có văn hóa mà nói ra lời làm nghẹn khuất lương tâm, rồi mở miệng hòa hoãn không khí lại: "Nhanh ăn gì đi nào!"
Toàn Tuyền liếc tôi một cái rõ bặm trợn, muốn nói gì đó thì chuông điện thoại của nó reo, bất đắc dĩ phải nghe điện thoại.
Tôi không biết ai gọi cho nó, nhưng sắc mặt nó càng lúc càng lạnh, có vẻ như gặp vấn đề khó giải quyết.
Toàn Tuyền Tuyền cúp điện thoại xong nói với tôi: "Tao có việc bận, đi trước nhé, lần sau gặp mặt."
Tôi vội mở miệng: "Mày...!cố lên!" Tôi không biết nên nói lời gì để giúp nó, chỉ có thể giống ngày xưa cổ vũ nó cố lên.
Toàn Tuyền Tuyền cười cười, đôi mắt nó hơi hơi giống mắt phượng, không cười có chút mị hoặc, cười lên đôi mắt lại cong cong giống trăng non, làm người khác nhìn vào tâm tình đều tốt lên.
Tôi cũng cười theo: "Cố lên, tráng sĩ!"
Toàn Tuyền Tuyền khom lưng dùng ngón tay chọc mặt tôi: "Được rồi Trương đầu heo."
"Khốn khiếp."
Toàn Tuyền đi rồi tôi không thể ăn hết một bàn BBQ nướng, liền kêu phục vụ đóng gói cho tôi để đem về, ban phát cho đám vô lương tâm dám kêu tôi là bạn học Trương đầu heo.
Một mét tám mấy kiêm đại mập mạp Tiền Trác vừa gặm cánh gà vừa hỏi tôi: "Bạn học vừa tìm mày là nam hay nữ?"
"Nữ." Tôi cho hắn một ánh mắt xem thường.
"Soái!"
"Con mắt không tồi!".
Tôi tự hào ban thêm cho hắn một lời khen.
Một lát sao Tiền