Từ Đạt Long bị Chung Ý mắng từng câu từng câu “không biết xấu hổ”, “hèn hạ” trước mặt mọi người, vẻ mặt không nén được giận, vung phắt tay Chung Ý ra chửi lại: “Miệng cậu nói sạch sẽ chút đi! Ai con mẹ nó thèm đọc trộm thư của người khác, cái này ở trong thùng rác, ông đây nhặt được ở trong thùng rác!”Anh ta lại nhìn về phía Mạnh Tư Duy, ở trong lớp học yên tĩnh, giọng điệu của anh ta có vẻ cực kỳ chua ngoa: “Là thứ đồ người ta liếc qua tên liền ném vào thùng rác! Có vài người thành tích không tốt nhưng tâm tư không ít tí nào đâu, dám làm còn xấu hổ không dám để người khác biết à?”Ở trong lớp, xếp hạng thành tích của Từ Đạt Long rất khá, luôn thuộc về loại có chút thông minh.Mạnh Tư Duy căng chặt môi.Từ Đạt Long thậm chí còn đè cổ họng, đọc lên bài thơ Mạnh Tư Duy viết trong thư một cách châm chọc: “Ai yoo còn khá có học thức đấy chứ, thi ngữ văn được bao nhiêu điểm vậy? Chàng kia cổ áo xanh xanh, để ta vương mối tơ mành bấy nay.
Đành ta cách trở gió mây, sao chàng cũng nỡ bặt ngay tin hồng?…… Aizz cái chữ phía sau này đọc thế nào ý nhỉ?”“Ha ha ha ha ha ha.” Xung quanh đều là tiếng cười trêu chọc.Bởi vì Trần Xuân Hồng là người đầu tiên không thích Mạnh Tư Duy, ở trong mắt bà ta, Mạnh Tư Duy là kiểu học sinh nữ trơ tráo tứ chi phát triển, không để tâm vào việc học, đến chết cũng không tiến bộ.
Cộng thêm bình thường Mạnh Tư Duy ngoại trừ đi học cũng là huấn luyện, ít thời gian ngồi rảnh rồi trong lớp, nên ngoài Chung Ý ra, người chơi được với cô ở trong lớp không nhiều, nên giờ phút này, người ở đây phần nhiều là ngồi xem kịch vui.Bức thư tình của Mạnh Tư Duy bị công khai lớn tiếng đọc diễn cảm, nếu đổi lại là học sinh nữ khác, đoán chừng lúc này đã sớm khóc lóc chạy ra ngoài rồi.Nhưng cô không giống họ, cô là Mạnh Tư Duy.Trái tim của phần nhiều các thiếu nữ độ tuổi mơ mộng chuyện tình yêu đều được làm bằng thủy tinh, chỉ chạm nhẹ thôi cũng vỡ, không chịu nổi một chút va chạm tàn phá dù là nhỏ nhất.
Còn trái tim của cô lại được làm bằng sắt thép, cứng như kim cương, không gì phá được.Trong tiếng cười đùa, Mạnh Tư Duy bước lên, đón nhận những ánh mắt khác nhau của những người xung quanh, bình tĩnh lấy lại bức thư tình đã rách thành hai mảnh và phong bì màu hồng phấn đã bẩn của mình từ trong tay Chung Ý, rồi khẽ ngước lên phía trước, nhìn đến vị trí Bùi Thầm đang không