Thông tin truyện Trầm Ẩn

Trầm Ẩn

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình

Lượt xem:

298

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 7/10 từ 13788 lượt

Review Truyện Trầm Ẩn

Lục Trầm Ngân. 

Không biết là chữ “trầm” nào, cũng không biết là chữ “ngân” nào, nghe có vẻ giống từ chỉ âm thanh. Mà thực tế chứng minh, anh chính là một nốt nhạc rất “trầm” nhưng lại rất “ngân”, gõ một tiếng vào cuộc đời của Lương Vi, thức tỉnh cô sau một quãng thời gian bình lặng đến đáng sợ.

Quãng thời gian ấy là 6 năm ở bên cạnh một người đàn ông thành đạt tên là Lâm Trí Thâm, người có thể cho cô tất cả nhưng lại không thật lòng. Lương Vi gặp anh ta vào những năm tháng nổi loạn của tuổi trẻ, rồi cứ thế sống cạnh nhau. Mối quan hệ của hai người bọn họ vô cùng kỳ lạ, không phải yêu cũng không phải bạn. Họ bên nhau chỉ bởi vì không còn chỗ nào khác để đi, cũng không có ai khác tốt hơn để lựa chọn.

Thời gian cứ như vậy mà trôi qua, không ai oán trách, không ai đòi hỏi, cho đến ngày Lâm Trí Thâm vì lợi ích kinh doanh phải thực hiện hôn ước. Không ràng buộc về tình cảm nên dễ hợp dễ tan. Lương Vi xinh đẹp lạnh lùng, ngẩng đầu giẫm lên giày cao gót bước ra khỏi mối quan hệ mập mờ ấy một cách nhẹ nhàng không hề ngoảnh đầu nhìn lại.

Cô đến nông thôn. Quả thật cô gái như Lương Vi không phù hợp với nơi này một chút nào. Cô xinh đẹp, thời thượng và khí chất như vậy, đi đến đâu cũng nổi bật, khiến mọi người phải ngước nhìn. Nhưng cô mặc kệ, cứ như vậy vay tiền xây biệt thự tại một thôn nhỏ. Rồi trở thành hàng xóm sát vách của Lục Trầm Ngân.

Chàng trai 25 tuổi ấy trong ánh nhìn thưởng thức không hề kiêng dè của Lương Vi chính là một cực phẩm. Thân thể cường tráng, ngũ quan tinh tế góc cạnh, còn có một sự sạch sẽ tuyệt đối toát ra từ bên trong.

Chính sự thành thật và trong sáng của Lục Trầm Ngân đã kích thích Lương Vi. Cô sống phóng khoáng, đã lâu không gặp được ai chân chất đến vậy. Chó nhà anh cắn cô, anh đưa cô đi tiêm mỗi ngày, chịu trách nhiệm đến cùng. Lòng Lương Vi ngứa ngáy, cứ muốn trêu chọc anh đến đỏ mặt mới thôi. Trêu mãi trêu mãi, cuối cùng Lục Trầm Ngân thuần khiết ngây thơ chưa trải sự đời chịu không nổi tần suất “thả thính” của Lương Vi, đã hụt chân bước vào cuộc đời cô.

Thật ra, chuyện tình cảm này không có gì là quá khó hiểu.

“Hoàng hôn đầu thu, anh nhớ rõ cô.”

Lục Trầm Ngân đã thích Lương Vi từ cái nhìn đầu tiên buổi chiều hôm ấy. Vì cô xinh đẹp, vì cô lương thiện. Mặc kệ người khác nói gì về cô, trong mắt anh Lương Vi là một cô gái rất tốt.

Lương Vi sống trong thế giới xô bồ lâu như vậy, không chỉ khao khát không khí trong lành của vùng nông thôn, mà còn khao khát những con người không nhiễm bụi trần như Lục Trầm Ngân. Mặc dù cô dùng thân thể quyến rũ của mình để khiến anh đến gần, nhưng điều thực sự giữ chặt bước chân anh lại chính là sự chân thành của cô.

Những bữa cơm ngon, những quan tâm vụn vặt, sự tôn trọng của cô dành cho anh. Tất cả đều xuất phát từ chính con người thật của Lương Vi. Bởi vì cô xác định, anh chính là người đó, là người đàn ông sẽ dốc sức mang đến những gì mà cô muốn, chứ không phải chỉ cho cô những gì mà anh có.

“Thứ mà Lục Trầm Ngân cho cô, là tất cả.”

Trong mắt tất cả mọi người, Lương Vi chính là một loại rượu vang thượng hạng, rất ngon rất nồng, khiến người ta say mê nhưng lại khó có được. Nhưng không ai biết, để có được một Lương Vi như bây giờ, cô đã từng là những trái nho bị người ta giẫm đến nát bấy.

Thực tế tàn nhẫn như vậy đấy. Có một người mẹ là tiểu tam, một người bố đã làm ra loại chuyện không bằng cầm thú, cô còn có thể sạch sẽ sao? Thê thảm hơn nữa, cô đã chứng kiến tội ác của bố mình mà không thể làm được gì cả. Điều duy nhất khiến cho cô có thể tiếp tục hít thở chính là cô đã tự tay làm chứng khiến cho ông ta ngồi tù.

Nhưng như vậy thì sao chứ? Cô lựa chọn trốn tránh, dùng sự phóng túng để khiến bản thân quên đi những ám ảnh đó, nhưng cuối cùng vẫn là không thay đổi được sự thật tàn khốc. Cô đã từng không biết mình phải tiếp tục cuộc sống đầy rẫy cắn rứt này đến lúc nào, cho tới khi gặp Lục Trầm Ngân.

Anh giống như một ly nước tinh khiết, có thể hóa giải cơn say của cô, bằng lòng cùng cô giao hòa, từng bước từng bước pha loãng đi sự đắng chát của cô. Anh cần mẫn, tỉ mỉ rửa sạch những u tối của cô, chỉ mong đến một ngày cô cũng sẽ là một ly nước tinh khiết không say mà vẫn khiến người ta ngưỡng mộ.

Yêu chính là như vậy. Ở bên nhau, cùng nhau chống đỡ đau thương, cùng nhau lấp đầy mất mát.

Bởi vì, không chỉ có Lương Vi, mà Lục Trầm Ngân cũng có quá khứ, cũng có nỗi dằn vặt của riêng anh. Nhưng anh bằng lòng chia sẻ cùng cô, vì anh cũng xác định.

“Lục Trầm Ngân, nếu em chết, anh sẽ làm sao?”
“Nếu anh chỉ có một mình, anh sẽ đi theo em. Nhưng anh còn có gia đình, cho nên việc mà anh có thể làm cho em chỉ là sẽ ở vậy suốt đời.”

Anh sẽ sống, nhưng là sống với em ở trong tim, không còn chỗ cho bất kỳ ai khác.

Tình yêu của Lục Trầm Ngân và Lương Vi đơn giản như vậy đấy. Khắng khít đến nỗi không gì có thể xen vào được, bất kể là tiền bạc hay là hoàn cảnh. Bởi vì ông trời trêu ngươi, tất cả những chuyện năm xưa ùa về cùng một lúc. Quanh quẩn một vòng thật lớn, cuối cùng tất thảy đều có liên quan đến nhau. Những chuyện đã kéo dài quá lâu rồi, thật sự cũng nên kết thúc. Đáng tiếc thay, kết thúc này quả thật rất đau đớn.

Sự thù hận có thể khiến con người ta kiên cường sống tiếp để chờ đợi sự báo ứng, nhưng nó cũng có thể hủy hoại con người nếu như không thể kiểm soát được điểm dừng. Lâm Trí Thâm cũng vì thù hận mà bỏ lỡ Lương Vi, nạn nhân của bố Lương Vi cũng vì thù hận mà bỏ lỡ sự trưởng thành của đứa con gái bé nhỏ. Những người phạm tội đều phải nhận sự trừng phạt thích đáng. Đó chính là quy luật của cuộc sống.

Ở một khía cạnh nào đó, Lương Vi và Lục Trầm Ngân cũng là người có tội. Nhưng phần tội lỗi này không do ai phán xét cả, là do chính bản thân họ kiên quyết giữ lấy, cũng sẽ nhìn vào đó để luôn nhắc nhở chính mình, con người có thể phạm sai lầm, nhưng phải biết ăn năn và một lòng hướng thiện.

Lục Trầm Ngân là một nốt “trầm” trong cuộc đời Lương Vi, giúp cô thức tỉnh, cũng giúp cô hiểu rõ giá trị của cuộc sống. Cô đã từng phí hoài nhiều năm như vậy, sau này sẽ cố gắng sống thật ý nghĩa. Vì sau này, cô đã có anh.

“Sáng sớm tỉnh lại có anh, ban đêm chìm vào giấc ngủ cũng có anh.
Chỉ cần một người là anh, đời này đã đủ rồi.”

Chỉ mong sao, nốt “trầm”này có thể “ngân” mãi. Giống như Lục Trầm Ngân, mãi tồn tại trong trái tim Lương Vi và ngược lại.


Danh sách chương

Bình luận truyện