Lý Nguyên Chu có thể không quan tâm đến cảm giác của phi tần hậu cung nhưng hắn không thể không quan tâm cảm nhận của Nghiêm thái hậu.
Nghe được Nghiêm thái hậu tới, hắn lập tức đặt Ninh Đoan Trang xuống, đi lên phía trước mấy bước đón lấy Nghiêm thái hậu.
"Thỉnh an mẫu hậu, hôm nay nắng to sao mẫu hậu lại tới đây?" Lý Nguyên Chu một bên nói, một bên nhìn ra vị trí giữa hoa đình.
"Nghe nói các cung phi đang ngắm hoa, ai gia muốn đến tham gia náo nhiệt." Nghiêm thái hậu nhìn các phi tần đang quỳ trêи mặt đất cùng Ninh Đoan Trang, thản nhiên nói: "Sao hoàng thượng lại xử phạt Tô chiêu nghi cùng Chu mỹ nhân? Bọn họ đã phạm sai lầm gì?"
Tô chiêu nghi cùng Chu mỹ nhân thấy Nghiêm thái hậu tới, nước mắt liền chảy ào ào, chạy đến quỳ xuống, dập đầu khóc ròng nói: "Hoàng thượng vừa đến đã xử phạt thần thϊế͙p͙, hạ bậc của thần thϊế͙p͙, nhưng thần thϊế͙p͙ lại không biết đã phạm tội gì? Cầu thái hậu nương nương làm chủ!"
Nghiêm thái hậu "A" một tiếng nói: "Hoàng đế là vua của một nước, trách phạt cung phi thì phải có đạo lý riêng chứ."
Bà vừa nói xong liền nhìn Lý Nguyên Chu "Phi tần hậu cung đôi lúc khó tránh khỏi ngu dốt, phạm vào sai lầm gì mà chính mình còn không biết! Lúc hoàng đế trách phạt cần nói rõ tội danh của bọn họ để mọi người có thể tâm phục khẩu phục."
Lý Nguyên Chu nhíu mày, nhìn Tô chiêu nghi cùng Chu mỹ nhân nói: "Các ngươi không biết mình phạm sai lầm gì?"
Hắn "Hừ" một tiếng, gọi Trần Trung nói: "Trần Trung tới đây, mau đọc tội trạng của bọn họ!"
Trần Trung giật mình, lập tức trấn định lại, lần này hắn không chỉ theo dõi động tĩnh của Ninh Đoan Trang mà còn theo dõi cả các phi tần khác, chỉ chờ có ai khi dễ Ninh Đoan Trang liền lập tức bẩm báo hoàng thượng, cho nên đúng là có âm thầm tra được Tô chiêu nghi cùng Chu mỹ nhân có phạm lỗi sai.
Các phi tần: Hoàng thượng không phải là vì bảo vệ Ninh Đoan Trang nên mới xử phạt Tô chiêu nghi cùng Chu mỹ nhân sao?
Ninh Đoan Trang: Tô chiêu nghi cùng Chu mỹ nhân có mắc lỗi sao?
Một lúc sau, Trần Trung đã nghĩ sẵn ý trong đầu, tiến lên phía trước nói: "Tháng trước vào ngày mùng tám, Tô chiêu nghi mua được một cung nữ, trước đó còn đem đồ của cung nội bán ra ngoài cung để lấy tiền mua, mùng hai đầu tháng này, Tô chiêu nghi hối lộ chủ quản nội vụ phủ Hồ Đức Hành để hắn nhét một tiểu cung nữ vào Cẩm Tú điện giám thị mọi hành động của Ninh tài nhân, chọn thời cơ tốt để vu hãm..."
Tô chiêu nghi nghe đến chỗ này, sợ Trần Trung lại nói ra cái khác, liền hô lớn: "Oan uổng, oan uổng!"
Lý Nguyên Chu đã tính kỹ càng nói: "Tô chiêu nghi, nhân chứng vật chứng đều có, ngươi nên ngoan ngoãn nhận sai, tội không liên quan đến người nhà, nếu không..."
Tô chiêu nghi kinh hãi, nàng ta ở trong cung chịu ủy khuất là nghĩ đảm bảo an toàn cho người nhà, nếu như bây giờ mà bởi vì việc của chính mình mà làm liên lụy đến người nhà...
Nàng ta nằm rạp trêи đất, run giọng nói: "Thần thϊế͙p͙ biết sai rồi!"
Lý Nguyên Chu thản nhiên nói: "Dù ngươi phạm phải lỗi lớn như thế nhưng trẫm nể tình phụ thân ngươi là trung thần nên chỉ hạ xuống một bậc, ngươi còn có gì để nói không?"
Tô chiêu nghi dập đầu nói: "Tạ hoàng thượng ân điển!"
Lý Nguyên Chu không để ý tới nàng ta nữa, nhìn Chu mỹ nhân nói: "Chu mỹ nhân, ngươi có biết sai?"
Chu mỹ nhân bị dọa đến dập đầu nói: "Thần thϊế͙p͙ biết sai rồi, thần thϊế͙p͙ cam nguyện bị phạt, không dám có lời oán giận!"
Nàng ta cùng Tô chiêu nghi thân với nhau như vậy, việc Tô chiêu nghi bán đồ của cung nội ra bên ngoài, trong đó cũng có phần của nàng ta, bây giờ phải lập tức nhận tội, tránh để Trần Trung nói ra, tự rước lấy nhục.
Lý Nguyên Chu phất tay áo, lại nhìn Phương thần phi, rất nghiêm khắc nói: "Ái phi chính là quản lý hậu cung như vậy sao? Để mặc tần phi lừa trêи gạt dưới, bán đồ của cung nội đi còn cấu kết chủ quản nội vụ phủ làm bậy?"
Phương thần phi cũng kinh hãi, thỉnh tội nói: "Là do thần thϊế͙p͙ qua loa, xin hoàng thượng giáng tội!"
Lý Nguyên Chu hừ một tiếng nói: "Nể tình ngươi cũng coi như có cần cù, phạt bổng lộc ba tháng!"
Hắn nói xong, đứng lên hành lễ với Nghiêm thái hậu nói: "Mẫu hậu, trời không còn sớm, trêи triều còn nhiều việc, nhi tử phải trở về xử lý."
Lúc Nghiêm thái hậu nghe được gián điệp bẩm báo chuyện ngắm hoa liền vội vàng tới, vốn muốn làm chỗ dựa cho Tô chiêu nghi cùng Chu mỹ nhân, sau đó xử phạt Ninh Đoan Trang thật nặng, lần này lại thấy Lý Nguyên Chu tìm ra chỗ sai của Tô chiêu nghi cùng Chu mỹ nhân, nên cũng không thể nói gì hơn, trêи mặt liền hiền lành "Hoàng đế có chuyện gì thì cứ đi đi, chuyện ở nơi này ai gia giúp con xử lý là được. Hậu cung không có hoàng hậu, tóm lại là không được."
Lý Nguyên Chu liền rời khỏi hoa đình, đi hai bước lại quay đầu, nhìn Ninh Đoan Trang nói: "Còn không mau đi theo?"
Ninh Đoan Trang lúc này mới lấy lại tinh thần, hành lễ với Nghiêm thái hậu, sau đó đi theo Lý Nguyên Chu.
Hai người này vừa đi, mặt Nghiêm thái hậu trầm xuống, quát Phương thần phi nói: "Ngươi là làm việc như vậy?"
Phương thần phi khóc ròng nói: "Thần thϊế͙p͙ sai rồi!"
Nghiêm thái hậu buồn bực nói: "Về sau làm việc phải biết dùng chút đầu óc."
Bà lại nhìn về phía Tô chiêu nghi cùng Chu mỹ nhân đang quỳ, trách mắng: "Còn không mau về cung mà tự kiểm điểm lại đi."
Lý Nguyên Chu cùng Ninh Đoan Trang đến Dưỡng Tâm điện, để thái giám dâng trà lên, uống một ngụm, lúc này mới nói: "Ái phi, nàng có biết tình hình của mình hiện tại không?"
Ninh Đoan Trang vẫn còn nhớ chuyện Lý Nguyên Chu xử phạt Tô chiêu nghi cùng Chu mỹ nhân, hình như tên hoàng đế này cùng không phải là hôn quân.
Nàng nghe được Lý Nguyên Chu tra hỏi, nhất thời có chút mơ hồ, thấp giọng nói: "Xin hoàng thượng chỉ rõ!"
Lý Nguyên Chu để thái giám cùng Cẩm nhi lui hết xuống, nhàn nhạt nói: "Đêm đó trẫm ôm nàng rời khỏi điện của mẫu hậu, bắt đầu từ thời khắc đó, nàng chính là cái đinh trong mắt mẫu hậu. Hôm nay trẫm lại ôm nàng ở trước mặt chúng phi, nàng cũng đã trở thành cái đinh trong mắt chúng phi. Bây giờ, nàng ở hậu cung, ngoại trừ trẫm thì khắp nơi đều là địch nhân."
Ninh Đoan Trang: ... A, trời ạ, hắn vừa phân tích như thế, thật sự chính là...
Hiện tại chỉ sợ còn chưa cải tạo xong hoàng đế cặn bã thành nam chính hoàn mỹ thì chính mình đã bị phi tần hậu cung giết chết rồi.
Lời của Lý Nguyên Chu thấm thía "Ái phi, nàng chỉ cần biết, trẫm tốt thì nàng cũng tốt, trẫm không tốt thì nàng chắc chắn cũng sẽ không tốt!"
Cho nên, mau cộng nhiều điểm đi!
"Đinh" Ninh Đoan Trang cộng một điểm cho Lý Nguyên Chu, lời bình: Tên hoàng đế này không chỉ cặn bã mà còn cực kỳ tâm cơ!
Lý Nguyên Chu: Xấu phi là cộng điểm, vì sao lời bình lại ác ý như vậy?
Ninh Đoan Trang trở lại Cẩm Tú điện, thấy có thái giám ban chỉ tới, là thánh chỉ sắc phong nàng thành mỹ nhân.
Các cung nữ nhao nhao tiến lên chúc mừng, Cẩm nhi mừng đến không biết phải nói như thế nào cho phải,
luôn miệng nói: "Nếu như lão gia và phu nhân biết tài nhân được tấn phong thành mỹ nhân, không biết sẽ vui đến đâu nữa! Tiến cung được mấy năm, trước đó hoàng thượng còn không thèm để mắt tới, thực sự không nghĩ sẽ có hôm nay! Mấy năm nay, hoàng thượng ít khi đặt chân vào hậu cung thì không nói, còn không tấn phong cung phi nào, bây giờ lại tấn phong tài nhân..."
Ninh Đoan Trang kéo tay Cẩm nhi nói: "Nói nhỏ thôi!"
Cẩm nhi che miệng, không nhịn cười được "Dạ, dạ, phải khiêm tốn!"
Đến tối muộn, Ninh Đoan Trang nằm trêи giường, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ tình cảnh của mình.
Hệ thống quy định nàng chấm điểm cho Lý Nguyên Chu theo suy nghĩ của mình, cải tạo Lý Nguyên Chu thành nam chính hoàn mỹ, nhưng trước khi làm được nếu nàng bị cung phi hại chết thì sao? Hệ thống sẽ bảo vệ nàng chứ?
Ninh Đoan Trang mở bảng nhỏ ra đọc lại các điều lệ, xem hết xong không khỏi thở dài, xem ra hệ thống không đáng tin cậy, nàng muốn bảo vệ tính mạng, còn phải nhờ Lý Nguyên Chu! Nhưng vạn nhất Lý Nguyên Chu xuất cung, hoặc là có chuyện gì ngăn trở, không kịp cứu nàng thì sao?
Nàng có nên điều chỉnh sách lược không, học một chút bản lĩnh tự cứu bản thân? Hoặc là bồi dưỡng một điểm thế lực của mình?
Trong Thọ Xuân điện, Nghiêm thái hậu hỏi Điền ma ma nói: "Theo ngươi thấy thì hoàng đế hôm nay là có ý gì? Chính xác là vì Ninh Đoan Trang mà ra mặt? Mấy năm trước cũng chưa thấy hắn chào đón Ninh Đoan Trang, bây giờ đột nhiên lại như vậy là sao?"
Điền ma ma thấp giọng nói: "Mấy năm, Ninh mỹ nhân hay ngã bệnh nên ít khi ra ngoài, hoàng thượng không có để ý đến nàng, bây giờ Ninh mỹ nhân trổ mã rất tốt, hoàng thượng thích cũng không phải kỳ quái."
Nghiêm thái hậu gật đầu nói: "Cũng phải, hoàng đế từ nhỏ đã thích mỹ nhân tuyệt sắc, nếu là Nam Thi thì..."
Bà dừng lại, một lúc sau lại nói: "Hoàng đế thích mỹ nhân tuyệt sắc, nhưng không chịu nói, muốn giả bộ chỉ thích nữ nhân hiền đức có tài, đều nạp các cung phi hiền đức nên hắn luôn không thoải mái, mỗi ngày đều bắt bẻ, không chịu sủng hạnh các nàng. Ai gia vẫn luôn muốn giúp hắn nạp mấy thêm mấy người khác, nhưng thấy hắn quốc sự bận rộn, lại sợ mỹ nhân hại nước."
Điền ma ma nói: "Bây giờ cung phi trong hợp cung chỉ có Ninh mỹ nhân trổ mã tốt nhất, hoàng thượng khó tránh khỏi có chút bất công."
Nghiêm thái hậu trầm mặc hồi lâu nói: "Tác phong của Ninh Đoan Trang ai gia thật sự không thích nổi, nhưng ai gia cũng không thể vì nàng mà đả thương tâm hoàng đế. Bây giờ chỉ có thể đưa Nam Thi tiến cung thôi."
Sở Nam Thi là một người nghe lời, sẽ không làm trái lời ai gia, đến lúc đó coi nó như nhi nữ, ai gia liền thực hiện lời hứa hẹn ban đầu, đưa nàng ta lên làm hoàng hậu.
Nghiêm thái hậu suy nghĩ xong liền phân phó Điền ma ma nói: "Đợi đến ngày mai, ngươi đến Sở phủ một chuyến, để bọn họ đưa Nam Thi hồi phủ trước đã."
Điền ma ma lập tức đi làm, cười nói: "Nam Thi cô nương là đệ nhất mỹ nhân Sở quốc, nếu nàng tiến cung thì Ninh mỹ nhân chẳng là gì nữa."
Nghiêm thái hậu nói: "Chỉ là không biết Nam Thi tu hành trong miếu mấy năm này có tiến triển chút nào không? Nghe nói nàng lúc trước còn có chút oán giận với ai gia."
Điền ma ma nói: "Nam Thi cô nương là người biết đạo lý, đợi đến khi tiến cung biết được nỗi khổ tâm của thái hậu nương nương thì sẽ luôn một lòng với người thôi."
Nghiêm thái hậu nói: "Nàng từ trước đến nay đều rất thông minh, năm đó nếu không phải tự nhận tội lỗi, cam nguyện đến miếu tu hành thì cũng không giữ được toàn gia tộc được bình an."
Chuyện năm đó Điền ma ma là nhất thanh nhị sở(*).
Nhất thanh nhị sở: rõ ràng rành mạch. Ý trong câu này là người biết rõ nội tình nhất.
Nghiêm thái hậu khi còn là Nghiêm phi, vì giúp nhi tử lên làm thái tử, mượn tay cháu gái Sở Nam Thi để dùng mỹ nhân kế, dụ dỗ thái tử Lý Nguyên Khánh dùng thạch tán, sau đó dẫn hoàng đế đến gặp Lý Nguyên Khánh đúng lúc hắn phát tác...
Sau này, hoàng đế phế đi chức vị thái tử, lập Lý Nguyên Chu làm thái tử, về phần Sở Nam Thi thì được đưa đến miếu tu hành.
Những năm này Sở Nam Thi luôn chờ đợi Nghiêm thái hậu thực hiện lời hứa, đưa nàng ta tiến cung làm hoàng hậu của Lý Nguyên Chu.
Nếu không có Ninh Đoan Trang, không chừng Nghiêm thái hậu đã muốn "quên" lời hứa năm đó.
Dù sao một người từng bị Lý Nguyên Khánh xé y phục, ở trong lòng Nghiêm thái hậu là không xứng làm hoàng hậu.
Lý Nguyên Chu hỏi Trần Trung nói: "Hồ Đức Hành nhận tội chưa? Các tần phi nhét nội gián vào Cẩm Tú điện đã rút hết chưa?"
Trần Trung bẩm: "Hồ Đức Hành đã nhận tội, theo ý hoàng thượng thì đầu tiên để hắn làm tổng quản. Nội gián mà các nương nương an bài thì toàn bộ đều đưa đi làm lao động khổ sai."
Lý Nguyên Chu gật đầu, hỏi: "Ninh mỹ nhân đâu? Đêm nay có động tĩnh gì không?"
Trần Trung lặng lẽ liếc nhìn Lý Nguyên Chu, thấp giọng nói: "Ninh mỹ nhân được thăng tấn vị nên đặc biệt cao hứng, đang phát thưởng cho các nô tỳ trong cung."
"Còn gì nữa không?" Lý Nguyên Chu mong đợi nhìn về phía Trần Trung, xấu phi chẳng lẽ không khen trẫm một câu?
Trần Trung bẩm: "Không có."
Lý Nguyên Chu: Xấu phi thật không biết tốt xấu!
Hắn đang oán thầm thì trong đầu đột nhiên "Đinh" một cái, Ninh Đoan Trang cộng thêm một điểm cho hắn, lời bình: Kỳ quái, sao đêm nay hoàng đế cặn bã không đến?
Lý Nguyên Chu trong nháy mắt lấy lại tinh thần, ha ha, xấu phi đây là đang ngóng trông trẫm sủng hạnh?
Trẫm là người thận trọng mà, sao có thể chỉ bằng một câu của xấu phi liền đi gặp nàng?
Hừ hừ!
Sau một khắc, Lý Nguyên Chu phân phó Trần Trung nói: "Bãi giá Cẩm Tú điện!"