*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngày hôm sau, Thanh Li dậy sớm trang điểm, sau khi dùng điểm tâm xong thì liền dẫn Ngọc Trúc và Oanh Ca ngồi xe ngựa đi vào cung.
Đổng thị chu đáo hơn nàng nhiều, bà dặn dò Thanh Li phải dẫn theo mấy vị nữ quan ---- Dù sao các bà ấy vốn đi ra từ nội cung, địa bàng cũng quen thuộc, ít nhiều gì có thể chỉ điểm nàng vài câu.
Đương nhiên Thanh Li bằng lòng.
Thành Kim Lăng lúc đầu có tên là Kiến Khang, vốn là thủ phủ của tiền triều, các triều đại tiếp theo cũng xây dựng kinh đô ở đây, có điều tiếp đó người ta cảm thấy hai chữ Kiến Khang không hay nữa nên mới đổi thành Kim Lăng, qua mấy đời, ngoại trừ một số văn nhân kiến thức uyên bác thì phần lớn dân chúng đã không còn nghe danh thành Kiến Khang từ lâu.
Do thương xót các đại thàn hằng ngày vất vả tảo triều cho nên Hoàng thành được xây dựng cách các phủ đệ quyền quý không xa lắm, lúc này Thanh Li đi xe ngựa, chỉ mất thời gian chưa đến hai chung trà, nàng đã tới cửa cung.
Bên ngoài hộ vệ tiến lên nói chuyện với thủ vệ, Thanh Li ngồi trong xe nghe hết những gì bọn họ nói không sót một chữ, bỗng nhiên lòng nàng khẽ rung động, nhớ đến một chuyện khác.
Ngón tay nhỏ thon dài vén rèm che lên một chút xíu, thông qua khe
hở nho nhỏ này nàng đưa mắt quan sát khắp Hoàng thành.
Vừa nguy nga vừa hùng vĩ, trang nghiêm và nghiêm túc, nhìn thoáng qua có cảm giác như một ngọn núi cao ngất.
Hoàng quyền tối cao khiến cho người ta vô thức thở gấp và có cảm giác áp bức không nói thành lời.
---- Nơi này là chỗ nàng sẽ sinh sống trong tương lai.
Trong đầu Thanh Li thoáng u tối rồi lập tức bình tĩnh trở lại.
nói thế nào nhỉ, có thể xem nàng là nữ chủ nhân của nơi này, suy nghĩ linh tinh những chuyện kia làm gì.
nói vô sỉ một chút, nơi này là nhà của nàng, trượng phu nàng hiện giờ đang ở trong đấy, không bao lâu sau nơi này sẽ có con của bọn họ, tưởng tượng đến đây, Thanh Li có cảm giác thân thiết hơn rất nhiều.
Cẩn thận nghĩ lại, đây là lần đầu tiên nàng tiến vào Hoàng cung.