Đến trưa Hoàng Yến quay lại Thiên Hoàng trên tay cầm theo túi đồ ăn, và tiểu Sa đi vào phòng làm việc anh.
" Hai người ở đâu cũng tình tứ vậy à, em còn độc thân đấy " Hoàng Yến đưa mắt nhìn đôi nam nữ đang âu yếm trước mặt mình, cô bĩu môi nói.
" Mặc kệ em " anh nhàn nhạt đáp.
" Hoàng Yến em về rồi à " cô nhẹ nhàng lên tiếng.
" Vâng, em có mua bữa trưa luôn này "
" Vất vả cho em rồi "
" Không sao "
Dù sao cũng không phải tiền của Hoàng Yến, là anh đưa một tấm thẻ cho em gái mình, muốn mua gì cứ mua đặc biệt là mua đồ cho Liên Chi.
Tiểu Sa thấy cô chủ nhỏ của mình liền chạy ngay đến chỗ cô, Liên Chi cũng đưa tay ôm tiểu Sa vào lòng.
" Tiểu Sa nhớ chị không? "
* Gâu gâu *
Tiểu Sa sủa lên hai tiếng như đồng ý với cô, anh ngồi bên cạnh thấy cô âu yếm chú chó thì lại đen mặt, chưa gì đã quên anh rồi sao.
" Bảo bối, sao em lại ôm tiểu Sa, em nói em chỉ ôm mỗi anh thôi mà " anh làm nũng với cô.
" Em ôm tiểu Sa một chút thôi, anh đừng keo kiệt như vậy " cô mặc kệ lời anh vẫn tiếp tục chơi với bé chó nhà mình.
" Thôi nào, em đói sắp chết rồi, mau ăn đi " Hoàng Yến phải lắc đầu ngao ngán trước anh trai mình.
Hoàng Thiên vẫn không chịu bỏ qua cho cô, anh nhất quyết không cho cô gần tiểu Sa, anh bế cô ngồi lên đùi mình, đút từng muỗng thức ăn vào miệng cô.
Hoàng Thiên xem cô như một đứa trẻ, anh chỉ muốn nâng niu trong vòng tay.
Cô em gái ngồi đó chỉ biết nhìn và nhìn, Hoàng Yến đã quá quen với cảnh này rồi, cô không ngờ một người nổi tiếng lạnh lùng như anh khi ở bên cạnh người phụ nữ này lại biến thành một con người khác.
Bên này ba người vui vẻ với nhau, còn Tỉnh Ngọc Nhiên thì không được vui vẻ như vậy, cô ta về nhà đã đập phá mọi thứ trong phòng, đồ đạc văng tung tóe khắp căn phòng.
" tôi hận các người, chết hết đi, chết hết đi " cô ta vừa đập, miệng thì liên tục mắng chửi.
Dưới lầu đều nghe rất rõ những tiếng động phát ra từ phòng cô ta, quản gia Trịnh cũng mặc kệ cô ta điên loạn trên phòng.
Tỉnh Ngọc Nhiên đập phá mệt rồi thì ngồi dựa lưng vào tường, trong đầu cô ta suy nghĩ tại sao hắn lại đối xử với mình tệ như vậy, vì bảo vệ cho một người phụ nữ khác mà sẵn sàng nặng nhẹ với mình, hắn chẳng nể tình cảm bấy lâu nay giữa hai người.
* reng!.
.
reng!.
.
reng *
" Con nghe " nhìn lại điện thoại là Tỉnh Văn Học ba cô ta gọi đến, Ngọc Nhiên hít thở một hơi sâu, sau đó bất máy.
" Công ty chúng ta đang gặp chút khó khăn, ba ngày sau con cùng ta đi gặp đối tác " ông ta thấy nhan sắc con gái mình không tệ cho nên muốn mang cô ta giới thiệu với bên kia.
Khó khăn lắm ông ta mới tìm được một công ty chịu hợp tác với Tỉnh thị, lần này ông ta phải cố gắng lấy được hợp đồng bằng mọi giá.
" Con biết rồi "
Vụ công ty cô ta biết rất rõ là anh gây ra, khiến ba cô ta phải đi xoay sở khắp nơi, Tỉnh Ngọc Nhiên hận không thể giết ch/ết anh và cô.
Liên Chi theo Hoàng Yến đi