Đến chiều Tỉnh Văn Học tan làm thì ghé qua bệnh viện đón vợ ông ta về lại Tỉnh gia.
Tỉnh Ngọc Nhiên đã dọn đồ sẵn và làm thủ tục xuất viện xong, chỉ chờ người đến đón nữa thôi.
" Bà cảm thấy thế nào? " ông ta bước vào phòng nhìn vợ mình hỏi.
" Không sao, ông đừng lo "
" Vậy chúng ta về thôi "
" Được "
Tài xế đưa ba người về lại Tỉnh gia, tầm 30p sau xe dừng trước sân, Tỉnh Ngọc Nhiên đi xuống đỡ tay Hứa Mỹ Dung từ từ tiến vào nhà.
" Quản gia Kim nấu ít cháo cho mẹ tôi "
" Vâng tiểu thư "
Cô ta căn dặn quản gia xong thì dìu Hứa Mỹ Dung lên phòng nằm nghỉ một lát, đợi nấu cháo xong thì tự tay cô ta sẽ mang lên cho mẹ mình.
" Mẹ nghỉ ngơi chút đi, lát nữa con mang cháo lên cho mẹ "
" Được, cảm ơn con "
Tỉnh Văn Học ngồi phòng khách chờ Ngọc Nhiên xuống, ông ta thử hỏi xem cô ta đã biết chuyện của anh hay chưa?
" Lúc trưa ta có gặp thằng Thiên đi cùng tình nhân của nó, con đã biết chuyện này chưa? " Tỉnh Văn Học hỏi.
" Con biết rồi " cô ta thản nhiên đáp.
" Vậy tại sao con lại để yên như vậy? Không biết tính toán gì hay sao? "
Có chứ, nhưng không phải bây giờ, hiện tại Tỉnh Ngọc Nhiên cứ im lặng trước đã với lại bản thân cô ta cũng không muốn mình bị ăn đòn như lần trước đâu.
Còn hai tháng nữa là mẹ anh về đến lúc đó thì cô ta tự có cách giải quyết.
" Từ từ con đã có dự tính hết rồi "
" Từ Từ là đến khi nào? Nếu con không muốn ra đi trắng tay thì mau hành động đi "
Ông ta chỉ e rằng đến lúc ly hôn thì ngay cả một cắt cô ta cũng chẳng lấy được thì có phải là quá thiệt rồi không?
Tỉnh Văn Học thấy Đông Phương gia là một gia tộc lớn còn có chỗ đứng vững chắc trên thương trường vì muốn hưởng lợi của Đông Phương gia nên ông ta mới liên hôn giữa hai bên, nhầm tạo tiếng thơm cho Tỉnh thị, phần còn lại là tài sản, nếu hai bên có ly hôn thì ít nhiều gì con gái ông ta cũng phải hưởng được phân nữa số tài sản của anh.
Như đã biết tài sản của anh nhiều vô kể, nếu Tỉnh Ngọc Nhiên nắm trong tay 1/3 thôi cũng đã giàu to rồi.
Ông ta đã có mục đích này từ lúc ba anh còn sống, nhân cơ hội ba anh mất đi thì ông ta liền ra tay giúp đỡ, để lấy ơn nghĩa đó mà ép hôn, và kế hoạch cũng theo ý muốn của ông ta.
Tỉnh Văn Học không muốn vì cô phá hủy cuộc hôn nhân này nên ông ta mới kêu con gái mình mau chóng làm rõ chuyện này.
" Con biết rồi "
Tính của mẹ và ba cô ta khá là giống nhau, cứ hối thúc cô ta mãi, Ngọc Nhiên tự có tính toán riêng của mình.
Nữa tiếng sau quản gia Kim nấu cháo xong thì đưa Tỉnh Ngọc Nhiên mang lên cho Hứa Mỹ Dung ăn, cô ta ngồi bón hết phần cháo đó cho mẹ mình rồi lấy thuốc cho bà ta uống xong thì mới an tâm được.
Ngọc Nhiên nghĩ cô ta nên quan tâm mẹ nhiều hơn.
Cả buổi Diệp Liên Chi cứ suy nghĩ đến câu nói lúc trưa của Tỉnh Văn Học, cô muốn quên nhưng nó cứ xuất hiện trong đầu mình, cô linh cảm như anh đang giấu mình điều gì đó.
" Hoàng Yến, chị hỏi cái này, em nhớ trả lời thật nhé " cô khều khều Hoàng Yến nói.
" Chị hỏi đi "
" Hoàng Thiên có phải đang giấu chị điều gì không? "
Hoàng Yến cũng đoán ra được tại sao cô lại hỏi vậy, có lẽ lời nói của Tỉnh Văn Học khiến Liên Chi nghi ngờ thật rồi.
" Làm gì có chứ, chị đừng tin những