Hôn lễ của anh và cô được tổ chức sau hai tháng từ ngày mẹ anh về lại thành phố Bắc Nam, tin tức này cũng được lan truyền rộng rãi, có rất nhiều người đã gọi điện chúc mừng cũng như gửi quà cưới đến, nhưng hầu như toàn là đồ của cô, vì ai cũng biết cô có quyền hơn anh, vì vậy bọn họ cứ lấy lòng cô nhiều một chút.
Mọi thứ dành cho buổi tiệc là do một tay anh chuẩn bị tất cả.
Liên Chi chỉ việc chăm sóc bản thân mình cho tốt thôi.
Anh quyết định sẽ tổ chức ngay tại nhà, làm xong cô có thể nghỉ ngơi được đỡ phải đi xa, vả lại sân nhà của anh rộng mà lo gì chứ.
Không khí ở biệt thự lúc này vô cùng nhộn nhịp những người hầu trong nhà đều tất bật làm việc để kịp cho buổi hôn lễ tối nay, và Liên Chi cũng thế cô đang trên phòng sửa soạn lại chút đồ.
" Chị dâu, chị xem bộ nào được " Hoàng Yến chọn mãi vẫn không được nên cầm theo hai chiếc váy đưa cho cô xem.
" Chị thấy bộ này đẹp nè " cô ngẫm nghĩ một lát thì nói.
" Em cũng thấy vậy "
Hai người bây giờ rất hợp ý với nhau, và còn thân hơn lúc trước nữa, mỗi lần đi đâu Liên Chi đều rủ Hoàng Yến đi cùng lâu dần hai người hợp tính nhau là phải.
" Mẹ đâu rồi? "
" Mẹ đang dưới nhà chỉ dẫn trang trí "
Liên Chi đã gọi bà là mẹ khá lâu rồi, Huỳnh Kim Thủy đối xử, chăm sóc với cô rất tốt, đôi khi còn thương cô hơn là Tỉnh Ngọc Nhiên.
Bà phía dưới nhà đang cùng quản gia Trịnh đi trông coi những người làm, có chỗ nào không hợp lí thì có thể sửa ngay được.
" Bà chủ cứ vào nghỉ ngơi đi, ở đây có tôi lo rồi " quản gia Trịnh thấy sáng giờ bà cứ đi mãi sợ bà mệt nên kêu bà nghỉ lấy sức cho tối nay.
" Không sao, ông đừng lo "
Hôm nay là ngày vui của con trai bà nên làm sao bà có thể nghỉ ngơi được chứ, bà xem là giúp được gì thì giúp.
Không lâu sau đó thì Quỳnh Ly cũng tới, đám cưới của Liên Chi thì làm sao có thể thiếu đi người chị này được, đúng không?
" Con chào bác ạ " Quỳnh Ly có đến đây chơi thường xuyên nên đã quá quen với mẹ chồng cô.
" Quỳnh Ly đấy à, lên phòng đi con, Liên Chi đang đợi đấy " bà cười đáp.
" Vâng ạ, con xin phép đi trước " Quỳnh Ly chào bà xong thì nhanh chân đi lên phòng cô.
Quỳnh Ly hôm nay đảm nhiệm dâu phụ cho Liên Chi, vì hai chị em đã thân từ lâu với lại cô không thấy ai hợp bằng Quỳnh Ly cả, cho nên cô để chị ấy làm luôn.
" Liên Chi chị tới rồi đây " Quỳnh Ly vừa đẩy cửa đi vào đã lên tiếng gọi cô.
" Chị Ly qua đây, em và Hoàng Yến có chuẩn bị váy cho chị rồi này " cô cười nói.
" Cảm ơn hai người nhé "
Liên Chi biết Quỳnh Ly chỉ hơi khá giả một chút nên cô và Hoàng Yến quyết định mua váy để tặng cho Quỳnh Ly luôn.
Còn Hoàng Thiên thì đang ở công ty làm xíu việc, mấy ngày nay vì lo cho hôn lễ của mình nên anh rất bận, anh muốn mọi thứ phải chỉnh chu, còn việc trang trí thì dựa theo sở thích của cô.
Liên Chi thích hoa dướng hương nên anh cho người mua và trang trí tất cả đều bằng hoa mà vợ mình thích, nói thật thì anh luôn luôn chiều theo ý của cô, miễn cô vui là được.
" Cậu cho người canh chừng tối nay chặt một chút, đừng để xảy ra chuyện ngoài ý muốn " anh nhìn trợ lí Khang nói.
" Vâng chủ tịch "
Anh cứ lo rằng Tỉnh Ngọc Nhiên vẫn còn thù với cô, lỡ đâu cô ta đến hãm hại Liên Chi thì sao? Nên Hoàng Thiên phải đảm bảo sự an toàn tuyệt đối cho cô.
Thời gian trôi nhanh đến 6 giờ chiều, Liên Chi đã được các thợ trang điểm cho từ rất sớm, những người này đều là anh kêu tới để chuẩn bị cho cô, bây giờ cô chỉ ngồi đợi đến giờ nữa thôi.
" Chị dâu, chị thật sự rất đẹp đó " Hoàng Yến nhìn cô hết lời khen ngợi.
Đúng là hôm nay Liên Chi thật sự rất đẹp, bình thường cô đã đẹp sẵn rồi nhưng hôm nay lại còn xinh đẹp hơn nữa, Liên Chi giống như một cô công chúa nhỏ.
" Em cũng vậy "
Hoàng Yến mặc chiếc váy màu hồng nhạt, được thiết kế rất tỉ mỉ, kèm theo những bộ trang sức đắt tiền, cô cũng quá xinh đẹp đi.
" Nhìn mẹ hôm nay trẻ ra rất nhiều đó " cô đưa mắt nhìn qua mẹ chồng mình, cười tươi nói.
" Con bé này thật dẻo miệng "
Mẹ anh bình thường không làm việc gì cả, cũng không cần phải lo về tài chính, cho nên nhìn bà vẫn còn trẻ là phải.
" Con và Quỳnh Ly ở đây nhé, mẹ và Hoàng Yến đi ra ngoài đón khách, con nhớ đi đứng cẩn thận đấy, biết chưa? " bà từ tốn nói.
" Vâng con biết rồi "
Hai người là chủ nhà nên việc đi đón khách là chuyện đương nhiên.
Hoàng Thiên thì đang ở căn phòng khác, anh vẫn là chọn cho mình bộ âu phục đen, tóc đã được anh chải gọn lên, nhìn anh chẳng khác gì chàng hoàng tử bước ra từ truyện.
" Chủ tịch ngài muốn đi " trợ lí Khang thấy anh định bước ra ngoài thì liền lên tiếng hỏi.
" Tôi đi xem vợ tôi, không được à " cả ngày anh chưa gặp cô rồi, cũng đã rất nhớ cô, nên anh tranh thủ tí thời gian để nhìn cô một lát.
" Chủ tịch à không được đâu, lát nữa ngài sẽ được gặp thiếu phu nhân ngay mà, khách đang đến đây, chủ tịch hãy ra chào hỏi mọi người đi " trợ lí Khang ra sức ngăn cản anh.
" Được