Liên Chi về nhà với khuôn mặt không mấy gì vui vẻ, đang yên đang lành thì gặp ngay cô ta, khiến tâm trạng cô tệ đi không ít.
" Con dâu, nhìn mặt con không vui lắm, bộ có chuyện gì sao? " Huỳnh Kim Thủy hỏi.
" Chúng con vừa gặp Tỉnh Ngọc Nhiên ở khu mua sắm, chị dâu và cô ta cãi nhau " Hoàng Yến lên tiếng thay cô.
" Cô ta dám à, để mẹ điện bên đó mắng họ một trận "
" Đừng mà mẹ, con không sao cả, chuyện cũng qua rồi " cô vội ngăn cản bà, dù sao thì cô cũng đánh cô ta rồi.
Liên Chi thấy bà bênh mình thì trong lòng đột nhiên lại vui lên, như vậy cũng có nghĩa là bà đã không còn để tâm tới Tỉnh Ngọc Nhiên nữa rồi.
" Con lên phòng nghỉ ngơi đi "
" Vâng ạ "
Cô thay đồ ra sau đó lên giường nằm đỡ lưng một chút, Liên Chi lăn qua lăn lại, cô đưa mắt nhìn đồng hồ cũng còn khá là sớm, trong đầu cô lóe lên suy nghĩ, hay là cô đến công ty anh chơi nhỉ, sẵn tiện cô mang cơm cho anh luôn.
" Bà xã, anh đây " anh thấy cô gọi thì rất nhanh đã bất máy.
" Thiên, em mang cơm đến cho anh nhé, sẵn qua anh chơi luôn, được không? "
" Được, em đi cẩn thận đấy "
" Em biết rồi "
Cô nhanh chân đứng dậy thay đồ sau đó xuống bếp chuẩn bị cơm cho anh, tại vì những ngày gần đây anh không về nhà dùng cơm trưa do công việc quá bận đi, cô cũng lo sợ rằng anh bỏ bữa, thế nên tới đó cùng ăn với anh.
" Mẹ và Hoàng Yến cứ dùng bữa trưa trước đi, đừng đợi con, con qua công ty ăn cùng chồng con rồi " cô cười nói.
" Chị dâu hay em đưa chị đi, chứ chị đi một mình em không an tâm " Hoàng Yến nhìn cô đáp lại.
" Đúng đó Liên Chi, cứ để Hoàng Yến đưa con đi " bà tiếp lời.
" Không sao, con chạy được mà, mẹ và em đừng lo "
Dù sao thì cô cũng có bằng lái rồi còn gì, với lại phải chạy để lấy kinh nghiêm nữa chứ, cứ phiền Hoàng Yến mãi cũng không được.
Liên Chi thuyết phục lắm thì hai người mới để cô tự lái xe đi, cô biết bọn họ lo cho mình nhưng cô cũng không để mình xảy ra chuyện gì đâu.
Hơn 30p thì cuối cùng cô cũng tới nơi, với vận tốc mà cô chạy như vậy có hơi chậm nhưng chậm mà chắc.
Liên Chi quá quen với những người ở đây rồi vì trước đây cô hay thường xuyên đến với lại cả công ty ai mà không biết chủ tịch của bọn họ là người cuồng vợ, trên dưới Thiên Hoàng không ai dám làm khó cô, ngược lại còn rất lấy lòng cô nữa.
" Thiếu phu nhân mới đến " trợ lí Khang thấy cô thì cúi đầu chào.
" Ông xã tôi có trong đó không? " cô nhìn trợ lí Khang nói
" Có thưa thiếu phu nhân "
" Đây cho anh, ăn đi " cô đưa cho hắn một hộp cơm.
Tính Liên Chi trước giờ vẫn không thay đổi, cô đối xử rất tốt với mọi người, dù là tập đoàn hay ở nhà, mỗi lần cô tới đây đều mang cho trợ lí Khang một phần y chang anh, khiến hắn vô cùng cảm kích.
" Cảm ơn thiếu phu nhân "
Liên Chi gật đầu mỉm cười, sau đó đi vào phòng anh, cô vừa tới chưa gì đã nhào vào lòng anh, hai tay cô choàng qua ôm cổ anh.
" Ông xã, nhớ em không? " cô cười tươi với anh.
" Rất nhớ " anh mổ nhẹ lên môi cô, giọng ôn nhu nói
" Đi chơi vui không bảo bối " anh nhìn cô với ánh mắt sủng nịnh.
Cô giấu anh chuyện khi nãy gặp Tỉnh Ngọc Nhiên ở khu mua sắm, cô không định nói vì chuyện đó không đáng nhắc đến, dù sao cũng chỉ gặp một lần rồi thôi.
" Vui ạ, nào ăn thôi, trưa rồi "
" Được "
Đôi vợ chồng son ngồi tình tình tứ tứ dùng cơm với nhau, Liên Chi nhìn anh cười ngọt, cuộc sống hiện tại của cô đang rất tốt, cô không cần nhiều chỉ cần có anh là đủ.
Cô ở lại chơi với anh khoảng 1 tiếng thì đi về, công việc anh nhiều như vậy cô cũng không nên làm phiền để cho anh tập trung làm việc.
" Ông xã, em về đây " cô nhẹ nhàng cất giọng nói.
" Để anh đưa em về "
" Không cần, vậy nhé em đi đây "
Cô hôn tạm biệt anh một cái rồi nhanh chân ra khỏi phòng, Hoàng Thiên nhìn theo bóng lưng cô mỉm cười, anh tưởng tượng khi cô mang thai thì sao nhỉ? Chắc đáng yêu chết mất.
Liên Chi lái xe về lại biệt thự, cô chạy chậm một chút để được quan sát xung quanh xem có gì mới lạ không, nhưng cô làm sao biết được từ nãy đến giờ luôn có người theo dõi mình.
Cô chạy được một lát thì thấy có một tiệm bánh ngọt đang khai trương, hai mắt cô sáng lên, cô thầm nghĩ để về rủ Hoàng Yến qua ăn thử mới được
Dòng suy nghĩ của cô vừa vụt tắt thì từ đâu có một chiếc xe màu đen lao nhanh về phía xe cô, Liên Chi hoảng hốt liền đánh lái qua một bên nhưng mọi chuyện đã quá trễ.
* Rầm *
Đầu xe cô tông vào cột điện gần đó, còn Liên Chi thì dần dần nhìn mọi thứ xung quanh mờ đi và cô đã ngất đi sau đó, trước khi ngất đầu cô luôn hiện ra hình ảnh của anh, cô sẽ chết sao? Cô chỉ vừa mới kết hôn thôi mà.
Những người xung quanh kéo nhau đến xem và gọi cấp cứu đến.
Từ lúc cô rời đi thì anh lại không thể nào tập trung vào việc được,