Thấy rốt cuộc Trạm Hi đã rời cung Thanh Y, Chương Thành vội vàng nghênh đón, vẻ mặt đau khổ nói: "Hoàng thượng, các đại thần đã đợi tới cuống lên."
Trạm Hi cười lạnh: "Cuống mới tốt." Chính là ai mới thực sự là người cuống nhất ở đây? Trạm Hi ngồi trên ghế rồng nhìn xuống dưới, ngoài Mã Cường thực sự lo lắng cho con trai, ai ai cũng đều như cọc gỗ mặt không chút biểu cảm. Kể cả ở lúc công bố thánh chỉ bổ nhiệm chức vụ mới cho Vương Công Danh, chẳng qua cũng chỉ có một hai tiếng tạp âm xì xào. Quả như Tiên Nhu nói, đám già khốn khiếp này đã bắt đầu từ sáng chuyển sang tối, xem ra sau này sẽ không ở ngoài sáng đối nghịch cùng mình. Tuy tên bắn lén khó phòng, nhưng tốt xấu ở trước mặt thế nhân trong thiên hạ, bọn họ cũng đã chịu thừa nhận nữ hoàng đế là mình, vậy cũng là chuyện tốt đi? Chẳng qua ngày sau phải dồn hết tinh thần cảnh giác, không thể lơ là chút nào. Điểm nổi bật nhất của người trẻ tuổi chính là nhiệt huyết có thể dễ dàng sôi trào, Trạm Hi chỉ cảm thấy cả người tràn đầy sức mạnh, không còn tiếp tục muốn hư tình giả ý trên cung điện nữa, liền vội vã tuyên bố bãi triều, chạy nhanh về hậu cung để tìm Mẫn Tiên Nhu thương lượng về 'nạn trộm cướp' kia.
Người nhà họ Đổng mắt lạnh nhìn hoàng thượng rời đi, cho nhau một cái liếc mắt ám chỉ rồi tự tản ra.
.
Vào lúc trăng lên, có mấy bóng đen lén lút tới gõ cửa nhỏ phủ thái sư rồi chui vào. Đổng Bình vừa thấy bọn họ, lòng thầm tức giận, nhưng trên mặt vẫn tỏ ra cung kính: "Mấy vị đại nhân, tại sao lúc này còn đến thăm thế này?"
Một người trong đó khách khí đáp: "Đổng đại nhân, bởi trong lòng các hạ bất an, nên mới tới xin thương lượng một chút. Bất kể thế nào, tối nay cũng muốn nghe được chút ý tứ của lão thái sư."
Đổng Bình càng thêm phẫn hận, trong lòng mắng to. Đám ngu xuẩn này, hoàng thượng chỉ mới ban vài đạo thánh chỉ, bọn hắn đã hoảng hồn tới rối loạn trận tuyến, đúng là một lũ phế vật mà. Có điều mắng thì cứ mắng, nhưng ông cũng biết lúc này quan trọng nhất là làm yên lòng người, vì thế mau chóng dẫn bọn họ đi gặp phụ thân.
.
"Mấy vị đại nhân không cần sầu lo. Môn sinh của lão phu trải dài khắp thiên hạ, cao thì có quan to tướng soái, thấp cũng là thất phẩm huyện quan, bất kể là người nào cũng sẽ cho lão phu chút mặt mũi. Các vị đại nhân ngẫm thử, hoàng thượng thật dám thay thế toàn bộ nhân mạch của chúng ta sao? Tân triều vừa lập, cầu chính là một chữ ổn. Nếu lập tức bãi nhiễm nhiều quan chức như vậy, sẽ có ai tới giúp nàng duy trì cái ổn này? Một lần khoa cử có thể chiêu mộ hết thảy người tài trong thiên hạ sao? Nói câu bất kính, một nữ tử lên làm hoàng đế, những học giả uyên thâm trong thiên hạ này sẽ chấp nhận cống hiến? Cho dù lui một bước, kể cả Trạm Hi có tuyển được người mới đi nữa, thì há làm quan lại dễ như vậy? Chẳng phải các vị đại nhân cũng cần trải qua bao gian nguy chìm nổi mới ngồi được tới vị trí hôm nay? Biện pháp đối phó với một con tôm nhỏ mới vào quan trường, e rằng các vị chẳng cần đến lão phu chỉ dạy? Phương thức vận dụng trên quan trường cũng không phải ngày một ngày hai là có thể học được, chờ đến lúc học được rồi, sợ rằng người cũng chẳng biết đã ở nơi đâu? Các vị đại nhân không cần phải lo lắng, lão phu cam đoan còn Đổng gia ngày nào thì còn chư vị ngày đó. Cháu gái lão phu đã vì Đổng gia mà tiến cung, dù chư vị không tin lão phu, cũng nên tin tưởng hoàng hậu. Dù sao cũng là hoàng hậu được chiêu cáo khắp thiên hạ, hoàng thượng cũng phải nể chút mặt mũi đi?" Đổng Hoa không hổ là cáo già đã có tới vài chục năm kinh nghiệm, từ tốn nói ra những lời này như đang nói về một chuyện cỏn con, nháy mắt để cho tất cả những người trước mặt an tĩnh lại.
Đáng tiếc các vị triều thần này cũng đều là những kẻ giảo hoạt trên quan trường, sao dễ lừa bịp qua loa như vậy? Bọn họ nhìn lẫn nhau, trong lòng đều hiểu, hoàng thượng để Đổng thị làm hoàng hậu, tuy là trên danh nghĩa nhưng rõ ràng cũng có ý tứ muốn lấy lòng mượn sức Đổng gia. Chỉ là đối với những người còn lại như bọn họ thì khó nói chắc. Hiện nay Thượng thư bộ Lễ - Kỳ Hoài Quan đã là người của hoàng thượng, Thượng thư bộ Binh - Quách Trinh càng là tâm phúc của hoàng đế, Thượng thư bộ Hộ - Mã Cường thì xem chừng cũng đã quy thuận theo, chỉ còn lại bộ Công và bộ Hình của bọn họ liệu còn chống đỡ nổi? Hôm nay đến Đổng phủ cũng chỉ muốn nghe ngóng thử thái độ của Đổng Hoa. Hoàng thượng ra chiêu một đòn lại một đòn, rõ ràng muốn thu quyền lực lại trong tay. Nếu Đổng gia còn muốn bọn họ theo, thì phải xem liệu Đổng gia còn có tư cách gì? Nếu không bọn họ cứ học theo Kỳ Hoài Quan là xong. Có điều những lời vừa nãy Đổng Hoa