"Công ty bảo hiểm Nụ Hoa Liên Bang! tôi không nhớ nhà chúng tôi có mua bảo hiểm của công ty anh.
" Người phụ nữ trung niên nghi hoặc nói.
Ôn Văn đẩy kính mắt, mỉm cười đưa qua một phần tài liệu: "Bà không mua nhưng trường trung học Lục Nguyên mua, tất cả học sinh của trung học Lục Nguyên xảy ra tai nạn trong trường, nếu chứng minh được là trách nhiệm của trường học thì chúng tôi sẽ tiến hành đền bù.
"Tài liệu này là Ôn Văn tùy tiện in ra ở tiệm photo ven đường, con dấu do chính anh khắc từ củ cải, thám tử nha, chung quy vẫn có chút bản lĩnh kỳ kỳ quái quái.
Nhìn tài liệu, người phụ nữ để Ôn Văn đi vào nhà, rốt cuộc anh cũng thấy được người từng trải đầu tiên của vụ án ẩn, học sinh trung học năm hai Phan Đại Bằng.
"Phan Đại Bằng, cậu có thể kể lại chuyện mình đã gặp trong ký túc xá trường trung học Lục Nguyên không?""Kỳ túc xá?"Phan Đại Bằng lắc đầu nói: "Buổi tối hôm đó ba người bọn em tới gần kho lạnh của trường học chơi, không cẩn thận nên bị nhốt trong kho suốt mấy tiếng đồng hồ! ""Chỉ vậy thôi? Không xảy ra chuyện gì đặc biệt khác?"Ôn Văn hơi nghiêng người tới trước, nhịn không được hỏi, lời nói của Phan Đại Bằng và nội dung tư liệu anh có được không khớp.
"Sao, như vậy còn chưa đủ à, anh có nhân tính không vậy, thằng bé bị nhốt vào kho lạnh đáng thương biết bao nhiêu chứ, anh không có chút đồng tình nào sao?"Mẹ Phan Đại Bằng bị lời nói của Ôn Văn chọc giận, chất vấn hỏi.
"Không, không, tôi không có ý này, tôi chỉ muốn hỏi ngoại trừ kho lạnh thì ở ký túc xá có xảy ra chuyện gì hay không, dáng vẻ cậu bé bị như thế này thật sự là vì kho lạnh gây ra sao?" Ôn Văn nhíu mày hỏi.
"Không phải kho lạnh thì còn cái gì có thể đông lạnh con người ta thành như vậy chứ?" Bà Phan ôm lấy bả vai Phan Đại Bằng, tức giận nói với Ôn Văn.
Lời của Ôn Văn cứ như đang nói, con bà biến thành dáng vẻ này căn bản không nghiêm trọng chút nào vậy.
Bà hoài nghi Ôn Văn không muốn trả tiền bảo hiểm nên cố ý hỏi như vậy, hơn nữa bà vốn là người nóng nảy, đương nhiên sẽ không lộ ra vẻ mặt tốt với Ôn Văn.
Ôn Văn lại hỏi thêm vài vấn đề, cuối cùng bị bà Phan đuổi đi! Trong mắt bà Phan thì sự thật đã rõ rành rành, nhưng Ôn Văn thì cứ nói bóng nói gió tới chuyện khác, điều này làm bà Phan vốn đã vì chuyện của Phan Đại Bằng mà nóng nảy có chút chịu không nổi.
Từ nhà Phan Đại Bằng rời đi, Ôn Văn cũng không vì thái độ của bà Phan mà cảm thấy không vui, lúc làm thám tử, chuyện này anh cũng đã gặp phải không ít, sớm đã quen rồi.
Nhưng tại sao Phan Đại Bằng lại phải giấu chuyện xảy ra trong ký túc xá, nếu cậu ta diễn kịch thì biểu hiện thật sự quá tốt! "Mình không hề nhìn ra dấu vết cậu nhóc đang nói láo! " Ôn Văn lầm bầm.
Ngay sau đó, anh tiếp tục tìm tới một học sinh khác và Lý Văn Lượng hiện giờ vẫn còn nằm trong bệnh viện, từ miệng miện họ lấy được đáp án hoàn toàn tương tự với lời Phan Đại Bằng.
Đều là ba người bọn họ không cẩn thận đi tới kho lạnh của nhà ăn trường học, sau đó bị đông lạnh tổn thương.
Nhưng căn cứ theo tình huống Ôn Văn điều tra, kho lạnh phòng ăn trường học căn bản không phải nơi ba học sinh như bọn họ có thể tiến vào.
Vì thế, hoặc là tư liệu Ôn Văn tra được là giả, hoặc là ba học sinh này liên kết nói dối.
"Không, có lẽ cả hai bên đều không nói dối! "Trở lại phòng trọ, Ôn Văn bắt đầu tiến thêm một bước điều tra, anh muốn tra ra thân phật thật sự của thứ tác quái trong ký túc xá.
Tuy mới ra nghề không lâu nhưng thành tích của Ôn Văn rất nổi bật, anh có thể dễ dàng lấy được một ít tư liệu nội bộ, một phần tư liệu trong đó có lẽ sẽ giúp Ôn Văn xác nhận thân phận của thứ trong ký túc xá.
Ba năm trước, có một học sinh nam tên là Tần Sảng trêu ghẹo em gái ở trên mạng! "Phụt, chút chéo như vậy đã đòi yêu đương rồi? Lũ nhỏ bây giờ thật là! " Ôn Văn lắc lắc đầu nói.
Tần Sảng hẹn gặp một cô gái trẻ, muốn cùng cô gái thuê phòng, kết quả bị bạn trai của cô gái bắt gặp, sau đó Tần Sảng bị cặp nam nữ kia phanh thây, nhét vào trong tủ lạnh, vụ án này kéo dài hơn một năm mới được phá giải, lý do là cặp nam nữ kia đã tự thú.
"Yêu mạng nguy hiểm quá.
" Ôn Văn cảm thán.
"Tức là, Tần Sảng này đã biến thành quỷ, trở về ký túc xá ngày xưa của mình, mà nhóm Phan Đại Bằng lại ngoài ý muốn bị thằng nhóc xui xẻo này hại.
"Phần này coi như thuận