****Ngồi dậy giữa đám côn trùng, Ôn Văn sờ sờ ngực, ánh mắt có chút dại ra."...vừa nãy hình như mình đã chết rồi, còn nữa, sao găng tay Tai Ách lại tự hành động chứ..."Anh đứng lên đi tới chỗ đống trang bị của mình, chuyển về hình thái vampire, mặc [email protected] lót, cầm trang bị, sau đó Ôn Văn kéo áo lên nhìn ngực mình, chọt nhẹt hai cái."Rất mềm, còn trắng trắng non non nữa, may mắn là không bị hở, bằng không mình sống thế nào được...""Xem ra là da mới mọc, cho nên vừa nãy không phải là ảo giác, hình như nó đã nhét trái tim năng lượng kia vào trong ngực mình...!vậy thì, trái tim vốn có của mình đâu?"Ôn Văn thở dài một tiếng, sau đó lắc đầu, bây giờ không phải là lúc nghĩ mấy chuyện này, anh không biết mình đã ngủ mê bao lâu, tình huống bên ngoài là thế nào.Anh rời khỏi nhà ma thì phát hiện khu vui chơi đã khôi phục trật tự, dân chúng được nhân viên hỗ trợ mặc đồng phục đen hướng dẫn tiến hành xóa bỏ ký ức hoặc là điều tra sâu hơn.Sau đó Ôn Văn nhìn thấy Lâm Triết Viễn ngồi dưới một pho tượng mỹ nữ trong phim hoạt hình, liền tới chào hỏi."Hey, sao ở truồng ngồi ở đây thế, còn tùy tiện mặc quần người ta như vậy nữa, không sợ dính bệnh à, giang mai, trĩ này nọ..."Tay cầm điếu thuốc của Lâm Triết Viễn run khẽ, sắc mặt có chút cứng ngắc, sao tên này biết anh bị trĩ?"Cậu không nói tiếng nào thì không ai bảo cậu là kẻ câm đâu, cậu mới bị trĩ!"Mặc dù có chút chột dạ nhưng Lâm Triết Viễn vẫn khịa lại một câu, sau đó nhìn dáng vẻ chật vật dính đầy máu gà của Lâm Triết Viễn, khá kinh ngạc nói: "Sao cậu lại ở đây, trước đó gọi điện cũng không nghe máy.""He he, khi đó tôi bận làm vài chuyện không tiện nói cho anh biết nên mới không nghe máy, nhưng tôi vẫn tới giúp rồi đây, lần này tôi giải quyết được ba con quái vật, không thể thiếu tiền thù lao của tôi đâu đấy."Ôn Văn giấu chuyện găng tay Tai Ách hủy diệt hạt nhân năng lượng đi, nếu chuyện này để Hiệp Hội Thợ Săn biết thì khó tránh phiền phức."Được rồi, tôi sẽ ghi công cho cậu, chỗ tốt cũng sẽ không thiếu, cậu thật sự không cân nhắc tới chuyện gia nhập Hiệp Hội Thợ Săn chúng tôi à? Cậu rất thích hợp với công việc này."Mặc dù Lâm Triết Viễn vẫn còn chút hoài nghi với Ôn Văn nhưng một con ngựa là một con ngựa, chuyện lần này anh phải cám ơn Ôn Văn."Thôi quên đi, nếu có thể làm siêu thợ săn tự do chạy loanh quanh giống như bà điên kia thì còn được, chứ làm thợ săn bình thường bị trói buộc ở một chỗ thế này thì thôi." Ôn Văn nhún vai."Ông nói ai là bà điên?" Cố Phán Hề xuất hiện ở phía sau Ôn Văn, trực tiếp cho anh một đấm, Ôn Văn bị đấm mà vẫn phải cười hì hì nhận lỗi."Tôi đã gi3t chết cơ thể mẹ tang thất rồi, phần thù lao tôi hứa có thể làm chút thứ tốt cho ông!" Đập Ôn Văn một trận xong, Cố Phán Hề thần thần bí bí nói."Thứ tốt gì vậy?" Ánh mắt Ôn Văn sáng ngời, có thể làm cô ta nói là thứ tốt, nhất định không phải là đồ bình thường."Đến khi đó thì ông sẽ biết, sẽ không làm ông thất vọng." Nói xong, Cố Phán Hề trực tiếp lướt qua Ôn Văn rời đi, nơi này có quá nhiều người bình thường nhìn thấy hình thái thiên sứ của cô, ánh mắt của bọn họ làm cô không thích."Xem đi, may mà tôi không gia nhập Hiệp Hội Thợ Săn của bọn anh, đều là liều mạng bảo vệ thành phố này, tới hỗ trợ thì được thưởng mà thợ săn bản xứ thì sẽ bị phạt."Ôn Văn cũng ngồi lên pho tượng, Lâm Triết Viễn ngồi trên mông, mà Ôn Văn thì ngồi trên ngực."Tuy không muốn thừa nhận nhưng cậu nói đúng là sự thật."Lâm Triết Viễn thở dài một tiếng, đối với chuyện này không hề có một câu oán giận nào, công việc của anh là bảo vệ thành phố này, mà nhiệm vụ của Cố Phán Hề là săn giết quái vật.Anh không bảo vệ tốt, mà Cố Phán Hề săn giết thành công, mặc dù hành động giống nhau nhưng kết quả lại khác biệt."Nói ra thì lần này coi như vận may không tệ, con quái vật cấp tai biến kia chưa thành công giáng