"Vậy cô phải không?" Nhân viên công tác nghe Lục Chỉ nói, lập tức sảng hồn biến sắc.
"Tôi......!tôi đương nhiên là người rồi." Có vẻ cô bị doạ sợ, ánh mắt nhìn Lục Chỉ đầy hoảng sợ.
"Ha ha ha, tôi nói đùa thôi." Lục Chỉ cười.
Cô nhân viên này từ lúc quay chương trình đến nay đều đảm nhiệm chức vụ trợ lý của cậu, tính tình cũng rất vui vẻ thoải mái, nên Lục Chỉ mới dám nói đùa.
"Ai nha, làm tôi sợ muốn chết!" Cô nhân viên oán trách dậm chân, "Tiểu thần tiên, người khác nói tôi còn coi như không nghe thấy, nhưng ngài nói chính là chân lý, tôi tin sái cổ á!"
"Ngài mới nói vậy tôi còn tưởng trên người tôi có quỷ bám theo thật, đúng là hù chết người ta mà." Cô nhân viên vẫn còn sợ hãi không thôi.
Lục Chỉ mím môi, "Xin lỗi, tôi không ngờ cô bị doạ tới vậy."
Nhân viên nhìn cặp mắt to tròn đầy vẻ vô tội của cậu nhìn chằm chằm mình, lập tức mọi suy nghĩ đều bay biến, vội vàng nói, "Không có gì, không có gì, cũng do tôi nhát gan thôi."
Kỳ thật nguyên nhân chính là ở phương diện này Lục Chỉ rất quyền uy, mọi người nghe được tự nhiên sẽ tin là đúng.
Hai người nói nói cười cười, Lục Chỉ hỏi, "Thí sinh cô nói kia là ai?"
"Là Chiêm hầu sư tên Thuỷ Văn Hiên, để tôi kiểm tra lại xem, đúng là Thuỷ Văn Hiên." Nhân viên công tác nhìn danh sách xác nhận lại.
"Anh ta nói với cô thế nào?" Lục Chỉ hỏi, cậu nhìn ra được cô gái này không nói dối, cô quả thật cảm thấy thí sinh đó không đúng.
"Khi tôi đi vào phòng nghỉ của thí sinh, hắn thấy tôi bỗng nhiên thần thần bí bí hỏi có thể nói riêng với tôi hai câu được không.
Sau đó gọi tôi ra ngoài hành lang, vẻ mặt hắn trở nên rất kỳ quái, nhìn chằm chằm tôi nói: Cô đừng nghĩ giấu được tôi."
"Lúc ấy tôi rất hoảng sợ, tôi nói: Tôi giấu anh cái gì? Hắn liền nói: Tôi biết rồi, cô cơ bản không phải người."
Nhân viên công tác kể đến đây, vỗ vỗ ngực, "Lúc ấy tôi vừa nghe liền khiếp sợ, theo bản năng muốn chạy đi, sau đó thấy ngài liền muốn kể với ngài cho yên tâm."
Lục Chỉ gật đầu, "Thì ra là như vậy, Thuỷ Văn Hiên? Người này bình thường cũng có hơi cổ quái."
Chiêm hầu sư ở trong giới phong thuỷ là một sự tồn tại rất đặc biệt.
Từ xưa, số lượng chiêm hầu sư đã cực kỳ thưa thớt, địa vị cũng cực kỳ cao.
Chiêm hầu sư có thể thông qua biến hoá của nhật nguyệt sao trời, khí hậu, động thực vật để bói cát hung.
Chiêm hầu sư có năng lực mạng mẽ còn có thể dự đoán cụ thể các sự kiện, cầu mưa, v.v.
Mà chiêm hầu sư tu luyện đạt đỉnh có thể thay đổi khí hậu, thậm chí thay đổi long khí.
Lần đầu tiên Lục Chỉ nhìn thấy Thuỷ Văn Hiên đã nhìn ra được năng lực của hắn rất mạnh, là một trong số rất ít thí sinh nổi bật nhất.
Nhưng Thuỷ Văn Hiên lại ít nói, khí tràng cường hãn, cặp mắt tinh quang sáng quắt, giống máy dò quét qua tất cả mọi người.
Nói theo kiểu Lộ Hoằng Nhã, hắn không giống phong thuỷ sư, mà giống một cảnh sát hoặc thám tử hơn, chỉ nhìn chằm chằm cũng có thể khiến những tội phạm tâm lý mạnh mẽ nhất chột dạ, lộ ra sơ hở.
Hắn cứ vậy nhìn chằm chằm cô nhân viên nói cô không phải người, quả thật có thể doạ người ta sợ không nhẹ.
Lục Chỉ chắc chắn cô ấy không có vấn đề gì, vì thế quyết định đợi lát nữa quan sát Thuỷ Văn Hiên, xem hôm nay hắn có xuất hiện vấn đề gì hay không? Rốt cuộc, tà ma ngoại đạo trong giới phong thuỷ rất nhiều, năng lực không đủ rồi bị thay thế cũng không phải không có khả năng.
Không bao lâu, đạo diễn chương trình cũng đi lại ân cần chào hỏi, nhân tiện thông báo luôn thời gian bắt đầu quay.
Đoàn người ngồi xe đi vào thôn cổ, Lục Chỉ ngồi với Nam Thừa Phong trong xe của hắn, những thí sinh các cùng nhân viên ngồi xe buýt đoàn vào, cho nên Lục Chỉ không có cơ hội gặp Thuỷ Văn Hiên.
Chờ đến thôn cổ, đi vào căn nhà cổ kia, nhân lúc nhân viên công tác còn bận rộn lắp đặt camera, Lục Chỉ đi tìm Thuỷ Văn Hiên trong nhóm thí sinh.
Cậu thấy thần sắc Thuỷ Văn Hiên nghiêm túc, ánh mắt vẫn như ánh đuốc quét khắp mọi người, sau đó, hắn dừng lại trên người nữ MC, con ngươi hơi rụt, đi lại chỗ MC.
Lục Chỉ làm vẻ lơ đãng đi qua, cậu lại gần, nghe thấy MC hỏi Thuỷ Văn Hiên, "Vị thí sinh này có chuyện gì sao?"
Mặt Thuỷ Văn Hiên không biểu tình, cặp mắt sáng quắt: "Cô dừng hòng giấu tôi."
Nữ MC cũng sửng sốt, "Tôi giấu anh cái gì?"
"Cô cơ bản không phải là người." Thuỷ Văn Hiên nói.
Lục Chỉ:??? Lời này y đúc lời hắn từng nói với cô nhân viên trợ lý, Thuỷ Văn Hiên này đang làm cái quỷ gì vậy?
Nữ MC trải qua mấy sự kiện trước, gan giờ đã lớn không phải bình thường, giật mình, bình tĩnh nói, "Tôi không phải người gì? Anh có ý gì?"
Thuỷ Văn Hiên thần sắc bất biến, "Cô không phải người, là tiên nữ, vì tương ngộ với tôi mới hạ phàm, hiện tại cô đã tìm được tôi rồi."
Nữ MC:......
Lục Chỉ đơ mặt, xoay người rời đi.
"Cách tán gái học ở đâu vậy trời, hãm như vậy, thì ra đây là lý do anh ta độc thân." Lục Chỉ lắc đầu, nói câu thấm thía, thiếu chút nữa bị mất mặt vì mấy lời tán tỉnh siêu hãm của Thuỷ Văn Hiên.
Còn lại nữ MC, cô giật giật khoé miệng, lễ phép nở nụ cười, mượn cớ rời đi.
Thuỷ Văn Hiên nhăn mày, "Sao lại