"Là đàn ông với nhau, tôi cũng không gạt cậu, tôi và Bán Vân có nhiệm vụ phải về, nhưng vẫn không yên lòng chuyện Chỉ Chỉ ở bên cậu, nếu cậu có thể thông qua khảo nghiệm của tôi và Bán Vân, vậy chúng tôi có thể yên tâm rời đi." Cao Triệt lạnh lùng nói với Nam Thừa Phong bên kia điện thoại.
Hứa Bán Vân vừa nghe, lập tức nhíu mày thổ hắn một cái, "Sao đệ nói thẳng tuột ra thế?"
Cao Triệt che microphone lại, kiên nhẫn giải thích với Hứa Bán Vân, "Nam Thừa Phong có thể nhìn ra được nói dối hay nói thật, không bằng chứ nói thật hết ra."
"Huynh yên tâm, nhất định hắn sẽ đến."
Hứa Bán Vân nghĩ lại lời Cao Triệt, quả thật đúng là như thế, với loại người như Nam Thừa Phong thì nói thật vẫn tốt hơn, dù sao cũng giấu không được.
"Hắn nhận lời rồi à?" Hứa Bán Vân hỏi.
"Ừ, nhắc đến Chỉ Chỉ, hắn chắc chắn sẽ đến." Cao Triệt cúp điện thoại, "Hắn nói 20 phút nữa sẽ đến, muốn nhìn xem cần chuẩn bị gì không đi?"
"Ừ, được." Hứa Bán Vân nói, nghĩ nghĩ lại thấy không đúng, "20 phút nữa tới?"
Vì để không ảnh hưởng đến những người khác, bọn họ cố ý chọn địa điểm là một trường học bỏ hoang nằm ngoài ngoại ô hẻo lánh không người ở.
Cây cối trong trường rất rậm rạp, rất thích hợp cho bọn họ bố trí đoạt hồn trận.
Nhưng nơi này cách trung tâm thành phố rất xa, bọn họ phải lái xe hơn 1 tiếng mới tìm được.
"Ngồi máy bay, hắn nói 20 phút, vậy cứ chờ hắn 20 phút đi." Cao Triệt nói.
"Chúng ta chỉ cần tìm nơi quan sát thích hợp, chờ hắn vào trận."
"Được." Hứa Bán Vân nhếch khoé miệng.
Vì khảo nghiệm Nam Thừa Phong, bọn họ đã phải sử dụng đoạt hồn trận.
Đoạt hồn trận là trận pháp tà thuật sư thường dùng nhất, nghe tên đoán nghĩa, là khống chế hồn phách con người, hoặc là cướp xác nhét hồn phách mới vào, tuỳ người thi trận sử dụng.
Cao Triệt và Hứa Bán Vân lo lắng nhất chính là Nam Thừa Phong gặp phải Phí Lạc Nhân – tà thuật sư hạng nhất; cho nên bọn họ cố ý dùng cực hạn của mình tăng cường lực lượng cho trận pháp, để phát huy sức mạnh của trận pháp đến mức độ tối đa.
Nếu Nam Thừa Phong không qua được cửa này mà bị bọn họ khống chế tinh thần, như vậy với loại tà ma ngoại đạo khó lòng phòng bị như Phí Lạc Nhân lại càng không thể tránh khỏi.
Một khi bị khống chế linh hồn, đừng nói là bảo hộ Lục Chỉ, chính hắn sẽ trở thành uy hiếp trí mạng của Lục Chỉ.
Cho nên hôm nay, một khi Nam Thừa Phong không vượt qua được trận pháp của hai người bọn họ, họ nhất định phải ngăn cản chuyện hai người ở bên nhau.
Hứa Bán Vân thở dài, từ từ nói, "Chỉ Chỉ, đừng trách sư huynh chia rẻ hai người, các huynh đã cho hắn cơ hội rồi."
Cao Triệt trầm mặc không lên tiếng, nhưng trên thực tế, trong lòng hai người đều rõ ràng, làm như vậy mấu chốt là để gi.ết chết Nam Thừa Phong.
Mặc dù là phong thuỷ sư, cũng không có mấy người tránh được trận pháp của hắn, huống chi Nam Thừa Phong không phải là phong thuỷ sư, không có bất kỳ năng lực nào.
Hứa Bán Vân và Cao Triệt cảm khái một lúc, cúi đầu nhìn đồng hồ, sắp hết 20 phút rồi.
Từ nơi xa, tiếng động cơ trực thăng rít gào truyền đến đúng giờ, hai người liếc nhìn nhau một cái.
"Chuẩn bị tốt chưa, Nam Thừa Phong tới rồi."
*****
Hôm nay nghỉ ngơi nên Lục Chỉ đang lười biếng nằm trên giường, bật điều hoà, chơi game trên điện thoại.
Trợ lý Thân bỗng nhiên gọi điện thoại đến, cậu lập tức ngồi dậy, "Làm sao vậy?"
"Lục đại sư, Nam tổng bị hai vị sư huynh của ngài gọi ra vùng ngoại ô, tôi có hơi lo lắng, muốn hỏi ngài xem có nguy hiểm hay không?"
"Hả?!" Lục Chỉ cả kinh, lập tức ngồi ngay ngắn lại, "Sư huynh tôi gọi anh ấy ra ngoại ô? Còn có nói gì nữa không?"
"Nam Tổng không hé nửa chữ, chỉ nói chuẩn bị trực thăng, tôi loáng thoáng nghe được trong điện thoại có hai chữ khảo nghiệm gì đó." Giọng trợ lý Thân vừa nghe liền biết đang rất lo lắng.
"Khảo nghiệm? Hai huynh ấy muốn khảo nghiệm Thừa Phong?" Lục Chỉ đảo mắt, nôn nóng suy nghĩ, "Đang êm đang đẹp hai người họ khảo nghiệm Thừa Phong làm gì."
Trợ lý Thân nghe giọng cậu còn sốt ruột hơn chính mình, vội vàng nói, "Lục đại sư, ngài đừng nóng vội, sư huynh của ngài không làm gì Nam tổng đâu nhỉ?"
"Hẳn là vậy, a, tôi cũng không rõ, nhất định các sư huynh đang lo lắng điều gì đó, vì sự an toàn của tôi, cái gì bọn họ cũng có thể làm." Lục Chỉ nôn nóng nói.
"Anh biết ở đâu không? Tôi muốn qua đó! Nếu bọn họ dùng trận pháp không tốt gì đó với Thừa Phong, đặc biệt là mấy cái đoạt hồn trận linh tinh của tà thuật sư, vậy sẽ gây thương tổn cho linh hồn con người!" Lục Chỉ gấp đến độ lập tức nhảy phốc xuống giường.
"Hả? Nghiêm trọng như vậy?!" Trợ lý Thân kinh hãi, hắn cưỡng ép bản thân trấn định, "Vậy để tôi gọi cơ trưởng trực thăng hỏi địa chỉ, hiện tại sắp xếp xe chở ngài qua đó ngay."
"Vậy có chậm quá không? Xe có thể đuổi kịp trực thăng sao, thật là, cũng không phải ở nhà, nếu không tôi có thể gọi trực thăng của tôi qua rồi." Lục Chỉ lo lắng nói.
"Không sao, Nam tổng còn một chiếc dự phòng, tôi đi chuẩn bị cho ngài ngay." Trợ lý Thân nói.
"Nhờ anh cả!" Lục Chỉ nói.
Cậu cúp điện thoại, vẫn luôn đứng ngồi không yên, càng miễn bàn đến hứng thú chơi game, mặc luôn áo ngủ chạy ra ngoài thì bị Ninh Tước cản lại, mới nhớ mà quay vào thay bộ áo thun quần jean đơn giản.
Động tác của trợ lý Thân khá nhanh, chẳng bao lâu trực thăng đã ngừng trên mái nhà của Nam Thừa Phong, sau đó đón Lục Chỉ lên trực thăng rồi bay đến địa điểm bày trận của Cao Triệt và Hứa Bán Vân.
Lục Chỉ vừa gấp vừa tức lại vừa áy náy, cậu biết sư huynh là vì tốt cho cậu, nhưng cho dù là như vậy, họ không để ý nguyện ý của cậu mà đụng chạm đến người cậu yêu, cậu cũng rất khổ sở thương tâm.
"Thừa Phong, anh đừng có chuyện gì."
Trợ lý Thân mím môi, từ lúc hắn quen biết Lục Chỉ đến nay, có thể nói ngoại trừ Nam Thừa Phong, cậu chính là người bình tĩnh nhất mà hắn từng gặp.
Nhưng hiện tại thấy cậu rươm rướm nước mắt, trợ lý Thân cũng có chút muốn khóc theo.
"Thừa Phong đối với tôi tốt như vậy, không nên đối xử với anh ấy như vậy, không nên." Lục Chỉ siết chặt nắm tay, bất lực không biết làm sao.
"Lục đại sư, ngài đừng vội, hẳn sư huynh ngài không đến mức chỉnh chết Nam tổng đâu nhỉ......" Trợ lý Thân nói mấy lời này cũng thấy chột dạ.
"Đương nhiên là sẽ không, nhưng bị thương tới linh hồn cũng không phải trò đùa, hơn nữa....." Vẻ mặt Lục Chỉ như sắp khóc, "Bọn họ nói là khảo nghiệm, nói rõ ra chính là muốn chia rẽ tôi và Thừa Phong, mặc kệ có làm Thừa Phong bị thương hay không, vẫn phải rời khỏi Thừa Phong, không cần mà, đừng rời khỏi Thừa Phong."
Trợ lý Thân tự nhiên cũng nhìn ra được ý tứ của hai vị sư huynh, hắn nhìn Lục Chỉ mặt đầy khổ sở