Thương Chân Tử nghe thấy Lục Chỉ nói, có hơi thất thố, "Làm sao ngài biết được."
Hắn là người đứng đầu giới phong thuỷ nên rất rõ đối thủ hôm nay gặp phải thuộc dạng người gì.
Ảo thuật sư đổi hồn vẫn luôn là một sự tồn tại khủng bố chưa thể giải quyết được.
Bọn họ không lộ ra gương mặt thật, vẫn luôn sống nhờ đoạt xá cơ thể của các sinh vật khác, tới vô ảnh, đi vô tung, trí mạng, vô hình, căn bản không cách nào biết được thân phận thật sự.
Giới phong thuỷ vẫn luôn đau đầu và sợ hãi vì những ảo thuật sư này, thậm chí có vài phong thuỷ sư nổi tiếng từng bị mất đi tính mạng cùng tu vi, trở thành thi khôi, không chỉ bị bọn chúng lợi dụng làm chuyện thất đức hại người, mà tu vi nhiều năm vất vả khổ luyện cũng trở thành linh đan hỗ trợ đối phương tu luyện.
Mà ảo thuật sư hôm nay gặp phải còn mạnh hơn ảo thuật sư thông thường nhiều, thế mà đã đạt được khả năng phân hồn giải phách, có thể đồng thời sống nhờ trong cơ thể nhiều sinh vật cùng một lúc.
Nói cách khác, nếu một Hiệp hội Phong thuỷ có 30 phong thuỷ sư, bảy hồn sáu phách của tên đó có thể chiếm cứ điều khiển 13 người, nắm giữ gần ½ quyền khống chế, có thể khống chế được một phần giới phong thuỷ, đây thật sự là khó lòng phòng bị!
Có thể nói, một khi gặp phải ảo thuật sư đổi hồn, chỉ có thể để ý cẩn thận đề phòng, còn thầm cầu nguyện một đường sinh cơ; đây cũng là ý nghĩa của lời cuối cùng mà đối phương để lại.
Thương Chân Tử lo lắng cho Lục Chỉ, lo lắng đến nỗi cả người mướt mồ hôi lạnh.
Những người khác cũng không hiểu, nhưng bởi vì không phải trong nghề, hơn nữa kỳ tích của Lục Chỉ quá nhiều, làm bọn họ có cảm giác dù có huyền ảo đến mức nào Lục Chỉ cũng giải quyết được.
Vừa khiếp sợ lại vừa tín nhiệm cậu mười phần.
Hơn nữa, cũng chỉ có cậu có thể làm được.
Đối với nghi vấn vội vàng của Thương Chân Tử, Lục Chỉ chầm chậm xoay người, nhàn nhạt chỉ thi thể của Mục Tam và lồng chim, "Hồn phách người kia từng tạm trú trong người bọn họ, sẽ để lại dấu vết, ta có thể cảm nhận được."
Trước mắt, trong giới phong thuỷ, ảo thuật sư đổi hồn là vô giải, nhưng Lục Chỉ không thuộc giới phong thuỷ, cậu là thiên sư cấp bậc cao hơn phong thuỷ sư, lại còn là thiên sư đứng trên đỉnh kim tự tháp.
Với người khác mà nói, ảo thuật sư này đúng là khó lòng phòng bị, cơ bản không có khả năng truy tra được chút dấu vết, chứ đừng nói đến chuyện tra được thân phận đối phương, mơ mộng huyễn vông.
Nhưng Thiên Nhãn của Lục Chỉ có thể nhìn thấu hết thảy dấu vết còn lưu lại, bởi vì tên đó từng phân hồn phách, sống nhờ thân xác khác, không khác gì hung thủ để lại vật chứng minh thân phận rõ ràng tại hiện trường.
Thương Chân Tử ngưng thần nín thở, tuy rằng không nói gì nhưng đôi mắt trợn to đã biểu đạt rõ rõ ràng ràng tâm tình hắn: Như vậy cũng được!
Lục Chỉ đi đến trước mặt Mục Tam, những người khác lập tức theo qua.
Một cảnh sát từ bên ngoài đi đến, thấy thi thể Mục Tam thì nhíu mày.
"Quái, thi thể này đã chết lâu như vậy thế mà không bốc mùi? Giới phong thuỷ bọn họ sao loại người nào cũng có vậy?"
Thương Chân Tử vừa nghe liền nóng mặt, xua xua tay, "Đồng chí cảnh sát đừng nói vậy, loại bại loại này giới phong thuỷ không dám nhận."
Cảnh sát nghe thấy mình lầu bầu lầm bầm bị người nghe thấy, ngẩng đầu lên nhìn nhóm người, liếc một cái thấy được Lục Chỉ, nhất thời vui mừng, "Ai da, tiểu thần tiên!"
Lục Chỉ ngẩn ra, đồng chí cảnh sát lại nhìn sang Ninh Tước, "Ui da, anh đẹp trai người nước ngoài cũng ở đây à!"
Ninh Tước dở khóc dở cười, "Sếp à, tôi cũng không phải người nước ngoài, tôi có một nửa huyết thống Hoa Quốc mà."
Cảnh sát ngượng ngùng cười cười, "À, thật xin lỗi, tôi hơi nhanh miệng."
Hắn cười hì hì đi đến trước mặt Lục Chỉ, "Tiểu thần tiên, sao ngài lại ở chỗ này?"
Lục Chỉ nhớ ra hắn là ai.
Hắn chính là đồng chí cảnh sát gặp được trong cái ngày Ninh Tước bắt tên thần côn tội phạm giết người kia, sau đó tên kia bị cảnh sát hốt xác mang về đồn.
"Chào anh." Lục Chỉ cười, "Chúng tôi đang quay chương trình."
"Ít nhiều cũng nhờ lần trước hai vị hỗ trợ bắt được hung thủ mà tôi cũng được thơm lây thăng chức đấy." Cảnh sát cười cười.
Lục Chỉ và Ninh Tước chúc mừng hắn.
Ninh Tước kể lại đại khái sự tình phát sinh cho đồng chí cảnh sát.
Cảnh sát càng nghe càng hoảng sợ, lớn tiếng thốt lên, "Còn có chuyện như vậy! Lợi hại thế!"
Người khác nói có lẽ hắn sẽ cảm thấy nói xàm nói điên, nghe tai này lọt qua tai kia, nhưng có Lục Chỉ ở đây, vậy còn gì để hoài nghi sao!
"Chuyện này, nếu không có tiểu thần tiên, hắn đúng thật sẽ thành công, chúng tôi sẽ bận túi bụi, bị lãnh đạo mắng cũng chẳng phải chuyện to tác gì nhưng nếu xuất hiện nhiều người bị hại như vậy, sẽ khiến xã hội khủng hoảng, lúc đó chúng tôi thật sự sẽ không biết nên làm thế nào."
Đồng chí cảnh sát vẫn cảm thấy sợ hãi, không ngừng nói với Lục Chỉ, "Trăm sự nhờ ngài!"
Lục Chỉ xua xua tay, "Không cần nói như vậy, là tự hắn đến tham gia chương trình."
"Hẳn là hắn không ngờ sư phụ lợi hại đến vậy." Thương Chân Tử khinh thường nói, quả thật là tìm chết.
"Cần phải bắt gấp tên khủng bố này." Cảnh sát sờ sờ cằm nói.
"Bé dễ thương đúng là định làm việc này, cho nên còn nhờ anh cũng các đồng chí khác để cậu ấy nhìn thi thể." Ninh Tước nói.
"Hả? Nhìn thi thể cũng tra được thân phận đối phương?" Cảnh sát kinh ngạc nói, vậy cũng được á?
Lời này nói ra tiếng lòng của mọi người.
Lục Chỉ cười cười, ngồi xổm xuống nhìn thi thể Mục Tam lại nhìn sang cái lồng chim.
"Người này cùng con chim này đến từ những nơi không giống nhau, tên đó bám vào con chim trước, sau mới điều khiển con chim đi dụ dỗ giết chết Mục Tam rồi đoạt xá, không cùng thời gian cũng không cùng địa điểm."
Lục Chỉ nói, "Mục Tam là người Vân Bắc, lâu nay sinh sống ở Thiên Sơn, chết trong rừng cây phía bắc Thiên Sơn, còn con chim này lại bị "xử lý" ở Giang Nam, trước mắt tên đó hẳn đang ở khu vực núi gần phía nam ngoại thành đế đô."
Cậu vừa dứt lời, cảnh sát lập tức dùng hệ thống tin tức tuần tra của Sở cảnh sát định vị.
Đôi mắt Lục Chỉ bỗng ngưng trọng, "Thì ra là thế."
"Làm sao vậy?" Nam Thừa Phong luôn có thể phát hiện những biến hoá dù chỉ nhỏ nhất của Lục Chỉ, khẩn trương hỏi.
"Nơi cực sát chi địa thứ hai." Lục Chỉ, "Nằm giữa trung tâm và khu vực núi phía nam." Nơi đầu tiên là căn công quán số 82, hiện tại đã xuất hiện căn thứ 2, xem ra trong này có liên hệ.
"Cực sát chi địa?" Sắc mặt Thương Chân Tử tái mét, "Thật sự có người tu luyện loại tà thuật này!"
"Ừ." Lục Chỉ nói, "Từ căn công quán số 82