Tác giả: Priest
Thể loại: Đam mỹ, linh dị thần quái, mỹ công tuấn thụ, cường cường, 1x1, HE.
Độ dài: 106 chương + 4 PN
Tình trạng: Hoàn edit.
__
Khi Triệu Vân Lan lần đầu gặp Thẩm Nguy, y là Côn Luân Quân, còn hắn là Qủy Vương của quỷ tộc.
Thẩm Nguy khi đó mới là một đứa bé. Triệu Vân Lan hỏi hắn tên là gì. Hắn đáp một chữ “Ngôi”. Y lại nói, “Vậy chẳng bằng thêm vài nét bút đổi thành Nguy đi.”
Mãi đến sau này, qua đi bao nhiêu năm tháng, Thẩm Nguy vẫn chỉ giữ cái tên đó. Cái tên mà Triệu Vân Lan đặt cho hắn. Hắn gọi là Nguy, Thẩm Nguy.
…
Hiện tại.
Triệu Vân Lan là đội trưởng của “Cục điều tra đặc biệt”, chuyên tiếp nhận những vụ án li kỳ quỷ quái. Cứ vụ nào cảnh sát không thể giải được, là lại đưa tới cho đội của Triệu Vân Lan. Lúc này y là cục trưởng Triệu, tính tình tưng tửng, cà lơ phất phơ, đào hoa lại còn mồm mép, đúng chuẩn hình tượng badboy khiến bao thiếu nữ điêu đứng. ( ̄∇ ̄)
Thẩm Nguy xuất hiện với thân phận là một giáo viên. Luôn luôn lễ độ, ôn hòa, còn có gì đó rất là bí ẩn (mà thực ra thân thế của thầy Thẩm bí ẩn thật đó) đúng chuẩn hình mẫu người đàn ông cấm dục của chị em. ( ̄∇ ̄)
Có điều, Triệu Vân Lan lại không nhớ gì chuyện quá khứ. Còn Thẩm Nguy lại nhớ rất rõ.
Và thế là ta có, thâm tình công x lưu manh thụ. ▼ω▼
_
Truyện của Priest thì tất nhiên là không có H rồi, nhưng đừng có lo vì đọc vẫn thấy kích thích lắm nha. ╮(╯∀╰)╭ Kích thích bởi tình yêu to lớn của thầy Thẩm đối với sếp Triệu đó. Thẩm Nguy yêu Triệu Vân Lan thế, mà cũng không dám lại gần y, chỉ có thể từ xa đứng nhìn, lại còn quan sát, theo dõi vân vân…
Đặc biệt Priest còn có kiểu rắc thính mỗi nơi một ít, ví như ánh mắt thầy Thẩm tăm tối ra sao lúc nhìn Triệu Vân Lan, chăm chú ôn nhu thế nào lúc chăm sóc Triệu Vân Lan... Làm mình đọc mà cứ rần rần cả người. :v Muốn đọc tiếp nữa tiếp nữa để xem thầy Thẩm rốt cuộc đè nén được đến bao giờ. ╮(╯∀╰)╭
Mà Triệu Vân Lan cũng không phải dạng vừa đâu. Đã nói tính tình y cà lơ phất phơ, lại giỏi tán tỉnh mà, nói nặng hơn thì gần như vứt hết cả tiết tháo rồi ấy. Lúc ốm đau còn thừa cơ khoe hàng khiến người ta đỏ mặt nữa cơ ╮(╯∀╰)╭:
…
“Triệu Vân Lan lập tức tự nhiên như không cởi phăng áo khoác và quần dài, tùy tiện mặc một cái áo ngủ lộ nửa ngực đứng trước mặt Thẩm Nguy.
Thẩm Nguy đỏ bừng mặt.
Triệu Vân Lan vô liêm sỉ khoe khoang dáng người mà y tự cho là rất không chê vào đâu được: “Là anh bảo tôi cởi đấy nhá.”
__
Chưa hết, lại còn giả bộ yếu đuối để dụ dỗ người ta vào tròng. Nên Triệu Vân Lan là yêu nghiệt thụ nữa, chứ lưu manh thôi chưa đủ đô để nói hết về y đâu. ╮(╯∀╰)╭
...
“Đừng nói với tôi là anh không biết tôi đang theo đuổi anh đấy?” Triệu Vân Lan cố ý tạm dừng một hồi, thả chậm tốc độ nói, nhẹ nhàng từng tiếng. Y chậm rãi ngẩng đầu nhìn Thẩm Nguy, ánh mắt lướt qua khuôn mặt đối phương, cuối cùng rơi xuống thân thể căng thẳng của ai đó.
Từ góc độ của Thẩm Nguy nhìn xuống thì dường như y đang hạ mắt đầy thất vọng, người vốn nhìn có ba phần tiều tụy lập tức có thêm đến mười phần u buồn.
Thẩm Nguy cảm giác phần huyết nhục yếu mềm nhất trong tâm khảm giống như bị ai đó nặng nề đâm qua.
Triệu Vân Lan thoáng liếc thấy phản ứng của hắn thì đắc ý lắm, nhưng khuôn mặt vẫn làm ra dáng vẻ đau lòng, muốn cười mà không cười được. Y hạ khóe miệng, mệt mỏi chán chường phẩy tay với Thẩm Nguy: “Quên đi, hôm nay cám ơn anh, tôi không sao đâu, anh đi đi.”
Triệu Vân Lan chuẩn bị tốt lắm rồi, chỉ đợi Thẩm Nguy đi tới gần mình là ôm lấy hắn cho chặt, sau đó đọc lời thoại hay ho đã nghĩ sẵn. Nào ngờ Thẩm Nguy im re, không biết qua bao lâu, lâu đến mức y sắp không nhịn được mà nhìn trộm xem hắn phản ứng thế nào thì hắn mới hắng giọng bảo: “Tôi… vậy cậu nghỉ ngơi cho tốt.”
Nói xong, hắn thực sự bỏ đi không thèm quay đầu lại.
Triệu Vân Lan: “...”
__
Vẫn chưa hết đâu, lại còn thế này :v :
“Y dốc một hơi cạn chén trà, bấy giờ mới khàn giọng nói với Thẩm Nguy: “Không hiểu sao dạo gần đây lại mệt như vậy.”
Thẩm Nguy dừng một chút mới nói: “Có thể là mới từ trong đại thần mộc đi ra, rất hao tâm tổn sức.”
“À,” Triệu Vân Lan bỗng nhiên nâng nâng mắt nhìn hắn như có thâm ý khác, cố ý kéo dài thanh âm, “Ta còn tưởng rằng…”
Thẩm Nguy cứng đờ sống lưng.
Sau đó nghe thấy tên đần kia dùng giọng nói rất là dặt dẹo sụt sùi bảo: “… Người ta có con của ngươi rồi chớ.”
__
Mình cảm thấy các nhân vật trong “Trấn hồn” đều rất “tròn vai” - nghĩa là trước sau như một vậy đó. Triệu Vân Lan trước sau như một vẫn là người nhiệt huyết bừng bừng, tuy có cà lơ phất phơ nhưng kỳ thực rất là tình cảm. Thẩm Nguy dù có là tiểu Qủy Vương hay ngượng ngùng hay là thầy giáo Thẩm ôn hòa nhã nhặn, thì trước sau như một vẫn rất yêu thương và quyến luyến Triệu Vân Lan.
Năm đó Triệu Vân Lan hỏi Thẩm Nguy: “Ngươi thích gì ở ta?”
Thẩm Nguy không ngần ngại mà trả lời, “Nhìn đẹp, muốn ôm ngươi.”
Năm đó khi Triệu Vân Lan nói y phải đi, Thẩm Nguy dữ tợn bảo, “Nếu không có đại phong, nếu ngươi không phải trấn trụ thay Nữ Oa, nếu ngươi không hóa thành Trấn Hồn đăng, có phải sẽ không phải chết không? Ta chém đổ cái cây này, đâm vỡ đại phong đáng chết này!”
Cho tới hiện tại, trong mắt Thẩm Nguy vẫn chỉ có Triệu Vân Lan. Những việc khác, hắn đều không để ý tới.
“Ngay cả hồn phách của ta cũng ngập đầy bóng tối, duy chỉ có trái tim để đặt ngươi bên trong là còn chút sạch sẽ mà thôi, máu vẫn còn màu đỏ, dùng nó bảo vệ ngươi, ta nguyện ý.”
___
Đó, với những phân đoạn đơn cử như trên, “Trấn hồn” khiến mình trong quá trình đọc, vừa có thể cười vừa có thể cảm động vô cùng. Ngoài Triệu Vân Lan và Thẩm Nguy, thì các nhân vật phụ cũng rất đáng yêu nhé. Mình đặc biệt thích Quách Trường Thành - người này rất là thiện lương mà cũng rất dễ thương nữa, nhưng mình sẽ không đề cập thêm ở đây. Cùng đọc truyện để cảm nhận nha. (ღ˘⌣˘ღ)
Nhưng mình đánh giá cao “Trấn hồn” không chỉ vì cách Priest miêu tả nhân vật và tình cảm của họ, mà còn vì những vụ án và bí ẩn mà Priest đã dày công xây dựng nữa. Nếu bạn là một người thích cường công cường thụ kiểu này, thì không nên bỏ qua “Trần hồn”; mà nếu bạn là người thích linh dị thần quái, thì lại càng không nên lướt qua đâu nhé. (ღ˘⌣˘ღ)
Thực ra, mạch truyện nhìn chung có thể nói là chủ yếu bám theo những sự việc sau: Triệu Vân Lan đi tìm lại thân thế và kí ức của mình, khám phá ra bí ẩn của Thẩm Nguy, cùng nhau tìm bốn thánh vật, ngăn chặn âm mưu của các thế lực hắc ám… mà từ đó tình cảm nhân vật được phát triển, hé lộ nhiều kịch tính.
Priest cũng mở ra cho người đọc thêm góc nhìn khác về truyền thuyết Nữ Oa vá trời, nguồn cơn vì sao Xi Vưu trong truyền thuyết lại trở thành một ác thần hung dữ, rồi còn đại hồng thủy, thiên lôi giáng xuống như muốn quét sạch loài người… Có người nói Priest viết đoạn này khá khó hiểu, nhưng cá nhân mình lại thấy rất hay, cảm giác biết thêm nhiều điều mà trước nay chưa từng nghĩ tới. Vậy nên, “Trấn hồn” hoàn toàn thỏa mãn mình về cả nhân vật lẫn cốt truyện. (o^∀^)
Mình đã đọc “Trấn hồn” cách đây khá lâu rồi, và lúc đó mình vẫn cứ lấn cấn mãi đoạn “ai là công ai là thụ” :v. Dù trong thâm tâm mình đã tự động nâng thầy Thẩm lên làm một công thâm tình, nhưng lướt xuống dưới comment lại thấy có bạn nói, “Triệu Vân Lan là công, Thẩm Nguy là thụ”. Mặt mình lúc đó kiểu “wtf”? ( iдi ) Nhưng vì đọc hết truyện vẫn không thấy phân chia rạch ròi vụ đó nên mình cũng tạm yên tâm và tự niệm thần chú, “Thầy đè sếp, sếp ngồi lên thầy”. Và khi “Trấn hồn” ra phim thì hóa ra thần chú của mình chuẩn men rồi, bởi thầy Thẩm đúng chuẩn ôn nhu công lắm lắm luôn. Thầy Thẩm on top forever!! (●>ω<●)
Tóm lại, “Trấn hồn” là một bộ đáng đọc. Mình cũng đang chuẩn bị xem phim luôn đây. Thấy thầy Thẩm và sếp Triệu đều đẹp quá hà, mà mấy đoạn cut cũng dễ thương nữa. Vô cùng đề cử các bạn đọc cả truyện xem cả phim nha. ( ̄∇ ̄)
Bình luận truyện