Người tiến vào "Bộ quần áo mới của hoàng đế" và chỉnh sửa cốt truyện, rồi sau khi rời khỏi quyển sách này, tất cả, không có ai là ngoại lệ, đều chết sạch.Trong đầu Mục Tư Thần hiện lên cuốn sách "Ngày xưa có một con mắt khao khát nhìn thấy mọi thứ trên đời", rồi lại lắc đầu phủ định suy đoán đó.
Nếu Thân cận Giản Đồng trốn trong một cuốn sách rõ ràng như vậy, chắc chắn đã bị Thẩm Tễ Nguyệt tìm thấy từ lâu rồi, nhất định hắn phải ẩn mình trong cuốn sách rất kín đáo hoặc trong nhiều cuốn sách, thậm chí có thể chuyển đổi sách.
Nếu chỉ ở cố định tại một cuốn sách nào đó thì còn dễ, bất kể có bao nhiêu cuốn, cậu tự tin rằng có thể xem được hết, nhưng nếu có thể chuyển đổi thoải mái, thế thì Mục Tư Thần sẽ phải nhức nhức đầu đây.
Vẫn phải tìm manh mối trong danh mục quyên góp sách.
Mục Tư Thần lục ra tất cả các cuốn sách mà Thân cận Giản Đồng đã quyên góp, phát hiện ra ngoài câu chuyện trước khi đi ngủ của Tần Trụ và Mắt to, cuốn sách "Trong giấc mơ có ngôi nhà lý tưởng" cũng là cuốn do Thần quyên góp.
Số sách mà Thân cận Giản Đồng quyên góp không nhiều, chỉ khoảng mười cuốn, nhưng mỗi cuốn đều có tiêu đề rất kỳ quái, dường như có liên quan đến quái vật cấp Thần.
Mục Tư Thần không dám lật tung những cuốn sách này, một khi cậu sinh ra lòng hiếu kỳ thì có thể sẽ bước vào thế giới trong sách.
Trước khi đến trấn Tường Bình thì còn được, Tần Trụ là người kín đáo, cũng nỗ lực bảo vệ loài người. Nếu là một trấn nhỏ khác, không may chọc vào Tà thần nào thì rắc rối to.
"Vài ba chuyện của tôi và Mặt Trăng" được tặng bởi Thẩm Tễ Nguyệt, nhưng lại có một cuốn sách khác liên quan đến Mặt Trăng được tặng bởi Không Mục Đồng, có tên là "Hạnh phúc giả dối dưới ánh trăng".
Mục Tư Thần lấy ra sổ tay và ghi lại các tiêu đề của những cuốn sách này, phát hiện ra một đặc điểm.
Trong cuốn "Vài ba chuyện Mặt Trăng" được tặng bởi Thẩm Tễ Nguyệt, nhân vật chính cũng không phải là Mặt Trăng, mà là một người điên loạn dưới ánh trăng. Nếu nhìn từ góc độ của nhân vật chính, đây là một câu chuyện kể kinh dị, nhưng nếu nhìn từ góc độ của Mặt Trăng, đây chẳng phải là một truyện ngắn thuộc loại sảng văn sao?
Tương tự, cuốn sách "Ngày xưa có một con mắt khao khát nhìn thấy mọi thứ trên đời" cũng có một kết thúc ấm áp và ngọt ngào, nếu đứng từ góc độ của nhân vật chính là Mắt to.
Ngược lại, những cuốn sách như "Ôm lấy", "Hạnh phúc giả dối dưới ánh trăng", "Trong giấc mơ có ngôi nhà lý tưởng" và những cuốn sách khác, chỉ cần nhìn tiêu đề là thấy rằng những câu chuyện này hoặc kết thúc không tốt, hoặc có cảm giác đang bôi đen Mặt Trăng và giấc mơ.
Trên thẻ đánh dấu hệ thống có hiển thị lịch, và hôm nay là ngày 28 tháng 7 sau thảm họa 20 năm, ngày quyên góp "Vài ba chuyện" của Thẩm Tễ Nguyệt, cách đây vừa đúng 5 ngày, trùng với thời gian Thẩm Tễ Nguyệt chiếm đóng thư viện Tân Mục.
Còn thời gian quyên góp của Không Mục Đồng thì khá rải rác, đã từng quyên góp từ 10-20 năm sau thảm họa.
Thời điểm của "Ôm lấy" thì lại chính là hôm nay.
Những bằng chứng này đủ để chứng minh rằng, dù là quái vật cấp thần hay người bình thường, khi đã vào thư viện đều sẽ để lại một cuốn sách, bất kể là tự nguyện hay không.
Những cuốn sách liên quan đến quái vật cấp thần, ngoài hai cuốn của Tần Trụ và Thẩm Tễ Nguyệt, còn lại toàn bộ đều là ấn tượng của Mắt to với các trấn nhỏ khác.
Mục Tư Thần tiếp tục đọc lướt như gió để tìm kiếm, quả nhiên cuối cùng đã tìm thấy cuốn "Cư dân H5248" trong danh sách quyên góp, người quyên góp là Hạ Phi, tình trạng đang cho thuê, không thể mượn.
Còn các cuốn sách khác trong tuyển tập "Cư dân", rất nhiều cuốn cho là trạng thái có thể mượn.
Có lẽ là vì Hạ Phi vẫn còn sống, trong khi sách có thể đọc là của những chủ nhân đã qua đời.
Cuộc đời của người bình thường cứ quyên góp vào đây như vậy.
Mục Tư Thần hơi thở dài, tiếp tục tìm cuốn sách mà cậu muốn, trong ghi chép quyên góp cách đây năm ngày, cậu tìm thấy cuốn sách "Thân cận C03", người quyên góp là Thân cận Phát Mục.
Ngoài ra, cuốn "Thân cận C02" được tặng bởi Thân cận Giản Đồng, hiện đang ở trạng thái không thể mượn.
Mục Tư Thần cũng phát hiện ra cuốn sách mà cậu đã quyên góp, khác với Hạ Phi, tên cuốn sách của cậu là "**A02".
Mục Tư Thần nhìn đi nhìn lại nữa và xác nhận đúng là có thật là hai dấu sao, tên cuốn sách của cậu bị che đi hai chữ.
Dựa trên việc quyên góp sách của Thân cận Giản Đồng và Thân cận Phát Mục, có thể suy đoán rằng chữ Hán trong tên sách là danh tính, chữ cái đại diện cho cái gì không rõ, nhưng số có lẽ là số thứ tự.
Nghĩa là, danh sách những người cùng từ bị che giấu A, ít nhất còn có một người 01.
Mục Tư Thần tìm kiếm "A01" trên kệ sách của thẻ đánh dấu hệ thống mà không tìm thấy cuốn sách này.
Điều này không có nghĩa là "A01" không tồn tại, mà là từ khi Mục Tư Thần bước vào thư viện, cậu đã bị một lực lượng không rõ xác định là "số 02".
Mục Tư Thần tạm gác việc từ khóa bị che cũng như việc tồn tại một người giống như mình sang một bên, tập trung tìm kiếm cuốn sách có thể chứa thông tin về Thân cận Giản Đồng.
Cuối cùng, cậu đã chọn ba cuốn sách.
Một cuốn chính là "Thân cận C03" do Thân cận Phát Mục tặng, một cuốn "Sức mạnh của tò mò" do chính Thân cận Giản Đồng tặng, và cuốn cuối cùng là câu chuyện cổ tích nổi tiếng "Bộ quần áo mới của Hoàng Đế".
Mục Tư Thần đã tìm kiếm ba cuốn sách này trong thẻ đánh dấu hệ thống, hai cuốn đầu tiên đã được mượn một lần bởi một người không rõ tên.
Các cuốn sách ở đây sẽ hiển thị lịch sử mượn, nhưng không hiển thị tên người mượn, chỉ có thể thấy tên người tặng. Giống như cuốn sách "Cá cảnh nhỏ" của Hạ Phi, Mục Tư Thần đã tra thấy 13 lần mượn, nhưng chỉ thấy tên người tặng là Hạ Phi, dường như chỉ có Hạ Phi thay đổi kết thúc của "Cá cảnh nhỏ", vì vậy tên cậu ta xuất hiện trong cột người tặng.
Lịch sử mượn của "Bộ quần áo mới của Hoàng Đế" nhiều hơn, có đến 27 lần, không hổ là một câu chuyện cổ tích kinh điển, có lẽ mọi người mới tới đây đều sẽ ưa thích mượn những cuốn sách quen thuộc.
Mục Tư Thần đã mất hơn một giờ để xem danh sách sách, trong thời gian đó Hạ Phi đã vào nhà vệ sinh ba lần, ăn không ít thức ăn trong phòng, nhưng những thức ăn giả dối này chỉ khiến cậu ta càng ăn càng đói.
Hạ Phi lắc lắc cánh tay của Mục Tư Thần, chỉ vào thời gian hiển thị trên thẻ đánh dấu hệ thống và nói: "Tôi biết ông không vội vàng, nhưng tôi thực sự lo hộ ông luôn đấy. Bất kể thư viện có mưu đồ gì thì ít nhất cũng phải sống sót trước đã chứ? Mỗi ngày vào 23:59:59 sẽ trừ 1000 điểm tích lũy của ngày hôm đó, giờ đã là 23:50 rồi đó!"
"Trước 0 giờ là bị trừ điểm à? Tôi tưởng phải ở đủ 24 giờ chứ." Mục Tư Thần nói.
Hạ Phi: "Ông không đọc kỹ hướng dẫn hệ thống chắc luôn, người chơi đăng nhập vào sau 23:30, vì thời gian còn lại không nhiều, có thể đợi đến 0 giờ ngày hôm sau mới trừ điểm tích lũy. Nhưng người chơi đăng nhập trước 23:30 thì phải kiếm điểm tích lũy trong thời gian còn lại. Nên là tôi mới phải vội vàng vào liên tục 10 cuốn sách đấy chứ! Là do cái yêu cầu này dọa sợ đó!"
Vì vậy, những cuốn sách Hạ Phi chọn đầu tiên đều là những câu chuyện cổ tích đơn giản, tốc độ qua màn rất nhanh, tốc độ kiếm được điểm cũng rất nhanh.
"Vậy nên ông nên nhanh chóng vào một cuốn sách quen thuộc, trước hết lấy 1000 điểm rồi tính sau." Hạ Phi đề xuất, "Ba cuốn ông vừa chọn... Tôi thấy cuốn "Bộ quần áo mới của Hoàng Đế" mà ông chọn cũng không tồi đâu! Ông vào đó để làm quần áo cho Hoàng Đế, thay đổi kết cục, sẽ nhận được một thẻ đánh dấu mặt cười.
Thẻ đánh dấu mặt cười có thể kiếm được 1000 điểm, nhưng phải trừ 300 điểm để vào cuốn sách. Ông vừa nói còn có 400 điểm còn gì, đủ rồi, đi nhanh đi nhanh đi!"
"Nhưng bị trừ 300 điểm từ việc vào sách và 1000 điểm tiêu thụ trong ngày, tôi chỉ còn lại 100 điểm, vậy thì từ đó trở đi, tôi không thể được vào bất kỳ cuốn sách nào nữa." - Mục Tư Thần nói.
"Vậy... tìm một cuốn sách mà có thể nhận thẻ đánh dấu trang có cả mặt trăng và con mắt," Hạ Phi nói, "Thẻ có mặt trăng có thể nhận được 3000 điểm, thẻ có mắt có 2000, cuốn sách "Vài ba chuyện giữa tôi và mặt trăng" mà ông vừa đọc được đấy, tôi thấy như một câu chuyện trước khi đi ngủ, chỉ mất hai, ba phút để đọc hết một cuốn."
"Cuốn sách này tuyệt đối không được, ông cũng không được vào," Mục Tư Thần nói.
Vào cuốn sách này quả thực là tự tìm đường
chết.
"Vậy chúng ta phải làm sao!" Hạ Phi hoảng loạn đến độ xoay vòng vòng, "Chỉ còn 5 phút, tôi có hơn 7000 điểm, nhưng không có cách chuyển cho ông!"
Lời nói của cậu ta đã nhắc nhở Mục Tư Thần.
"Có lẽ không phải là không thể." Mục Tư Thần giơ tay gọi ra cuốc chữ thập.
"Tại sao ông lại lấy thứ đồ chơi này ra nữa?" Hạ Phi che đầu nói, "Lại muốn đánh vào đầu tôi à? Dịu dàng một chút đi!"
"Không phải đầu của ông. Đặt cái thẻ đánh dấu lên trên bàn, chọn cái một cái thẻ đánh dấu mặt cười không quan trọng là được, nhanh lên." Mục Tư Thần nói.
Hạ Phi nghe lời chọn một cái dấu trang mặt cười, Mục Tư Thần tĩnh tâm, nhẹ nhàng dùng cuốc chữ thập đánh xuống thẻ đánh dấu trang một cái.
Kích hoạt kỹ năng "Đào góc tường", đào đi một cái thẻ đánh dấu của Hạ Phi.
Hạ Phi ngạc nhiên kêu lên một tiếng "A", nhìn vào thẻ đánh dấu hệ thống nói: "Tôi bị trừ 1000 điểm tích lũy, còn ông?"
"Tôi tăng thêm 1000 điểm, phương pháp này quả thật có hiệu quả." Mục Tư Thần nói.
Từ đầu cậu không hề lo lắng về điểm tích lũy, một phần vì cảm thấy sức mạnh của Giấy dán bản ngã hẳn có thể chống chọi với việc tất toán điểm tích lũy trước giờ 0, một phần là vì cảm thấy có thể xin lấy một ít từ Hạ Phi.
"Vũ khí của ông trông cồng kềnh ngớ ngẩn, nhưng kỹ năng thì thú vị phết." Hạ Phi nói.
"Thế công cụ ban đầu của ông là gì?"
"Còn có thể là gì nữa, khẩu súng đó. Dù chỉ có 6 viên đạn, cũng không thể ngăn tôi yêu nó." Hạ Phi rút ra một khẩu súng lục.
Mục Tư Thần không ngạc nhiên, đây đúng là phong cách của Hạ Phi.
"Kỹ năng thì sao?"
"Kỹ năng? Còn có kỹ năng à?" Hạ Phi xoay khẩu súng.
Xem ra Hạ Phi vẫn chưa sử dụng súng, chưa thể mày mò được kỹ năng của nó.
"Công cụ ban đầu đều có kỹ năng, sau này từ từ tìm hiểu đi." Mục Tư Thần giới thiệu sơ qua kỹ năng của cuốc chữ thập.
Sau khi giải quyết xong chuyện điểm tích lũy, Hạ Phi xoa xoa cái bụng đói nói: "Ông đã nghĩ xem làm sao để rời khỏi đây chưa? Tôi đói quá rồi, ông có mang đồ ăn không?"
"Tôi không..." Mục Tư Thần lục túi quần, đột nhiên sững người.
Trong túi quần phải, không biết có thêm một thanh chocolate từ bao giờ, là loại rất đắt tiền, Mục Tư Thần hiếm khi mua đồ ăn đắt như vậy.
"Đây không phải là thương hiệu chocolate mà tôi thích sao? Sao ông cũng mua vậy?" Hạ Phi hỏi.
"Ông thường để chocolate ở đâu?" Mục Tư Thần hỏi.
Hạ Phi: "Thường thì để trong cặp sách, ở ký túc xá thì để trên bàn học, khi đi làm tôi cũng mang một hai cái trong cặp."
"Vậy có khả năng đây là của cậu." Mục Tư Thần đưa viên chocolate cho Hạ Phi.
Hạ Phi đã từng để búp bê nhái và chocolate vào cùng cặp đi làm, có lẽ là lúc đó, búp bê nhái lấy trộm một thanh chocolate.
Búp bê nhái không thể ăn gì trong thế giới hiện thực, uống Cocacola còn khiến cho toàn bộ xúc tu ướt đẫm trong coca, nên mới lén mang một thanh khi trở lại thế giới trò chơi.
Có vẻ như hé bạch tuộc hơi thích đồ ngọt.
Ăn một thanh chocolate vào bụng, thể lực của Hạ Phi đã hồi phục không ít.
Mục Tư Thần hỏi: "Ông có muốn vào cuốn sách này cùng tôi không?"
"Truyện "Bộ quần áo mới của Hoàng Đế" ấy hả, được luôn, sách này dễ ợt mà, vừa rồi tôi cũng đề xuất cuốn này cho ông cày điểm tích lũy còn gì." Hạ Phi nói.
"Chưa chắc đã đơn giản đâu." Mục Tư Thần thở dài.
Cậu xem kỹ thông tin của "Bộ quần áo mới của Hoàng Đế" trong danh sách quyên góp, cuốn sách này có tới 17 người quyên góp.
Ngoài trừ Thân cận Giản Đồng thì còn có tới 16 người khác!
"Có nhiều người quyên góp cuốn sách cùng lúc đến thế sao?" Hạ Phi kinh hoàng nói.
Mục Tư Thần nói với Hạ Phi về suy đoán "Chỉ cần sửa đổi nội dung sách là có thể trở thành người quyên góp", Hạ Phi chỉ vào danh sách và nói: "Ý ông là, cuốn sách này đã bị sửa 16 lần à? Vậy câu chuyện này có khi đã thay đổi hoàn toàn rồi ấy chứ? Tại sao lại muốn vào trong cuốn sách như vậy?"
Đúng vậy, so với "Bộ quần áo mới của Hoàng Đế", "Thân cận C03" và "Sức Mạnh của tò mò" dường như có giá trị khám phá hơn.
Nhưng ghi chép về thông tin mượn đọc của hai cuốn sách này khiến Mục Tư Thần rất quan tâm.
Cậu với Thẩm Tễ Nguyệt cũng coi như đã từng qua lại, dựa vào sự hiểu biết của Mục Tư Thần về Thẩm Tễ Nguyệt, Mục Tư Thần nghi ngờ người mượn sách của hai cuốn sách này chính là Ngài.
Nếu cậu là Thẩm Tễ Nguyệt, cậu nhất định sẽ tiến vào tất cả các quyển sách mà Thân cận Giản Đồng có thể trốn ở trong. Thậm chí nếu Thân cận Giản Đồng không ở trong những quyển sách đó cũng không thành vấn đề, Ngài có thể sắp đặt bẫy trong sách.
Như vậy, dù Thân cận Giản Đồng có thể chuyển đổi sách hoặc không, Ngài vẫn có thể chặt đứt đường lui của đối phương.
Trừ khi chắc chắn Thân cận Giản Đồng đúng ở trong hai cuốn sách này, không thì Mục Tư Thần sẽ không dễ dàng tiến vào.
Nhưng ngược lại, "Bộ quần áo mới của Hoàng Đế" nhìn có vẻ bình thường và dễ bị bỏ qua, nhưng câu chuyện này có một số điểm tương đồng với câu "Chủ tôi vẫn chưa hoàn toàn ngã xuống, Ngài ở trong lòng tôi, trong sách, trong ánh mắt tôn sùng của tất cả mọi người".
Trong câu chuyện "Bộ quần áo mới của Hoàng Đế", mọi người đều không thấy được bộ áo của Hoàng đế, nhưng lại cứ khen rằng bộ áo mới của đức vua thật đẹp, giống như cái bộ quần áo không tồn tại ấy đã được cắm rễ vào trong lòng mọi người.
Những người trong cuốn sách này toàn là những người nói dối không chớp mắt, rõ ràng không thấy lại cứ khăng khăng nói có thấy, họ không tin vào đôi mắt của mình, mà tin vào những lời dối trá lừa đảo.
Nói cách khác, những người trong cuốn sách này là những người không tin vào đôi mắt nhất và khó tôn thờ Mắt to nhất.
Nếu Thẩm Tễ Nguyệt áp dụng chiến thuật tung lưới toàn phần bắt từng cuốn sách một để tìm kiếm Thân cận Giản Đồng, cuốn sách này sẽ bị bỏ ra sau, trốn ở đây có vẻ an toàn hơn.
Tất nhiên, ngoài điều đó ra, việc Mục Tư Thần chọn cuốn sách này còn có một lý do rất quan trọng.
Cậu bảo Hạ Phi ghi lại tên của 16 người trên danh sách quyên góp, sau đó mở danh sách "Cư dân" trong sổ, trong số những người quyên góp cũng tìm thấy 16 người đó, những cuốn sách này đều có một đặc điểm chung, trạng thái của chúng đều là có thể mượn.
Cuốn sách "Cư dân H5248" của Hạ Phi còn sống không thể mượn được.
"Ý ông là mọi người tiến vào"Bộ quần áo mới của Hoàng Đế", trải qua toàn bộ diễn biến, rồi khi rời khỏi cuốn sách này, tất cả đều đều chết hết. không có ai là ngoại lệ sao?" Hạ Phi hỏi, "Vậy ông cũng muốn tiến vào à?"
"Càng nguy hiểm, càng cho thấy nó gần với suy đoán của tôi hơn, muốn đi cùng tôi không?" Mục Tư Thần hỏi.
Hạ Phi siết chặt nắm đấm, tay hơi run rẩy, nhưng cậu ta vẫn kiên định nói: "Đi, nếu ông đã đi, sao tôi lại không đi chứ? Bạn bè tốt, cùng nhau đi tìm đường chết!"
【 Tác giả có lời muốn nói 】
Bạch tuộc nhỏ (chống nạnh): Thích ăn đồ ngọt có gì sai?
Mục Tư Thần: Không sai, nhưng mày ăn trộm của người ta.
Tần Trụ: Đó là Hạ Phi cúng cho tôi.
Hạ Phi: Hai tay cung kính dâng lên.