Chương 7: Xảy ra chuyện
Yến Hạ Nguyệt bởi vì Cố Diêm, bữa tối chậm rãi ăn, ban đêm cũng không dùng điểm tâm.
Nàng nhìn Bình Bình đưa nàng mấy cái trang sức để nàng chọn mang trong yến hội hôm nay, nhịn không được lại ngáp một cái: “Bình Bình, chỉ là đi ứng phó với một cái yến hội, không cần chuẩn bị sớm vậy đâu?”
Bình Bình không tán đồng lắc đầu: “Công chúa, ngài không biết Hoa Dung quận chúa mở tiệc ở địa điểm cách phủ công chúa chúng ta rất xa sao?”
Yến Hạ Nguyệt ngày ấy xem thiệp, cũng không có nhìn kỹ, nghe vậy hỏi: “Rất xa?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bình Bình đem kim phượng thoa lấy ra, đưa cho tiểu nha hoàn: “Gần đến vùng ngoại ô.”
Yến Hạ Nguyệt ngừng một chút, phủ công chúa nàng cách hoàng cung rất gần, chỉ cách hai con đường, nghiêm túc tính cũng coi như là ở trong trung tâm kinh thành.
Vùng ngoại ô cũng thật là quá xa rồi.
Nàng thở dài, nhìn Bình Bình: “Ta có thể không đi sao?”
Bình Bình nhìn nàng, nàng lại ngồi thẳng nhìn gương đồng: “Tiếp tục đi, nói không giữ lời thực sự không được tốt, lời vừa nói ta thu hồi lại.”
Chờ đến khi Yến Hạ Nguyệt xuống xe ngựa, nàng lại là Khang Dương công chúa hào hoa, không nhìn ra nàng đã từng ở trên xe ngủ quá chút nào.
“Khang Dương công chúa công chúa giá lâm ——”
Hoa Dung quận chúa cầm đầu một nhóm người trẻ tuổi sôi nổi hành lễ: “Gặp qua Khang Dương công chúa, công chúa thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.”
Yến Dung hành lễ xong, lại chạy đến nàng trước mặt: “Đường tỷ, ngươi tới sớm như vậy nha!”
Yến Hạ Nguyệt nhìn phía sau nàng một đám công tử quý nữ, hơi lắc lắc đầu: “Các ngươi đều đã tới rồi, ta tới còn tính là sớm sao?”
Yến Dung cười, nhỏ giọng nói: “Đường tỷ ngươi là không biết, lần trước Lâm Tầm Nhiên thỉnh Thọ Dương tỷ tỷ, Thọ Dương tỷ tỷ đến muộn thẳng nửa canh giờ.”
Yến Hạ Nguyệt cũng không biết Lâm Tầm Nhiên là ai, chỉ là nghe được Yến Tuyết Thanh, liền nhịn không được bật cười: “Nàng nha, không biết khi nào mới có thể ổn trọng chút.”
Yến Tuyết Thanh cùng phò mã tình đầu ý hợp, sau thành thân bọn họ hai người liền cùng nhau ở tại phủ công chúa, bên trên không có trưởng bối, tự nhiên tự tại rất nhiều.
Yến Dung không đi theo bàn tán về Yến Tuyết Thanh, thay đổi đề tài: “Đường tỷ, người xem ta cái sân này thế nào? Năm trước muội năn nỉ phụ vương hồi lâu mới đồng ý cho muội mua.”
Đình đài lầu các, đan xen có chút hài hòa, cảnh trí lâm viên cũng đều rất có ý cảnh, Yến Hạ Nguyệt khen nàng: “Thực không tồi, Dung Nhi ánh mắt trước sau như một đều rất tốt.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Yến Dung thấy có người lại gần, cũng thu lại chút nụ cười, nàng kề sát vào Yến Hạ Nguyệt, nhanh chóng nói: “Đường tỷ, hôm nay muội muốn liên hợp với mấy bằng hữu làm đại sự, người cứ yên tâm ăn uống, đến lúc đó nói vài câu là được.”
Yến Hạ Nguyệt quay đầu, nàng đã bưng lên một khuôn mặt của Hoa Dung quận chúa, đi cùng người khác nói chuyện.
Nàng nhìn bóng dáng Yến Dung lắc đầu, vẫn là một cái hài tử, luôn là muốn hơn thua, vạn nhất xảy ra chuyện thì làm sao.
“Công chúa, Hoa Dung quận chúa trồng hoa sen nơi này thật không sai.”
Yến Hạ Nguyệt tiện tay lấy một ít thức ăn cho cá nén xuống, nhìn đàn cá bơi qua lại tạo thành lấy cái gợn sóng, nghe vậy ngẩng đầu nhìn về phía xa.
Đình hóng mát này được sửa sang lại rất tốt, chet được nắng lại không nóng, nàng ngồi ở chỗ này, gió thổi qua tới cũng biến thành gió mát, thổi khiến cho nàng một thân thoải mái.
Yến Hạ Nguyệt nhìn mấy bông sen trắng đang hé nở mỉm cười nói: “Xem ra là một vùng nước tốt, dưỡng hoa cũng thật tốt, cây này mới trồng được mấy ngày, mà hoa sen còn có thể nở đẹp như vậy, thật là khó có được.”
Trong vườn có nước chảy, ngoài vườn có đồi xanh, hương hoa bay lại nhưng vẫn nghe rõ mùi vị, một mảng xanh cây rừng trùng trùng điệp điệp ý vị tựa như tranh, nơi này là thật sự không tồi.
Truyện được Kem edit và đăng độc quyền trên LustAveland
“Chờ trở về, chúng ta cũng làm một mảnh vườn, coi như chút việc mà làm.”
Nơi xa truyền mơ hồ đến thanh âm ồn ào, Bình Bình lại mở ra một hộp thức ăn cá đưa đến trước mặt Yến Hạ Nguyệt.
Yến Hạ Nguyệt đứng dậy, đến bên kia của chiếc ghế và nhìn đàn cá bơi.
Chờ chúng nó ăn uống no, Yến Dung cũng kêu người tới thỉnh nàng.
“Công chúa, Khang Dương công chúa, người mau qua đi nhìn xem đi, không tốt!”
Chậc.
Yến Hạ Nguyệt đem đám thắc ăn cá còn dư đều ném vào trong nước, tiếp nhận khăn tay Bình Bình đưa qua xoa xoa tay, lúc này mới giương mắt nhìn về phía người tới.
Người bên người Yến Dung không tồi.
Chỉ là thần sắc giống như có chút kinh hoàng.
Yến Hạ Nguyệt trong lòng nghi hoặc, không hỏi ra lời.
Hơn phân nửa là Yến Dung ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, muốn chọc ghẹo người khác, ngược lại trúng kế người khác đặt ra.
Yến Dung thoạt nhìn thực kinh khủng, bị rơi xuống nước, tóc ướt ngượng ngùng dán ở bên sườn mặt, thoạt nhìn phá lệ chật vật.
Bọn công tử đều đứng ở trong viện, các quý nữ thì ở trong phòng.
Yến Hạ Nguyệt nhìn cô nương quỳ trên mặt đất, quần áo màu xanh lá, gương mặt thanh đạm, lại nhìn nhìn Yến Dung cùng mấy nhà quý nữ giao hảo bên cạnh, ngồi ở bên cạnh Yến Dung: “Nói đi.”
Yến Dung thực ủy khuất, nàng nhìn Yến Hạ Nguyệt, hốc mắt đỏ bừng, chỉ là Yến Hạ Nguyệt chỉ nhìn thoáng qua nàng, nàng liền đem lời nói nuốt trở về.
Nàng không dám cáo trạng.
Cô nương quỳ trên mặt đất hơi hơi cúi đầu về phía Yến Hạ Nguyệt, thi lễ: “Thần nữ Lâm Tầm Nhiên, gặp qua công chúa, công chúa vạn phúc.”
Lâm Tầm Nhiên……
Nàng giống như vừa mới mới nghe qua tên này?
Chính là yến hội của nhà nàng mà Thanh Nhi đã muộn nửa canh giờ?
Yến Hạ Nguyệt lại nhìn Yến Dung liếc mắt một cái, ôn thanh nói: “Nói tiếp.”
Lâm Tầm Nhiên là một cô nương rất có khí chất, thanh âm nàng thanh thúy, thực nhẹ nhàng chậm chạp: “Công chúa, chính là như thế này, thần nữ hôm nay được mời tiến đến tham gia tiệc Hoa Dung quận chúa tổ chức, vừa mới bắt đầu, quận chúa đã nói muốn trò chơi, ném thẻ vào bình rượu rồi làm thơ chơi qua một lần lúc thì quận chúa……”
“Các ngươi là người nào?!”
“Làm càn! Biết bản công tử là ai không?”
Bên ngoài truyền đến một trận ồn ào, Lâm Tầm Nhiên dừng lại, nhìn về phía Yến Hạ Nguyệt.
Nàng còn chưa nói xong, Yến Hạ Nguyệt cũng không làm cho nàng đứng lên, nàng nhìn Bình Bình đi ra ngoài, nói: “Ngươi chờ một chút, chờ lát nữa nói rõ, bổn cung sẽ tự mình phán ai sai ai đúng.”
Lâm Tầm Nhiên gật đầu, Yến Hạ Nguyệt nhìn nàng, lại cảm thấy quen mắt: “Ngươi họ Lâm, là Lâm gia nào?”
Lâm Tầm Nhiên nói: “Thành đông Định Viễn Hầu phủ Lâm gia.”
Định Viễn Hầu phủ…… Yến Hạ Nguyệt nhớ ra cái nhà Lâm gia nào.
Yến Quy Xuân không phải có một bằng hữu tên kêu Lâm Vân Khỉ sao, là Định Viễn Hầu phủ.
Theo Xuân Nhi suy đoán, Định Viễn Hầu phủ bên trong đấu tranh nội bộ rất nghiêm trọng, Lâm Vân Khỉ từ nhỏ cha mẹ đều mất, tại hầu phủ chịu rất nhiều ủy khuất, bất quá này Lâm Vân Khỉ này cũng không phải dạng vừa, bị người ta bắt nạt liền bắt nạt trở lại, cuối cùng bằng bản lĩnh của mình gả cho em vợ của đại ca Yến Hạ Nguyệt. (Là em trai của hoàng hậu đó quý vị =))))
Tranh đấu lợi hại như vậy mà phủ đệ cũng có thể dưỡng ra một người có khí chất như vậy sao?
Yến Hạ Nguyệt nghĩ, chậm rãi ý thức được có điều không thích hợp.
Bình Bình sao còn chưa có trở về?
Yến Hạ Nguyệt đứng dậy, còn chưa đứng thẳng, cửa liền bị đá văng.
Người tới trên mặt có viết sẹo làm Yến Hạ Nguyệt trầm mặt xuống, sau lưng mấy cái quý