Sống riêng?Lâm Sơ Huỳnh sao có thể dễ dàng bị uy hiếp như vậy chứ, hơn nữa cô kết hôn không phải để ở riêng.
“Không có mà.
” Lâm Sơ Huỳnh vô tội mở miệng “Em chỉ quên xíu thôi.
”Biểu tình Lục Yến Lâm phức tạp, nói “Vậy thì tốt, anh cũng không muốn không bao lâu sau sẽ truyền ra tin đồn hôn nhân chúng ta không hạnh phúc.
”Lâm Sơ Huỳnh hừ một tiếng “Cho dù có truyền cũng không có chuyện truyền từ chỗ em.
”Cô có vô số biện pháp duy trì mặt ngoài.
Đại khái cô là một danh viện được dạy dỗ kĩ lưỡng, lại có khuôn mặt xinh đẹp, hơn nữa còn có một đống chị em danh viện plastic, tuyệt đối không có khả năng để người khác chê cười.
Đương nhiên Lâm Sơ Huỳnh cảm thấy Lục Yến Lâm sẽ không tới mức như thế đâu.
Lâm Sơ Huỳnh nhớ tới cái gì, nói “Đồ đạc của em sau khi dọn vào vẫn chưa sửa sang lại nữa, không biết có bị bỏ sót gì không.
”“Không vội.
” Lục Yến Lâm nhàn nhạt nói.
“Đâu phải đồ của anh, anh đương nhiên không vội.
” Lâm Sơ Huỳnh thuận miệng nói một câu, đàn ông toàn như thế.
“Cho nên em định dùng thời gian đêm nay để sắp xếp lại?” Lục Yến Lâm lại nhìn cô, nhẹ nhàng híp híp mắt.
Giống như nếu cô trả lời phải, giây tiếp theo sẽ nhận được một tiếng hừ lạnh vậy.
Lâm Sơ Huỳnh lạnh sống lưng, lại không cam lòng yếu thế “Hôm nay em mệt tới vậy, đương nhiên sẽ không sắp xếp ngay, em cũng không siêng tới mức đó.
”Cô tạm dừng một chút, bổ sung tiếp “Tính ra thì hôm nay là ngày đầu tiên kết hôn, rất quan trọng nha, không phải chú hai cho rằng như vậy hả?”Lâm Sơ Huỳnh vẫn kêu theo thói quen.
Cô bất giác sẽ kêu ra.
Nhìn bộ dạng cô tựa hồ không phát hiện gì, Lục Yến Lâm nhịn không được thở dài trong lòng, chỉ nhẹ giọng “Ừm.
”Lãnh đạm vậy à?Lâm Sơ Huỳnh lại chửi thầm tên cẩu nam nhân này một lần.
Cô xoay chuyển tròng mắt, ho khan một tiếng “Nếu chú hai không muốn nói, buổi tối nên đi ngủ sớm chút, vậy mới tốt cho cơ thể.
”Trợ lý Trần ngồi phía trước dựng lỗ tai lên nghe.
“Lục phu nhân.
”Lục Yến Lâm lại gọi như thế.
Lâm Sơ Huỳnh còn chưa thích ứng được thân phận mới này, nhưng một giây sau vẫn phản ứng lại “Sao vậy?”Lục Yến Lâm chậm rãi lên tiếng “Anh vẫn luôn rất tốt.
”Anh nói rất đơn giản, Lâm Sơ Huỳnh cảm thấy anh đang ám chỉ gì đó, cũng có thể do đầu óc cô quá đen tối, nghĩ cái gì liền nghe ra cái đó.
Cô trợn to mắt “Em biết.
”Lục Yến Lâm nói “Em biết thì tốt.
”Lâm Sơ Huỳnh nhấp môi, cảm thấy anh đang làm khó cô.
Xe chạy hồi lâu, rốt cuộc cũng tới Hoa Đình Thủy Ngạn.
Đây là khu biệt thự xa hoa do Hoa Thịnh khai phá, khoảng cách giữa mỗi căn biệt thự rất lớn, căn bản không dính dán gì với nhau, nhà cưới của hai người họ là căn tốt nhất, non sông tươi đẹp bao quanh, cần cái gì có cái đó.
Bĩnh tĩnh mà xem xét, Lâm Sơ Huỳnh cực kì thích nơi này.
Lúc gần xuống xe, cô có hơi khẩn trương.
Hẳn là đối với cuộc sống trong tương lai, Lâm Sơ Huỳnh nhìn bóng cây ngoài cửa sổ, từng trận hương hoa thổi vào sợi tóc trên mặt rồi tới sau tai.
Cô đang khẩn trương gì chứ.
Lâm Sơ Huỳnh nghĩ vậy, quay đầu nhìn Lục Yến Lâm.
Đúng lúc Lục Yến Lâm cũng nhìn qua, cách vài giây mới nói “Nếu em không tin, có thể tới chỗ bác sĩ Chu lấy kết quả kiểm tra sức khỏe của anh.
”“! ”Bác sĩ Chu là bác sĩ gia đình của Lục gia, lúc trước Lâm Sơ Huỳnh đã gặp qua rất nhiều lần, còn bị Lục Nghiêu lôi kéo cùng kiểm tra một lần nữa.
Lâm Sơ Huỳnh thầm nghĩ người đàn ông này thật quá nhỏ mọn.
Việc này mà cũng nhớ.
*.
* *.
* *.
* *.
* *.
* *.
* *.
*Vừa mở cửa ra, Lâm Sơ Huỳnh liền bắt đầu đánh giá.
Nói là dựa theo sở thích của cô, nhưng trên thực tế căn biệt thự này đã trang hoàng xong từ lâu, nếu không họ cũng không thể dọn vào, phải chờ mấy tháng sau mới được.
Chỉ là sau đó mua đồ lại dựa theo sở thích của cô, gồm phòng tắm và cải tạo lại phòng giữ quần áo, về những mặt khác Lâm Sơ Huỳnh cũng không quá chấp nhặt.
Nhưng phòng tắm với phòng giữ quần áo, tuyệt đối là chỗ quan trọng nhất.
Lâm Sơ Huỳnh rất thích tắm, đối với cô mà nói đây là thời gian để hưởng thụ, bằng không nhà cô cũng không làm phòng tắm tinh xảo tới vậy.
Còn về phòng giữ quần áo, đó chính là thứ không thể thiếu của phụ nữ.
Lâm Sơ Huỳnh có rất nhiều quần áo, giày dép và túi xách nên cũng không dọn hết qua đây, chỉ đem những thứ thường dùng tới, còn một nửa để ở nhà.
Phải mau chóng chuyển hết qua mới được.
Lâm Sơ Huỳnh rất ra dáng nữ chủ nhân xem xét toàn bộ biệt thự, sau đó đi xuống lầu, nhìn thấy Lục Yến Lâm đang ở dưới lầu uống trà.
Cô đi qua nói “Phòng tắm rất đẹp, cái gương kia nhìn khá giống đồ cổ, thật hay giả vậy anh?”Nói ra thì hơi ngại, nhưng Lâm Sơ Huỳnh thích sau khi tắm rửa xong thưởng thức cơ thể mình một chút, nên phòng tắm kia của cô có cái gương rất lớn.
Không ngờ nơi này cũng có.
“Thật.
” Lục Yến Lâm gật đầu, giới thiệu với cô “Đấu giá được ở hội đấu giá Sotheby’s năm nay.
”Lâm Sơ Huỳnh không có hứng thú gì với mấy hội đấu giá đó, nhưng cũng nghe nói có một cái gương được ra giá rất cao, không nghĩ tới là bị anh mua lại.
Lục Yến Lâm làm như vô tình hỏi “Em rất thích gương?”Anh chạm nhẹ ngón tay vào tách trà đang cầm, nếu trợ lý Trần ở đây sẽ hiểu ngay lập tức, ông chủ nhà mình rất coi trọng vấn đề này.
“Anh không soi gương à?” Lâm Sơ Huỳnh hỏi lại.
Đương nhiên cô sẽ không nói, bản thân sau khi tắm xong sẽ soi gương, nói như thế vẫn cảm thấy ngại ngại, nhất là nói với anh.
Hơn nữa chuyện này có gì tốt mà hỏi.
“Vậy chính là, em thích.
” Lục Yến Lâm đưa ra kết luận giúp cô.
“Thích thì sao?” Lâm Sơ Huỳnh không hiểu anh rối rắm đáp án này làm gì, cô có chút thoải mái hào phóng thừa nhận “Người đẹp đều thích soi gương.
”Ánh mắt Lục Yến Lâm đặt trên mặt cô.
Điểm này anh đồng ý.
Lâm Sơ Huỳnh lớn lên rất xinh đẹp, mỹ nhân đẹp từ cốt cách, nhưng mỹ cảm phát ra từ trong xương cốt cô cộng với vẻ ngoài lại càng tăng thêm vẻ đẹp, không mâu thuẫn lẫn nhau.
Ngắm mỹ nhân dưới đèn, giống như lúc này vậy.
Lâm Sơ Huỳnh chống mặt, khuỷu tay đặt trên bàn, bàn tay nhỏ nhắn đặt trong bàn tay lớn của anh, nổi bật đến hờn dỗi.
Đặc biệt là thời điểm nói chuyện phiếm với anh.
Lục Yến Lâm dường như nhớ tới cái gì, nói “Đúng rồi, em có mười mấy cái thùng giấy đặt ở phòng ngủ phụ, chưa mở ra.
”Mười mấy thùng?Lâm Sơ Huỳnh nghi hoặc một chút, cô có thứ gì mà đựng tới mười mấy thùng?“Em muốn đi tắm trước không?” Lục Yến Lâm hỏi.
“Không cần đâu.
” Lâm Sơ Huỳnh không nghĩ ngợi liền từ chối, “Nhưng….
.
”“Em muốn cùng nhau, hửm?” Lục Yến Lâm bỗng mở miệng bên tai cô.
Giống như một viên đá rơi xuống hồ, làm nổi lên vô số bọt nước.
Lâm Sơ Huỳnh cười rộ lên với anh “Chú hai, anh nghĩ nhiều rồi.
”Người đàn ông mới nãy còn đang nhàn nhã uống trà hơi nghiêng đầu, đứng dậy, trầm thấp lên tiếng