Cà vạt màu xanh biển, chất liệu cực tốt, tơ lụa chạm vào tay còn mang theo một chút lạnh lẽo, không bị nhiệt độ cơ thể người lây vào.Lâm Sơ Huỳnh do dự "Muốn em đeo cà vạt cho anh hả?"Đơn giản vậy thôi?Cô còn tưởng là muốn thế này thế kia chứ, thì ra chỉ là thắt cà vạt, việc này đối với cô mà nói quả thực quá nhẹ nhàng.Ánh mắt Lục Yến Lâm chứa thâm ý nhìn cô một cái, ngữ điệu nhẹ xuống "Nếu em muốn làm chuyện khác, có thể chờ đến tối.""...?"Tại sao phải chờ tới tối mới được???Lâm Sơ Huỳnh cảm thấy lời này của anh ẩn ý chuyện đó, còn nói cô là người phụ nữ trọng sắc nữa chứ, rõ ràng là anh thì có.Hơn nữa mười phút có thể làm được gì?Lâm Sơ Huỳnh hừ lạnh một tiếng "Chú hai đừng lãng phí thời gian nữa."Cô lấy cà vạt vòng từ sau cổ Lục Yến Lâm qua không tránh khỏi đụng vào cơ thể anh, có chút cảm giác lạ thường.Vóc dáng Lâm Sơ Huỳnh không thấp, nhưng đứng trước mặt Lục Yến Lâm thì nhiêu đây vẫn không đủ, hơn nữa bây giờ đang ở phòng giữ quần áo, chưa mang giày cao gót, bởi vậy thấp hơn kha khá.Cô ngẩng cằm, tâm trí đều đặt lên cà vạt.Lục Yến Lâm rũ mắt nhìn khuôn mặt cô, lúc Lâm Sơ Huỳnh nghiêm túc lên thực sự rất mê hoặc người khác, trên người có mùi hương thoang thoảng.Rõ ràng không xịt nước hoa.Đôi mắt xinh đẹp hơi nheo lại, nửa cong, lông mi dày rung động, ngũ qua sáng sủa động lòng người, mũi rất đẹp, cái cằm tinh sảo hơi bạnh ra.Bộ dạng an tĩnh có chút làm người ta muốn trêu chọc.Lục Yến Lâm giương mắt nhìn về cái gương cách đó không xa, có thể nhìn thấy tinh tường cơ thể hai người sát rạt với nhau, ngón tay trắng nón đang di chuyển tới lui trên cà vạt."Được rồi."Lâm Sơ Huỳnh không hề phát hiện, thắt cà vạt xong đắc ý nhìn nhìn kiệt tác của mình "Chú hai thấy thế nào?"Đây là lần đầu tiên cô đeo cà vạt cho đàn ông đó.Tuy đã từng học qua, nhưng ngay cả Lâm Tồn cũng chưa thử, đương nhiên Lâm Tồn không dám cho cô thử cũng là một nguyên nhân.Tầm mắt Lục Yến Lâm dừng lại, âm thanh trầm thấp "Cũng được."Lâm Sơ Huỳnh oán trách trừng anh một cái, ngoài miệng không chịu thua "Nếu chú hai không hài lòng thì tự đi mà thắt."Cô duỗi tay tính tháo ra.Lục Yến Lâm ngăn tay cô lại, nhẹ nhàng bâng quơ nói "Anh cho rằng em đang làm thí nghiệm một chút, tháo rồi đeo, đeo rồi lại tháo ra.""..."Lời khoác lát nhiều ngày trước giờ trở lại vả vào mặt mình.Bất quá Lâm Sơ Huỳnh mắng thầm một hơi xong, lập tức ra vẻ hợp tình hợp lý nói "Nếu chú hai muốn tháo, vậy đợi buổi tối đi."Lục Yến Lâm hình như rất tán đồng "Em quyết định vậy cũng tốt."Lâm Sơ Huỳnh trở tay bắt lấy cổ tay anh, nhìn thời gian trên đồng hồ "Ây da, chú hai, anh nên đi làm rồi."Cô không hề chú ý tới động tác này hấp dẫn thế nào.Lục Yến Lâm rũ mi, thu hồi tầm mắt "Ừm."Mãi cho đến khi nhìn anh rời đi, Lâm Sơ Huỳnh mới lấy lại được tinh thần, gọi điện cho Kiều Quả "Kiều Quả, chuyện người phát ngôn cho khu du lịch mà Hoa Thịnh hợp tác với Trình thị, cô gửi tư liệu của Thẩm Minh Tước qua đi.""Vâng.""Nhớ nhắc với Thẩm Minh Tước một tiếng.""Dạ, lão bản, việc này đã được định ra rồi sao?" Kiều Quả tự nhiên tăng âm lượng "Lão bản cô lợi hại quá đi!""Được rồi đừng nịnh nữa." Lâm Sơ Huỳnh cười cười.Sau khi cúp điện thoại, cô tỉ mỉ trang điểm lên, cuối cùng khi sắp ra khỏi phòng giữ quần áo, cô đột nhiên nhớ tới gì đó.Lâm Sơ Huỳnh đi lại chỗ Lục Yến Lâm đứng ban đầu, từ nơi này có thể nhìn rõ cảnh tượng bên kia gương.Quả nhiên có thể nhìn thấy!Lỗ tai Lâm Sơ Huỳnh đỏ lên, nhắm mắt lại hít sâu.Tuy bình thường hay đi trêu chọc, nhưng cảnh người đẹp cởi quần áo trong gương đúng lúc bị nhìn thấy, cô vẫn hơi không chịu nổi.Hơn nữa nhìn thấy hình ảnh như vậy mà Lục Yến Lâm còn có thể nhịn được ư, không lẽ mình không đủ sức quyến rũ?Lâm Sơ Huỳnh nhíu mũi.Chỉ mong Lục Yến Lâm não cá vàng mau quên đi thôi.^.^ ^.^ ^.^ ^.^ ^.^ ^.^ ^.^ ^.^Tập đoàn Hoa Thịnh có cuộc hội nghị với Trình thị lúc 10 giờ sáng.Khoảng cách với Hoa Đình Thủy Ngạn ngày càng xa, trợ lý Trần nhìn ông chủ ngồi trên ghế sau, Lục Yến Lâm đang cúi đầu, cứng nhắc xem văn kiện.Khi gần tới cao ốc tập đoàn Hoa Thịnh, Lục Yến Lâm bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ngữ khí nhàn nhạt nói "Người phát ngôn do Trình thị chọn à?"Trợ lý Trần lắc đầu nói "Còn chưa xác định, bên Trình thị chỉ cung cấp tư liệu của mấy nghệ sĩ để chúng ta đưa ra lựa chọn."Ngón tay Lục Yến Lâm gõ trên đầu gối, nói một câu lại lần nữa cúi đầu "Đề nghị với Trình thị một chút, người phát ngôn dùng người của Giải Trí Thiên Nghệ."Bốn chữ Giải Trí Thiên Nghệ vừa phát ra, trợ lý Trần hiểu ngay "Được, bên kia không thể can thiệp việc chúng ta chọn người phát ngôn."Dù sao lần hợp tác khu du lịch này cũng là mượn tên tuổi của Hoa Thịnh.Trợ lý Trần chờ không lâu lắm, rất nhanh đã nhận được tư liệu mà Kiều Quả gửi tới, lúc trước anh ấy và Kiều Quả đã trao đổi phương thức liên hệ.Kiều Quả: [ Đây là nghệ sĩ lão bản nhà tôi mới đào về.
]Kiều Quả: [ tư liệu.docx ]Tư liệu của công ty giải trí đều vô cùng toàn diện, trợ lý Trần vừa mở ra đã thấy từ ảnh chụp tới đời tư cá nhân, không sót thứ gì.Nhưng sao anh ấy lại cảm thấy cô nghệ sĩ này có hơi quen mắt vậy.Nửa ngày sau, rốt cuộc trợ lý Trần mới nhớ ra, do dự quay đầu lại "Ông chủ, nghệ sĩ này của Giải Trí Thiên Nghệ có quan hệ với Trình tổng......"Lục Yến Lâm cũng không ngẩng đầu lên "Có chuyện nói thẳng."Trợ lý Trần nói "Nghệ sĩ tên Thẩm Minh Tước này theo tôi được biết, cô ấy là bạn gái cũ của Trình tổng, vậy nên có cần suy xét đổi người khác không?"Thần sắc Lục Yến Lâm bình đạm "Anh cũng biết đã là bạn gái cũ rồi."Tuy anh không quan tâm mấy chuyện này lắm, nhưng Lâm Sơ Huỳnh biết quan hệ hợp tác của khu du lịch còn đề cử Thẩm Minh Tước, tất nhiên do điều kiện phù hợp."Tôi hiểu rồi." Trong lòng trợ lý Trần rùng mình.Anh ấy cảm thấy nhất định là bà chủ nói.Lá gan của bà chủ lớn thật, để bạn gái cũ của Trình tổng làm người phát ngôn của khu du lịch, nếu Trình tổng thấy không biết sẽ thế nào đây.Chắc khói súng nổi lên tứ phía mất.Khi hội nghị bắt đầu, trợ lý Trần nhìn về phía Trình tổng đang ngồi ở chỗ kia, mặt mày thâm thúy, tuổi còn trẻ mà có thể đưa Trình thị phát triển như hiện giờ, đúng là vô cùng có tiềm lực.Chỉ là lạnh lùng ít nói, nói chuyện còn ít hơn ông chủ nhà mình nữa.Trong lòng trợ lý Trần xoay hơn mười vòng, sau đó nhìn thấy trên màn hình lớn đã hiển thị hình ảnh người phát ngôn mới - Thẩm Minh Tước."Đây là người phát ngôn do Hoa Thịnh chúng tôi lựa chọn, Thẩm Minh Tước đến từ Giải Trí Thiên Nghệ, là một người mẫu."Anh ấy nhìn về phía cuối, Trình tổng kia nhíu mày một cái, cằm bạnh ra, ngay sau đó liền khôi phục lại như thường, giống như tất cả đều chỉ là ảo giác.*-* *-* *-* *-* *-* *-* *-*Lúc Lâm Sơ Huỳnh đến công ty đã 10 giờ rưỡi."Lão bản, tôi đã gửi tư liệu của Thẩm Minh Tước qua, cũng nói với cô ấy luôn rồi." Kiều Quả tiến lên báo cáo "Biểu cảm của Thẩm tiểu thư rất phức tạp.""Là giận hay là phức tạp?""Chắc là tức giận." Kiều Quả nhớ lại một chút.Đang nói, Kiều Quả nhận được tin nhắn kích động từ người đại diện của Thẩm Minh Tước "Cảm ơn công ty cảm ơn Lâm tổng! Bên Hoa Thịnh vừa mới đồng ý rồi!"Người đại diện mừng muốn chết đi sống lại.Chuyện người phát ngôn cho khu du lịch không ít người trong giới giải trí cũng biết, đều đưa tư liệu của mấy tiểu hoa lên, muốn mượn việc này leo lên Hoa Thịnh, ai mà biết lại rơi xuống đầu Thẩm Minh Tước dễ như trở bàn tay.Phải biết rằng cô ta chỉ mới bắt đầu mang Thẩm Minh Tước thôi.Không bao lâu, cửa văn phòng bị gõ vang lên.Thẩm Minh Tước đẩy cửa vào, hôm nay cô ấy ăn mặc rất thời thượng, gọn gàng sạch sẽ, vừa bước vào đã mở miệng "Lâm tổng."Lâm Sơ Huỳnh hỏi "Biết chuyện khu du lịch rồi chứ?"Thẩm Minh Tước gật đầu "Đã biết, cảm ơn Lâm tổng."Tâm tình cô ấy rất phức tạp, bởi vì chuyện lúc trước của bản thân, tuy không phải Trình Minh Thành ra tay, nhưng những người đó nâng cao dẫm thấp dù ít hay nhiều cũng là muốn nịnh bợ Trình Minh Thành, mặc kệ hắn ta có biết hay không cô ấy đã không còn quan tâm nữa."Chờ chắc chắn hẵng cảm ơn cũng không muộn." Lâm Sơ Huỳnh chống mặt.Vừa dứt lời Kiều Quả liền lên tiếng "Lão bản, Hoa Thịnh đã trả lời rồi, không có dị nghị gì đối với việc Thẩm tiểu thư làm người phát ngôn.""Nhanh vậy à." Lâm Sơ Huỳnh hơi ngạc nhiên.Nhưng nghĩ đến cái giá mình phải trả sáng nay, nếu còn dây dưa dây cà, ngược lại không phù hợp với thói quen của Lục Yến Lâm lắm."Bên Hoa Thịnh nói, có thể