Đây là một bước đi nói thì thật đơn giản nhưng kỳ thật lại phức tạp đến mức nói không nên lời, Phương Giải và Diệp Trúc Hàn phỏng đoán thật lâu, đều cho rằng nếu giới của hai người có thể phong ấn thiên thạch… Như vậy nếu đem quá trình dung hợp làm được thật ôn hòa, vậy thì có khả năng sẽ tạo ra được một giới có khả năng ngăn cách thiên thạch rất hiệu quả.Sự thật chứng minh, phỏng đoán của hai người là chính xác.Giới chia làm hai giai đoạn.Giai đoạn thứ nhất giới là bảo vệ giới của mình, bảo vệ năm người bọn họ.
Giai đoạn thứ hai giới, là đem Lai Mạn vây khốn lại.
Giai đoạn thứ hai này kỳ thật chính là giai đoạn Phương Giải lo lắng nhất.
Nó làm Phương Giải lo lắng còn hơn việc giai đoạn thứ nhất có thể thành công hay khôngĐiều hắn lo lắng là, thân thể của Lai Mạn tại sau khi bị cải tạo đặc biệt đã không chịu giới trói buộcCho nên, tất cả hi vọng của hắn đều tại trên khối thiên thạch kiaNếu uy lực thiên thạch có thể triệt tiêu được mấy thứ khó hiểu gì đó trong cơ thể Lai Mạn đi, như vậy lần mạo hiểm này coi như là thành công hoàn toàn.Năm người đi ra từ trong căn phòng sụp đổ, ngoại trừ Phương Giải ra thì bốn người khác đều nhanh chóng di chuyển, đứng tại bốn phương vị đông tây nam bắc, ngăn đám quân lính đế quốc Agoda đang bị nhốt lại.
Nếu chuyện này phát sinh ở đế quốc Agoda mà không phải nơi này, nhất định sẽ bị người cười đến rụng răng.Đám quân lính đế quốc Agoda cùng số quân mà Lai Mạn mang tới đang bị nhốt tại trong Phượng Hoàng đài cũng không dưới một ngàn người.
Bốn người muốn ngăn lại một ngàn ngươi, đây không phải là quá nực cười hay sao?Tuyệt đối không phải.Lai Mạn rốt cục cũng hiểu được.Này cũng không coi là một kế hoạch cao minh gì nhưng mỗi một bước cũng không thể xảy ra sai lầm.
Bởi vì bất luận sai sót tại chỗ nhỏ nào đều có thể khiến y sinh ra cảnh giác.
Mặc dù kế hoạch này rất hoàn mỹ, nhưng Lai Mạn kỳ thật cũng vẫn cứ duy trì cảnh giác.
Chỉ có điều bước cuối cùng của kế hoạch này lại rất nằm ngoài dự đoán của mọi người cho nên cái cục này cũng tiến vào giai đoạn thu quan.
(Trong đánh cờ vây, mỗi bẫy rập, thế cờ được đặt ra gọi là cục, khi toàn bộ các nước cờ đã được triển khai, sẽ đến giai đoạn thu quan, cũng là giai đoạn kết thúc, hốt lưới, tiêu diệt quân địch)Đầu tiên, Phương Giải lợi dụng lá thư của chính y này.Có thể nói nguyên nhân của cái cục này lại chính là bản thân Lai Mạn.
Bản thân Phương Giải chắc chắn đã sớm mưu đồ tiến hành cái bẫy này như thế nào, nhưng mà muốn thực hiện nó cũng rất khó.
Điểm đầu tiên cũng là trọng yếu nhất chính là nhất định phải khiến Lai Mạn tiến vào Phượng Hoàng đài.
Reimann tin, cho Phương Giải một linh cảm.Hắn hạ lệnh cho quân đội yên lặng bỏ chạyLúc này, nếu như Lai Mạn phát hiện ra nhất định sẽ phái quân tấn công.
Bởi vì lòng người đều rất đa nghi, tại thời khắc mấu chốt Lai Mạn không tin Phương Giải lại đột nhiên triệt binh.
Cho nên, kế tiếp chính là thời khắc chiến đấu kịch liệt.
Bước đầu tiên Phương Giải hấp dẫn Lai Mạn chính là ngoại doanh rỗng tuếch của Hắc Kỳ doanh này.Trong ngoại doanh đã không có người, lúc này Lai Mạn cũng đã tin tưởng vài phần chuyện Hắc kỳ quân đã bỏ chạy, nhưng y còn cần tiếp tục thử, thì phải là tấn công Phượng Hoàng đài.
Một bước này là một bước thảm thiết nhất, Phương Giải cần hy sinh rất nhiều binh lính của Hắc Kỳ Quân.
Trận chiến đấu kịch liệt trong Phượng Hoàng đài chính là vì để cho Lai Mạn tin tưởng đại đội nhân mã của Phương Giải đã đi thật.Trận khổ chiến sáu ngày sáu đêm này khiến cho tâm của Lai Mạn dần dần trầm tĩnh lại.
Nếu lúc ấy Phượng Hoàng đài có trống không Lai Mạn cũng chưa chắc dám đi vào.
Chỉ có sau khi trải qua một trận chiến thảm khốc như thế thì Lai Mạn mới có thể thật sự tin tưởng.Đương lúc Lai Mạn hạ lệnh cho quân coi giữ tại Phượng Hoàng đài tiến đến trong vòng một canh giờ thì kỳ thật y đã hoàn toàn tin tưởng việc đại đội nhân mã của Phương Giải đã đi xa rồi.
Lúc này, kế hoạch đã thành công hơn một nửa.
Chuyện xảy ra kế tiếp lại hơi có chút lệch lạc với dự liệu của Phương Giải.
Lòng hiếu kì của Lai Mạn vượt ra khỏi sự tưởng tượng của hắn,
không cần dùng đến Cái Xá, Lai Mạn không ngờ lại hạ lệnh dùng pháo oanh kích thiên thạch.Này đương nhiên là điều Phương Giải vui lòng nhìn thấySau đó, chính là chuyện cần hai người Phương Giải và Diệp Trúc Hàn toàn lực ứng phó.Trong toàn bộ chuyện này, mỗi một bước đều phải dựa vào một điểm.
Nếu Lai Mạn không có bước vào trong điểm ấy thì cục diện cũng sẽ không hình thành.Đây là lần đầu tiên Lai Mạn và Phương Giải gặp mặt nhau.Bên Phương Giải này chỉ có năm người.Bên trong Phượng Hoàng đài có hơn một ngàn binh lính đế quốc Agoda, một nửa trong đó còn là quân Thiết giáp cấm vệ tinh nhuệ nhất bên cạnh Lai Mạn.
Đội quân Thiết giáp cấm vệ ấy có năng lực có thể đánh chết tu hành giả có tu vi rất cao, chưa từng có tu hành giả nào có thể thành công thoát thân khỏi vòng vây của đội quân Thiết giáp cấm vệ nàyMà Lai Mạn, y chẳng những có những thuộc hạ bên trong thành này, y còn có mấy chục vạn đại quân tại bên ngoài thành nữa.Nhưng, cố tình thoạt nhìn người đang ở thế bất lợi bây giờ lại chính là ySự xâm hại của thiên thạch đã bắt đầu lộ ra, càng lúc càng rõ ràng.
Những binh lĩnh Agoda đứng gần thiên thạch nhất đã không thể đứng thẳng được nữa.
Bọn chúng ngã nhào trên mặt đất, suy yếu, cố giãy dụa muốn di chuyển ra phía ngoài thành, nhưng tứ chi của bọn chúng ngay cả khí lực để bò sát cũng đã dần dần mất đi.
Da của bọn chúng bắt đầu biến thành màu đen, dấu vết bị ăn mòn trên da càng ngày càng nghiêm trọng hơn.Ngũ quan của không ít người cũng bắt đầu xuất huyết, mà màu máu chảy ra ấy cũng là một màu đen làm cho người ta kinh hồn táng đảmLôi Linh Đốn là một trong những tướng lĩnh trọng yếu nhất dưới trướng của Lai Mạn, tố chất thân thể của gã đều cường tráng, mạnh mẽ hơn binh lính bình thường rất nhiều, nhưng bây giờ gã cũng đã không thể hành động.
Gã ngã nằm tại trên mặt đất, trên mặt có dòng máu đen từ trong khóe mắt chảy xuống.
Gã há miệng thở dốc, nhưng không cách nào phát ra âm thanh.
Trong cổ họng thật giống như một cái giếng đã khô cạn, bộ dạng cùng vẻ mặt há rộng miệng nôn khan của gã kia làm cho người ta chợt thấy sởn cả tóc gáy.Gã muốn nôn ra nhưng lai không thể nôn ra bất cứ vật gì.
Sau khi hộc máu mới nãy, nội tạng của gã hiển nhiên cũng đã bị hư tổn.
Hiện tại gã đã không còn cả máu để mà nôn ra.Cảnh tượng kế tiếp xảy ra đều khiến cho vẻ mặt mỗi người chứng kiến đều trở nên biến sắcLôi Linh Đốn mở rộng miệng đột nhiên co rút thật mạnh một cái, sau đó đầu lưỡi của gã không ngờ lại từ gốc lưỡi đứt rời ra, lạch cạch một tiếng rơi trên mặt đất.
Gã đã không có gì có thể nôn ra nữa, cho nên liền phun ra đầu lưỡi.
Sau đó là hàm răng của gã, bắt đầu là rớt ra từng viên từng viên, mỗi một lần miệng gã khép mở đều có một chiếc răng từ bên trong rơi ra ngoài.Tuy rằng thân thể gã rất cường tráng, nhưng mới nãy gã đứng cách thiên thạch quá gần, thậm chí còn đưa đầu tiến vào trong vỏ quan sát, loại lực xâm hại này kỳ thật đã tạo thành thương tổn cho gã từ lúc ban đầu rồi, chỉ có điều nó thoáng lùi thời gian phát tác lại một chút như vậy mà thôi.