Xích sắt quấn lên người thiếu niên nằm đó, ánh mắt y đầy tuyệt vọng.
Hai tên hộ vệ cầm theo đao tới, muốn đoạn gân mạch tứ chi của Yên Hưu Lộc.Ngự Cần Vi yên lặng nhìn, tâm tình phức tạp.
Trước mặt hắn, vị Tô tổng quản tóc bạc trắng kia đang khom người, lão vừa hỏi Thành chủ gì đó, đang đợi lệnh, tùy thời ra tay.Ngự Cần Vi thở dài, muốn làm gì đó thì vào lúc này, một tên ăn mày xông được qua đại môn chạy vào.“Ngưng đã, chậm đã.”Khách nhân vẫn chưa ai rời đi, ai cũng ở lại hóng chuyện, thấy tên ăn mày này chạy tới đều riêng phần mình mở đường, một bộ giả vờ như không có chuyện gì.Tên ăn mày kia thuận đường lao thẳng tới trước mặt Ngự Cần Vi.“Lại tới náo loạn, Ngự phủ nhân từ một lần, không có lần hai.”“Thực sự là ngồi tù cũng được, ngồi tù vẫn có cơm ăn.
Nhưng thành chủ khoan đã, ta được người giả mạo Phủ thành chủ hôm qua nhờ đưa bức thư này.”“Vậy tại sao nãy không đưa?”“Hắn nói nếu có ai bị tóm thì đưa, không thì thôi.
Nãy giờ tiểu nhân vẫn ở ngoài quan sát, thấy vị thiếu niên kia không biết phải là người đó không.
Tiểu nhân ngu muội, đành mặc kệ vào làm cho xong việc.”“Ngươi không sợ ta cho ngươi chính là kẻ chủ mưu sao?” Ngự Cần Vi đe dọa.Nghe câu này, hắn sợ đến tái xanh mặt.
Hắn nghĩ cũng chỉ làm việc đơn giản rồi rời đi, hắn cũng đâu phải chủ mưu hay gì.
Nói chung, nếu hắn có trí lực thì đã không phải đi ăn mày.“Dạ, tiểu nhân thực không phải.
Người hôm trước chỉ đưa bức thư này cùng một ít tiền cho ta chôn cất đệ đệ, nếu quả thực phải ngồi tù cũng được, hắn giúp ta chôn đệ đệ, mà ta rất yêu đệ đệ.”“Tô lão, hỏi hắn chút chuyện rồi để cho rời đi, chỉ là kẻ bị lợi dụng thôi.”Ngự Cần Vi khai mở bức thư ra trong ánh mắt hiếu kỳ của tất cả mọi người.
Đọc mấy dòng, ánh mắt thành chủ co lại, giật mình bất ngờ vì thông tin được đề cập.“Thành chủ, sao vậy?”Tam hoàng tử và mấy người khác hỏi, hắn không nói.
Hắn đưa cho Tô tổng quản, lão đọc xong biểu cảm cũng không khác Ngự Cần Vi là bao.“Thả người!”Nghe câu này, tất cả mọi người đều ngạc nhiên.“Ngự thành chủ, đây là ý gì?” Tam hoàng tử không phục, hỏi.“Lần này chuyện riêng của ta, nhọc lòng Tam hoàng tử rồi, lát ta sẽ tự phạt hai vò bồi tội.
Còn về hắn, ta không muốn truy cứu.”Yên Hưu Lộc đang nằm đấy nghe vậy cũng mộng, hắn nào có bằng hữu thân thiết tới mức có thể đứng ra lúc nguy hiểm này, cũng không còn người thân hay ai còn nợ ân tình với hắn.Nói tới bằng hữu, thật ra gần đây tạm coi là quen mội người có được tính không?Hắn cũng mặc kệ, sống sót được vài ngày là quan trọng.
Hắn biết có thể thoát được ngày hôm nay, nhưng nếu Ngự gia không đồng ý cho hắn mượn lực, vậy thì Yên gia cùng kẻ thù cũ chẳng tới một hai ngày nữa sẽ tìm được hắn, khó mà thoát được.Vậy nên tranh thủ được một ít cũng tốt, gặp hắn một lần.
Tuy vẫn Yên Hưu Lộc vẫn tiếc nuối, chỉ là gặp để bỏ đi sự khó chịu trong lòng thôi sao?Nhưng mà Tam hoàng tử lại không đồng ý cho hắn rời đi.“Ngự thành chủ quả nhiên độ lượng, nhưng ta thì không.
Hắn đã phạm tội phạm thượng, sỉ nhục hoàng thất, chĩa kiếm về hoàng tử, mưu đồ giết hoàng tộc, náo loạn trật tự kỷ cương, gây thương tổn cho thế hệ trẻ quốc gia.
Người nhìn xem, không ít bằng hữu của ta cũng chịu thương tổn.”“Tam hoàng tử, chuyện này ta có…” Ngự Cần Vi muốn nói, thư sinh bên cạnh Tam hoàng tử lại một bộ từ tốn khuyên giải.“Ngự thành chủ nhân ái, ai ai cũng có thể hiểu.
Nhưng chuyện này tầm ảnh hưởng đã không dừng lại ở Ngự phủ nữa rồi, đây còn là uy vọng của Hoàng thất Lạc Nam.
Với lại, thành chủ nên nhớ chuyện chính, không thể để những tiểu tiết này ảnh hưởng.”Thư sinh này lôi Hoàng thất ra, đây là cái khôn của hắn.
“Trung quân”, đây là lời khẳng định của tổ tiên Ngự gia, đời đời con cháu nói theo.
Ai làm trái, trục khỏi gia phả, tước bỏ họ Ngự.Cộng thêm với từ “việc chính”, thư sinh này nhấn nhá đúng chỗ, cũng không biết “việc chính” kia là việc gì.Cùng lúc, Thanh Minh đã ở cùng Viên Quảng trong hậu viện.“Cha, có giấy bút không?”“Có.
Hôm nay xong việc?”“Vâng, lát xong.”Bên ngoài, Tô lão đang chờ Ngự Cần Vi ra lệnh, hắn có thể tùy thời cướp người từ trong tay Yên gia chủ.
Tu vi hai người ngang nhau, đều đã Ngưng Sương Viên Mãn.Ngự Cần Vi lại không giống như hắn chỉ biết chờ lệnh là làm đơn giản, hắn đang xoắn xuýt chuyện Tam hoàng tử.“Tam hoàng tử Lạc Nam