Quân Bắc Hàn tập trung nhìn, phát hiện những bông tuyết kia chỉ là một đống giấy vụn bị cắt thành mảnh nhỏ, thả từ tầng trên xuống nên thành một đợt tuyết nhân tạo, cảnh tượng vô cùng đồ sộ. Lúc này đang đúng giờ giải lao, rất nhiều học sinh chen ra ngoài hành lang quan sát, Quân Bắc Hàn cũng bị bạn bè kéo ra ngoài, chỉ vào bóng người đang đứng giữa trời tuyết nói – “Cắt hết tất cả sách giáo khoa của nó trút giận cho mày với Quân Bắc Ngang đấy. Con riêng phải tự biết mình là con riêng chứ, còn muốn đấu với mày và Quân Bắc Ngang, đúng là không biết mình là ai.”Lúc này Quân Bắc Hàn mới nhớ ra, Quân Bắc Cảnh và Quân Bắc Ngang đều học lớp chín, còn là bạn cùng lớp. Mấy hôm trước bởi vì một nữ sinh mà tạo nên tranh chấp, nữ sinh kia không lúc nào không che chở cho Quân Bắc Cảnh, khiến cho Quân Bắc Ngang rất mất mặt. Là một nhân vật gây sóng gió trong trường, nguyên chủ lên tiếng, muốn cho Quân Bắc Cảnh một ít giáo huấn. Cắt sách vở, tạt nước bẩn, chửi rủa, đánh hội đồng, các loại đùa dai ùn ùn xảy ra với Quân Bắc Cảnh. Trước khi Quân Bắc Hàn đến, mâu thuẫn giữa nguyên chủ và Quân Bắc Cảnh đã đạt đến mức không thể hòa giải.Quân Bắc Hàn cúi đầu chăm chú nhìn bóng người đứng thẳng tắp kia, đối phương cũng đúng lúc ngẩng đầu nhìn hắn. Người trước nheo mắt, đột nhiên nở một nụ cười đầy khiêu khích, khiến cho người sau nắm chặt hai tay, cố nén căm hận. Nếu đổi thành người khác, khi biết vận mệnh của mình trong tương lai, việc đầu tiên sẽ làm chính là làm dịu mối quan hệ với nhân vật chính, sau đó ôm đùi nhân vật chính. Nhưng Quân Bắc Hàn là một người rất kiêu ngạo, trí tuệ tuyệt đỉnh và thủ đoạn độc ác khiến hắn không bao giờ cho phép mình nịnh bợ nghe theo người khác.Xuyên không người bên cạnh nhân vật chính để thay đổi vận mệnh của nguyên chủ, kết quả vận mệnh của hắn vẫn bị nhân vật chính khống chế? Cho nên hắn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện bắt đầu hành động từ Quân Bắc Cảnh. Đương nhiên, hắn cũng chưa bao giờ có ý định xử lý Quân Bắc Cảnh. Là nhân vật chính, nếu như Quân Bắc Cảnh chết, thế giới này sẽ hoàn toàn sụp đổ. Cho nên trước mắt, nguyên tắc làm việc của hắn là thay đổi vận mệnh của nguyên chủ, gây ra rối loạn dữ liệu mà không dẫn đến thế giới sụp đổ. Nhân vật chính vẫn còn, thế giới cũng còn, nhưng thế giới này đã hoàn toàn thay đổi.Lặp lại tất cả mọi kế hoạch trong đầu thêm lần nữa, Quân Bắc Hàn mới chậm rì rì thu hồi ánh mắt. Khi trong lòng có kế hoạch, thời gian luôn trôi rất nhanh, gần như chỉ mới chớp mắt một cái, một ngày đã qua đi. Quân Bắc Hàn mở rộng áo khoác đồng phục, caravat đen treo lỏng lẻo trên cổ áo sơmi trắng, hai tay đút túi, bước chân nhàn nhã đi về phía chiếc xe đa dụng đỗ ven đường. Rõ ràng là kiểu ăn mặc lôi thôi lếch thếch, mặc trên người hắn lại thành phong cách yuppie (*), khiến cho rất nhiều học sinh nữ dừng chân ngắm nhìn.“Hàn thiếu gia, cậu ở trường học được nhiều người yêu thích thật đấy, đã có bạn gái chưa?” – Lục Cận Thần mở cửa xe cho hắn, trong nụ cười toát ra vài phần trêu chọc.Lời trêu đùa của Lục Cận Thần trong nháy mắt khiến hắn nhớ lại cảm giác ghê tởm mỗi lần gần phụ nữ, nụ cười nhã nhặn biến mất, ánh mắt sắc lạnh đâm thẳng vào đáy mắt đối phương. Lục Cận Thần chưa bao giờ để mắt đến hai anh em Quân Bắc Hàn và Quân Bắc Ngang. Nhất là Quân Bắc Hàn, chính là một tên ngốc không lẫn vào đâu được, bị Quân Bắc Ngang chơi đùa trong lòng bàn tay mà không hề hay biết. Nhưng dáng vẻ sắc sảo vừa rồi của đối phương trong nháy mắt đã đảo ngược ấn tượng của hắn đối với Quân Bắc Hàn.Đây không phải là ánh mắt mà một thiếu niên miệng cọp gan thỏ dễ tin người khác nên có. Nhưng không đợi hắn nghĩ nhiều, Quân Bắc Hàn đã cụp mắt xuống, thờ ơ nói – “Đi thôi, không cần chờ. Tiết cuối của Quân Bắc Ngang là tiết thể dục, tan từ hai mươi phút trước rồi.”Lục Cận Thần gật đầu, lái xe đi. Đến một ngõ nhỏ ven đường, Quân Bắc Hàn đột nhiên lên tiếng – “Dừng xe bên lề đường đi, tôi có việc.” Xe chậm rãi tấp vào lề đường, nhưng Quân Bắc Hàn không xuống xe, chỉ kéo mở cửa kính xe, một tay chống má tươi cười nhìn về phía ngõ nhỏ. Bên cạnh ngõ là hai tòa nhà cao chọc trời, ánh sáng bị tòa nhà che khuất, vô cùng tăm tối. Vài cái thùng rác cực lớn bốc mùi hôi thối ghê người, rất nhiều mèo hoang chó hoang tụ tập đến kiếm ăn. Chỉ nghe một tiếng phịch nặng nề, một bóng đen va vào thùng rác, sau đó chật vật ngã xuống đất. Đám mèo hoang trốn trong thùng hoảng sợ kêu lên một tiếng, vội vàng chạy trốn.Thấy rõ gương mặt của bóng đen, ánh mắt Lục Cận Thần hơi thay đổi, lập tức muốn xuống xe giải cứu, lại bị Quân Bắc Hàn đè bả vai lại. “Nó không chết được.” – Ngữ khí của thiếu niên vô cùng thản nhiên, bàn tay lại âm thầm dùng sức.Lục Cận Thần không thể không rút bàn tay đang đặt trên cửa về, cười cười giả đò như không thèm để ý. Quân Bắc Cảnh giống như muốn đánh trả, còn chưa bò dậy đã bị một người đàn ông