“Không phải nó thì là ai? Phế cháu đi, còn ai có thể được lợi?” – Trên khuôn mặt gầy yếu của Quân Bắc Cảnh hiện lên vẻ oán hận và không cam. Y từ lâu đã phát hiện ra, hảo cảm của cậu mình đối với Quân Bắc Hàn đang càng ngày càng tăng lên, hơn nữa không hiểu sao còn đặc biệt chú ý. Có một lần, y phát hiện ra rất nhiều ảnh chụp Quân Bắc Hàn trong tủ đầu giường của cậu mình, trông góc độ bức nào cũng là chụp lén, ý cảnh duy mĩ, mặt mày sinh động.Ngoại hình của Quân Bắc Hàn tuy rằng không anh tuấn bằng y, nhưng đường nét khuôn mặt có hơi hướm mềm mại lại mang theo một lực hấp dẫn kỳ lạ. Đặc biệt là đôi mắt trong trẻo như vầng trăng sáng trong nước đó, quả thực có thể trực tiếp câu trái tim người ta ra khỏi lồng ngực. Phần góc trên cùng của bức ảnh đều bị mài mòn, bởi vậy có thể thấy được người giữ yêu thích không nỡ buông tay đến thế nào. Nếu như không phải để ý đến y, Quân Bắc Cảnh tin tưởng cậu mình chắc chắn sẽ cho ảnh chụp vào khung ảnh, sau đó treo kín một mặt tường.Y không biết sự chú ý này từ đâu mà có, chẳng lẽ chỉ vì mẹ Quân Bắc Hàn trước đây từng gửi cho cậu mấy món đồ chơi, mấy bộ quần áo? Cậu rời khỏi cô nhi viện từ khi mới năm tuổi, có thể nhận được bao nhiêu ơn huệ của bà ta? Dù bà ta giúp đỡ mẹ mình, mẹ đã dùng sinh mạng để bồi thường tất cả những gì đã nợ bà ta, chẳng lẽ còn chưa đủ? Đúng vậy, Quân Bắc Cảnh đã ý thức được—— không phải mẹ Quân Bắc Hàn bức tử mẹ mình, mà là chính mẹ mình bức tử mẹ Quân Bắc Hàn. Lúc ban đầu, y một mực tin rằng mẹ rạch cổ tay chết trong bồn tắm của Dương Hi là vì trả thù, cho đến ngày Quân Bắc Hàn mắng chửi y một trận trong hẻm tối hôm đó, mới khiến y hiểu ra, mẹ mình lương thiện như vậy, chắc chắn trong lòng rất áy náy với Dương Hi. Sở dĩ mẹ chết trong bồn tắm của Dương Hi là vì muốn nói với bà ấy—— cháu trả cô tất cả những gì cháu đã nợ.Nhưng suy nghĩ của cô ta thực sự rất mù quáng, không ngờ được rằng cái chết của mình lại gián tiếp dẫn đến cái chết của Dương Hi, sau đó khiến cho con của họ đi lên con đường thù hận, đến cuối cùng cũng không thể nào gỡ bỏ. Dù y chịu buông tha cho Quân Bắc Hàn , Quân Bắc Hàn cũng tuyệt đối không chịu buông tha cho y.Lục Cận Thần nhíu mày, rất bất mãn với sự cực đoan và tính ngoan cố không chịu thay đổi của cháu mình, trầm giọng nói – “Cháu có thể nghi ngờ bất kỳ ai, trừ Bắc Hàn. Còn ai có thể được lợi, chẳng lẽ cháu không biết động não suy nghĩ à?”Bắc Hàn ? Từ bao giờ mà ngay cả xưng hô cũng đã trở nên thân mật như vậy? Trên khuôn mặt Quân Bắc Cảnh không giấu nổi sự ghen tị, nhìn thấy ánh mắt sắc bén mà lạnh lẽo của cậu mình mới nghiêm túc suy tư, sau đó nghĩ đến Quân Bắc Ngang. Không, sẽ không phải là Quân Bắc Ngang. Cậu ấy là người duy nhất đưa ra thiện ý với mình khi mình mới đến nhà họ Quân. Cậu ấy đã từng vụng trộm đưa thuốc trị thương cho mình, vụng trộm chúc mừng sinh nhật mình, vụng trộm đi tảo mộ mẹ với mình, làm sao có thể là cậu ấy được? Cha từng nói cậu ấy đã kế thừa di sản của Dương Hi, tập đoàn nhà họ Quân không có phần của cậu ấy từ lâu rồi. Cậu ấy và mình không có xung đột về lợi ích, vì sao phải hại mình?Quân BắcCảnh lắc đầu phủ định suy nghĩ này, khổ não suy tư một vòng, vẫn cảm thấy Quân Bắc Hàn mới là kẻ đầu sỏ phía sau màn.Lục Cận Thần thấy y mãi mà vẫn chưa thông suốt, cũng lười nói thêm gì. Đợi hộ lí vừa đến thì trở về phòng làm việc, bật điện thoại camera (1) trên bàn lên. “Tìm tôi có việc gì?” – Trên màn hình hiện lên một gương mặt tuấn tú biếng nhác, bởi vì thức đêm mà xung quanh vành mắt hơi đỏ lên.“Còn đang làm việc? Bây giờ đã hai rưỡi sáng rồi, nên đi ngủ.” – Lục Cận Thần nhìn chằm chằm đồng hồ đeo tay, trong giọng nói có vẻ như bình thản ẩn giấu mấy phần thân thiết. “Ngủ ngay bây giờ đây.” – Quân Bắc Hàn ngửa đầu, nhỏ vài giọt thuốc chống khô mắt vào mắt.Thanh niên lau giọt nước tràn ra khỏi khóe mắt đi, hơi nheo đôi mắt gợn nước lấp lánh lay động lòng người lại, khiến hô hấp của Lục Cận Thần hơi hỗn loạn theo. Hắn ra vẻ thoải mái dựa lưng vào ghế, bắt chéo đôi chân thon dài, đợi hô hấp và nhịp tim bình thường trở lại mới khàn giọng mở miệng – “Bắc Cảnh bây giờ đang cai nghiện. Cậu có biết Elsa không?”Elsa chính là ả đàn bà đã dụ dỗ Quân Bắc Cảnh hít thuốc phiện kia. Quân Bắc Hàn lập tức cười rộ lên – “Sớm có ngày nó sẽ chết trên bụng đàn bà.” – Dứt lời bưng cốc sữa nóng hôi hổi lên uống cạn trong một hơi, liếm môi tiếp tục nói – “Tôi biết, mấy tháng trước ả còn cho tôi một điếu thuốc tổng hợp. Anh biết đấy, mũi tôi rất thính, cho nên tôi từ chối.” Thuốc lá của Elsa còn chưa đưa đến tay, hắn đã ngửi được mùi gay mũi của thuốc phiện.Lục Cận Thần vừa thả lỏng trái tim căng thẳng, lại nghe thấy người đối diện nói