*Phòng Khách Lớn Nhược Gia*
Tất cả ai nấy đều đã vào chỗ ngồi, các vị trưởng bối đều trò chuyện vui vẻ, ông nội cô Vân Thiên nhìn Lam Tiêu cất lời.
- Cậu Triệu này, cậu thực sự đã nghĩ kĩ chưa. Nếu để con gái cậu vào nhà họ Nhược làm dâu, e rằng con bé sẽ bị thiệt thòi nhiều lắm.
Nhạc Hoa mỉm cười tiếp lời.
- Ông nội đừng lo lắng, đây là con tự nguyện. Vì anh ấy, con chịu thiệt thòi 1 chút cũng đáng mà.
Rồi nhìn Vân Trạch mỉm cười vui vẻ, Vân Trạch thì từ đầu đã giữ trạng thái người câm ngồi im không động đậy. Nguyệt Hạ ngồi sau, nhăn mày nhìn thái độ giả tạo của cô ta mà chướng mắt. Vân Lang bên cạnh vỗ sau lưng cô, cô quay qua nhìn.
- Em điều chỉnh khuôn mặt mình lại đi.
Nguyệt Hạ cố cong môi nói nhỏ đủ để anh và cô đều nghe.
- Em đã giữ khuôn mặt bình tĩnh hết mức có thể rồi.
Vân Mạc ở cạnh nghiêng đầu sang chỗ cô và Vân Lang.
- Hai con bé nhà họ Triệu diễn cũng đỉnh thật đấy.
Nguyệt Hạ đáp.
- Mắt chú cũng còn sáng nhỉ. Không như mẹ.
Vân Mạc cười đắc ý nói.
- Chú của con là chủ của 1 chuỗi vũ trường, bar đấy. Mấy cái chiêu bạch liên hoa này, chú con thưởng thức qua rồi.
Nguyệt Hạ hướng đôi mắt khinh thường nhìn chú 3 mình.
- Vô lại.
Vân Lang nghe cô thốt ra, chỉ đành cố nhịn cười với cách dùng từ của cô. Vân Mạc đưa mặt phản đối nhìn đứa cháu mình.
- Con.. dám chửi chú 3 mình vậy sao.
Cô không thèm quan tâm, trực tiếp lơ đi Vân Mạc. Ngữ Yên nói.
- Khi đám cưới kết thúc, chúng ta sẽ tìm ngày lành để làm lễ đính hôn cho Vân Huyền và Bạch Liên. Sau nữa là hôn ước của Vân Hạ và Lam Phong.
Triệu Lam Tiêu nghe đến đó, nói.
- Tôi thấy hôn ước giữa Vân Hạ và Lam Phong khoan hãy nói đến, con bé còn đi học. Còn quá sớm để nói về việc này, hơn nữa tôi tôn trọng quyết định của Vân Hạ hơn. Khi con bé đủ tuổi rồi, tới đó hẵng quyết đi.
Ngữ Yên vì Lam Tiêu đã nói vậy, nên chỉ có thể ậm ừ cho qua. Lam Phong nghe vậy chỉ có thể cười đượm buồn. Vân Thiên gật gù.
- Nếu cậu Triệu đã nói vậy, thì tạm thời đừng nhắc đến việc hôn ước của Vân Hạ nữa. Vân Triệt về việc đám cưới, con phụ giúp chị dâu con sắp xếp giúp ta.
Vân Triệt ngồi sau đáp lời.
- Vâng, thưa cha.
Lam Tiêu đứng dậy chia tay.
- Đã không còn sớm, tôi xin phép ra về.
Ngữ Yên đứng dậy nói.
- Để tôi tiễn anh.
Rồi nhà họ Triệu đứng dậy cùng nhau ra về, Nguyệt Hạ cũng nhanh chóng rời đi ra phía hoa viên dinh thự ngồi bên ghế đá ngắm cảnh. Lúc này, Vân Trạch trong bộ vest đen đi đến bên cạnh cô, cô thở dài nói.
- Chúc mừng anh, sắp lấy vợ 2 rồi.
Vân Trạch