Trao Hơi Ấm Cho Em Nhẹ Nhàng Chiếm Lấy

Chương 1


trước sau



Số phận vẫn luôn trớ trêu như vậy.

Có người từ nhỏ đã sống trong nhung ấm lụa êm, có người sinh ra đã phải chịu nhiều tổn thương.
Như cô, một cô gái sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ.

Từ khi cô chào đời đã mang theo một nỗi thất vọng cho gia đình, khiến gia đình ghét bỏ.
Đặt biệt là bà nội cô, bà ấy không hề yêu thương cô mà còn không thèm nhìn lấy một cái.
Mẹ cô cũng vậy mà suốt ngày không ngừng than thở, bà nói, nếu cô là con trai thì tốt biết bao nhiêu, con gái chẳng làm được gì.

Nuôi cho lớn khôn, cuối cùng vẫn gả đi, khác nào nuôi con giúp nhà người ta chứ.
Còn ba cô? Ha! Ông ấy suốt ngày rượu chè, bài bạc còn gây sự đánh nhau.


Những lúc say xỉn thì lấy cô ra làm bao cát mà trút giận.

Ông ta chỉ mang lại cho cô những trận đòn roi, ngoài ra thì chẳng còn gì.
Cô như vậy đã là đủ bất hạnh lắm rồi, lúc nào cũng sống trong lo sợ, tủi thân.
Nhưng khi năm cô lên mười thì em trai ra đời.
Cuộc sống của cô cũng khép lại từ đó.
Tình yêu nhỏ bé của mẹ dành cho cô đã trao hết cho em trai, bà nội cũng một mực cưng chiều em trai.
Tất cả mọi người đều quan tâm em trai, xem cô như một người tàn hình.

Một ánh mắt cũng tiếc không cho cô.
Cô tưởng mình đã quen, nhưng không, cô vẫn đau lòng như vậy.
Nhưng nổi đau về tâm hồn vẫn chưa phải là hồi kết mà nổi đau về thể xác và những lời mắng nhiếc mới là đỉnh điểm.
Từ khi em trai được sinh ra, ngày nào cô cũng bị đánh, chỉ cần em trai khó, cô sẽ bị mắng, chỉ cần em tranh giành đồ chơi của cô mà cô không cô, cô sẽ bị đánh.

Ngay cả khi em trai quậy phá, xé sách của cô, cô cũng là người bị ăn đòn.
Mọi người...!đều bên vực đứa em này.
...
Năm cô mười lăm tuổi, ba cô vì ngộ độc rượu mà chết, để lại một khoảng nợ lớn do chơi bài bạc.
Mà gia đình cô lại khó khăn, làm gì có tiền chi trả.

Mẹ cô phải gòng gánh đi làm, mặt dày mượn tiền dòng họ.

Rồi cuối cùng, mẹ cô không cho cô đi học nữa mà phải đi làm kiếm tiền nuôi em trai, giúp gia đình trả nợ.
...
Vài năm sau, nội của cô mất, đã để lại một số tiền.

Nhưng tiền lãi đã chồng chất, có lấy hết số tiền đó ra cũng không trả hết nợ.
Gia đình thật sự rơi vào túng thiếu trăm bề, nợ nần bủa vây, hầu như ngày nào cũng có người đến đòi nợ.

Thậm chí còn bị đánh, bị doạ giết, vô cùng đáng sợ.
...
Năm cô hai mươi bốn tuổi, mẹ cô phát hiện ra bản thân bị ung thư giai đoạn cuối, phải nằm viện, mọi gánh nặng đổ lên vai cô,

một người con gái mỏng manh.

...
Năm hai mươi lăm tuổi, mẹ cô qua đời, nhưng cô thậm chí còn không có tiền chôn cất mẹ mình.
Vì vậy cô đã đến bán rượu, nơi cô làm việc để ứng trước tiền lương, còn muốn mượn thêm một số tiền lớn.
Ông chủ cũng biết hoàn cảnh của cô, nhưng cô ứng tiền trước thì được, còn mượn tiền thì không thể.
Nhưng cô cứ nài nỉ ông chủ, khóc lóc van xin khiến ông ta vô cùng tức giận mà đá vào người cô muốn đuổi cô đi.
Không ngờ cô lại ngã xuống dưới chân một người đàn ông trung niên.

Ông ta liếc mắt nhìn cô một cái rồi đỡ cô đứng dậy.
Mọi chuyện chính là bắt nguồn từ đây.
Ông ta thấy nhan sắc cô xinh đẹp nên muốn hỏi xem là chuyện gì.
Cô e dè nhìn ông ta, là một người giàu có, không phải là dạng tầm thường vì vậy đã kể cho ông ta nghe tất cả, mong có thể mượn được một ít tiền từ ông ta để chôn cất mẹ.

Không ngờ ông ta lại nói: "Tôi sẽ cho em tiền chôn cất mẹ, trả hết nợ cho em và lo tiền cho em trai của em đi học, chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời tôi, trở thành người phụ nữ của tôi.

Em nghĩ sao?"
Cô đương nhiên là nhanh chóng từ chối.

Tình nhân, đó là thứ mà cô vô cùng không muốn làm.

Trước đây dì cô đã giới thiệu cho cô nhiều ông chủ giàu có nhưng cô đều không đồng ý.
"Tôi cho em một phút để suy nghĩ, nếu qua một phút mà em không trả lời, tôi sẽ đổi ý, không giúp em nữa."
"Vã lại...!làm người phụ nữ của tôi, ăn sung mặc sướng, không cần lo đến tiền bạc, có gì không tốt?"
Cô suy nghĩ một lúc, cô nghĩ đến lờ trăn trối của mẹ cô là phải lo cho em trai thật tốt, phải cho nó học đại học, như vậy thì sau này mới kiếm được nhiều tiền.
Nhưng học đại học? Cô lấy gì nuôi nó đây, trong khi gia đình còn nợ nhiều tiền như vậy? Cho dù là cả đời cũng chưa chắc có thể trả hết.
Thế là cô cắn chặt môi, gật đầu đồng ý.
Còn ông ta, đương nhiên giữ lờ hứa, không những giúp cô chôn cất mẹ còn trả hết nợ cho cô chỉ trong một đêm.
Đó là một số tiền lớn mà ông ta lại không tiếc chi cho cô, lại chẳng làm gì cô, còn cho cô ở một nơi sang trọng.

Điều đó khiến cô vô cùng hoang mang.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện