Có một bí mật mà không ai biết kể cả những người nhà họ Khương.
Một khoảng thời gian sau khi Dương Lâm rời đi tất cả mọi người đều thấy một Khương Lục ăn uống bình thường hoạt động một cách bình thường.
Nhưng chỉ có một mình Khương Lục biết anh đã biến thành một kẻ điên.
Đúng chính là kẻ Điên.
Anh đã nhốt mình trong thế giới chỉ có Dương Lâm, nhốt mình vào trong thế giới hạnh phúc trước kia của cả hai, anh dùng chính sự ảo tưởng đó giúp anh vượt qua những tháng ngày cô đơn và đồng hành cùng chính là sự điên loạn có thể mất khống chế bất kì lúc nào.
Anh có thể tỏ ra vô tâm lạnh lùng với mọi thứ xung quanh nhưng chỉ có việc liên quan đến cậu, thì anh sẽ mất khống chế.
Giống như đêm nay anh mất khống chế trước mặt cậu vậy.
Lúc trước khi nằm viện cậu có nói môn học mà cậu tự chọn là môn tâm lý anh cố gắng giấu mình để cậu không phát hiện.
Nhưng sau đêm nay thì không ai biết được.
Anh đã từng đi gặp bác sĩ nhưng cũng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn vì anh cảm thấy nó không giúp ích được gì cho anh cả.
...
Anh nói anh muốn quay lại đứng bên cậu một lần nữa đó là sự thật và anh muốn thực hiện nó.
Lần này cậu không từ chối nữa nhưng cũng không đồng ý.
Anh bên này thì thấp thỏm nghĩ sao cậu không phản ứng lại mình.
Cậu theo bản năng nghĩ rằng mình sẽ từ chối anh để quá khứ không nên lặp lại nữa, nhưng lý trí nói cho cậu biết rằng cậu không nên từ chối anh.
Không ai biết được nếu hôm nay từ chối thì ngày mai liệu có còn cơ hội đồng ý hay từ chối nữa hay không.
Cậu nghĩ quá khứ đã qua cậu đã không còn là cậu thiếu niên ngây ngô nữa, sẽ không bao giờ xảy ra chuyện như xưa nữa nghĩ như vậy nhưng không ai biết trước được điều gì cả.
Câu nói " Con sẽ không từ bỏ" chẳng phải đến cuối cùng cũng không làm được hay sao? Không phải chính cậu đã đẩy anh đến con đường này hay sao? Lúc nãy anh nhất thời xúc động nói những câu nói kia, chỉ một thoáng qua nhưng cậu đã nghĩ đến một loại khả năng, cậu làm bác sĩ mẫn cảm nhất là đối với các loại bệnh huống chi cậu đã từng là sing viên đạt loại giỏi trong môn học tự chọn về tâm lý học.
Cậu không muốn đẩy anh đi xa nữa, cũng không muốn làm anh tổn thương nữa.
Cậu sẽ không ngăn anh theo đuổi mình, cậu muốn một lần nữa được làm lại với anh.
Nhiều năm về trước cậu từng chọn con tim cuối cùng thua bê bết, nhiều năm về sau cùng là một câu hỏi cùng là hai đáp án, cậu vẫn lựa chọn như năm xưa, đã từng thua thì đã sao? Chả sao cả cậu lần này sẽ không từ bỏ nữa và cậu tin chắc rằng người cậu yêu cũng sẽ như vậy.
***
Sau đêm đó, cùng với câu nói sau cùng của Khương Lục mối quan hệ của cả hai người thay đổi một cách nghiêng trời lệch đất.
Khương Lục người mà trên thương trường ai nghe tới tên cũng sợ mất mật.
Giờ đang đứng trong phòng bếp học theo công thức trên mạng muốn tự tay làm bữa trưa tình yêu cho cậu.
Chỉ thấy anh bày biện trên bàn là một món canh và một món xào nhìn có vẻ rất là tạm được, nhưng hương vị thì không biết chắc được.
Nếu nhìn quanh phòng bếp một lần có thể thấy từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài phòng bếp không khác gì một cái chợ, xoang nồi cháy khét bị bỏ qua một bên, trong thùng rác gần đó bị bỏ đầy các loại bao bì, nếu nhìn kĩ thì có thể thấy trứng chiên cháy bị người vứt vào, rau xào màu đen cùng với ti tỉ thứ.
Không biết anh đã loay hoay bao lâu để có thể hoàn thành được hai món một xào một canh ở trên bàn nữa.
Đem hai món ăn được tính là hoàn hảo nhất bỏ trên khay, bỏ lại cái nhà bếp bừa bộn ở sau lưng, nếu nó có ý thức chắc đang kêu gào rằng anh đừng vào đây nữa.
Dinh dong, ding dong Tiếng chuông cửa vang lên, cậu vội bỏ công việc trên tay xuống đi ra mở cửa.
Thấy người đến là Khương Lục cậu cũng không bất ngờ, dù gì hôm qua ngươi kia cũng nói muốn theo đuổi cậu.
Cậu biết một khi anh đã muốn làm thì sẽ không buông.
" Hôm nay anh không đi làm à, sao lại có thời gian rảnh