Buổi phát sóng trực tiếp của Miêu Tinh Tinh đã khép lại thập phần lưu loát và dứt khoát.
Vài giây sau khi màn hình phát sóng trực tiếp tối đen, khán giả mới kịp có phản ứng...
[ ??? ]
[ ???????] *
(*) – nguyên văn là: 小问号,你是否有许多朋友?= ??????? , dịch thô là bên cạnh dấu hỏi nhỏ có một đống bạn bè của nó.
[ Quả nhiên, miệng lưỡi đàn bà, tin mới thật sự có quỷ! Còn nói người cô yêu nhất là fan nữa? ]
[ Làm được lắm! Cô chết chắc rồi! ]
[ Tình cảm sẽ có ngày phai mờ...phải dị hông? ]
...
[ Thì ra cô là loại người này sao Miêu Miêu! Hủy theo dõi! ]
Hướng Vãn cũng không có chú ý tới những chuyện phát sinh trong phòng phát sóng trực tiếp của Miêu Tinh Tinh.
Hôm nay cô thật sự rất bận, vừa phải giao hàng cho khách, vừa phải tiếp tục làm bánh a giao và trà lá sen.
Mãi cho tới lúc lên giường chuẩn bị ngủ, cô mới có chút thời gian nằm tính toán sổ sách.
Mặc dù trước mắt cô chỉ bán có hai sản phẩm là bánh a giao và trà lá sen, nhưng lợi nhuận vẫn rất cao.
Dù sao thì toàn bộ nguyên liệu nấu ăn và dụng cụ chế biến đều được hệ thống cung cấp, cô chỉ ra chút sức lực, nhiều lắm là thanh toán thêm chút tiền điện nước và phí chuyển phát nhanh.
Hệ thống đã tự động khấu trừ một nửa tiền bán hàng, nhờ vậy mà các khoản thu chi thập phần ngắn gọn rõ ràng.
Hướng Vãn biết gần đây cô kiếm được không ít tiền lời, nhưng không tính toán cụ thể thì thôi, vừa tính xong vẫn bị dọa cho nhảy dựng.
Còn chưa đến một tháng mà cô có thể lời hơn ba mươi vạn.
Cũng không phải là ba ngàn hay ba vạn, mà là tận ba mươi vạn!
Tất nhiên, phần lớn là nhờ bán đi một lúc 300 hộp trà lá sen.
Đây là hàng hóa mà cô tích trữ cách đây vài ngày, sau này muốn một ngày mà bán được nhiều đơn hàng như vậy cũng không có khả năng.
Đếm những con số 0 đằng sau số dư tài khoản một hồi, Hướng Vãn mới phát hiện thì ra bản thân cô cũng là một kẻ phàm phu tục tử, chỉ cần nhìn thấy dãy số này, tâm tình tức khắc vui mừng khôn tả.
Có chuyện cao hứng như vậy, tất nhiên là muốn chia sẻ với người nhà.
Cô liếc nhìn đồng hồ, thấy mới có mười giờ, nhịn không được gọi về nhà một chuyến.
Điện thoại lập tức được mẹ Hướng tiếp, thanh âm của bà tràn đầy dịu dàng và quan tâm: "A lô, sao giờ này bé ngoan còn gọi điện thoại cho mẹ? Có phải thân thể lại không thoải mái không?"
"Không có, gần đây sức khỏe của con rất tốt, không có bị ho khan nữa, bởi vì nhớ mọi người...".
Hướng Vãn dựa lưng vào cái gối mềm, ngữ khí có chút làm nũng.
Nghe con gái nói nhớ mình, mẹ Hướng lập tức nói: "Vậy về nhà đi, có muốn mẹ tới đón con không?"
"Mẹ, con còn chưa tốt nghiệp nữa, thỉnh thoảng cũng phải lên trường một chuyến, vẫn còn đang làm luận văn nè...Hơn nữa còn mấy tháng nữa là nghỉ Tết rồi...".
Biểu tình của Hướng Vãn có chút bất đắc dĩ phải gạt đi ý nghĩ muốn cô về nhà hoặc người nhà tới đón cô của mẹ, sau đó mới chia sẻ tin vui về số tiền mà mình kiếm được.
"Kiếm được nhiều tiền như vậy sao? Bé ngoan của chúng ta thật là giỏi...".
Mẹ Hướng khen ngợi vài câu liền đổi đề tài: "Tiền lúc nào kiếm cũng được, nhưng con không được để bản thân quá mệt mỏi đó, lúc nào cần nghỉ ngơi thì phải nghỉ ngơi...Được rồi, không còn sớm nữa, con mau đi ngủ đi, lần sau lại nói tiếp."
"Dạ, mẹ ngủ ngon!"
Sau khi cúp máy, Hướng Vãn buông điện thoại, tắt đèn rồi mỉm cười chui vào trong chăn.
Hôm nay cô bận tới mức sắp kiệt sức, vừa nằm xuống không bao lâu liền chìm sâu vào giấc ngủ.
--Wattpad: Autumnnolove--
Bên kia đầu dây, mẹ Hướng sau khi cúp điện thoại vẫn giữ nguyên vẻ tươi cười trên mặt, nửa ngày còn chưa tiêu tán.
Từ trong giọng nói và nhịp thở của con gái bà nghe ra được, gần đây thân thể của nó rất tốt, ít nhất không có ốm đau bệnh tật.
Ba Hướng từ trong toilet bước ra, nhìn thấy khuôn mặt ngập tràn vui vẻ của bà, không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Hướng gia kinh doanh nhà hàng, mấy năm đầu còn mở không ít chi nhánh.
Sau khi Hướng Vãn ra đời, bởi vì thân thể của cô không tốt, mẹ Hướng muốn chuyên tâm chăm sóc cô.
Hơn nữa phải chi trả phí khám chữa cho cô, những chi nhánh trong nhà đều lần lượt sang tay cho người khác, hiện giờ chỉ còn lại một nhà hàng được mở đầu tiên.
Dù sao cũng là chuỗi nhà hàng có danh tiếng lâu đời, chỉ dựa vào một nhà hàng này, Hướng gia cũng có thể không lo cơm áo.
Nhưng gần đây, xã hội càng ngày càng phát triển, các loại cửa hàng trực tuyến mọc lên như nấm, công việc kinh doanh của nhà hàng lâu đời của Hướng gia càng ngày càng vắng vẻ.
Tuy rằng trong nhà cũng có chút ít tiền tiết kiệm, nhưng con trai vừa mới vào sơ trung*, là thời điểm cần chi tiêu rất nhiều.
Còn phải chuẩn bị một số tiền phòng hờ cho con gái ở thành phố khác, cho nên thời gian này hai vợ chồng đều có chút ưu sầu.
(*) : Hệ thống giáo dục của TQ được chia thành tiểu học, trung học và cao học.
Trung học gồm có trung học phổ thông và trung học dạy nghề.
Trung học phổ thông kéo dài 6 năm gồm sơ trung và cao trung, tương đương với THCS và THPT bên mình.
"Bà gặp chuyện gì vui sao? Kể tôi nghe cho tôi vui với?".
Ba Hướng trèo lên giường xốc chăn đắp rồi nói.
Mẹ Hướng cười nói: "Bé ngoan mới vừa gọi điện thoại cho tôi..."
Bà còn chưa nói dứt lời đã bị ba Hướng cắt ngang: "Sao bà lại không gọi tôi ra!"
"Ông đang đi vệ sinh tôi kêu ông làm gì? Hơn nữa, bây giờ cũng không còn sớm, để cho bé ngoan đi ngủ sớm một chút, làm gì còn sức lực mà nói chuyện với ông!"
Vậy có sức lực nói chuyện với bà sao?
Ba Hướng chửi thầm một câu, sau đó lại hỏi: "Tiểu Vãn gọi nói cái gì với bà?"
Mẹ Hướng không trả lời ngay lập tức mà lộ ra biểu tình đắc ý trên mặt, sau đó mới bị ba Hướng thúc giục mà nói cho ông ấy biết tin tức con gái kiếm được rất nhiều tiền.
"Không hổ là con gái của tôi, rất có bản lĩnh!"
Hai vợ chồng ông một câu tôi một câu khen tới con gái sắp bay lên trời, cho tới khi miệng có chút khô mới chịu dừng lại đi ngủ.
Sau khi tắt đèn, phòng ngủ nháy mắt tối đen, hai vợ chồng nằm xuống một hồi, ba Hướng đột nhiên lên tiếng: "Tiểu Vãn có bản lĩnh như vậy chúng ta cũng có thể nhẹ nhàng một chút."
Không thể không nói gần đây kinh doanh càng lúc càng khó khăn, thật sự đã mang lại không ít áp lực cho ba Hướng.
Bây giờ nghe được con gái tài giỏi như vậy, ông cũng có thể thả lỏng ít nhiều.
"Bé ngoan còn nhỏ, ông đừng nhìn thấy bây giờ nó kiếm được chút tiền mà ông lười biếng, tiền đó là tiền nó tự để dành.
Chúng ta sinh con gái ra cũng không phải để hút máu nó".
Mẹ Hướng quay đầu nói mang theo ngữ khí cảnh cáo.
Biết gần đây bà hay xem phim truyền hình, ba Hướng có chút không nói thành lời: "Bà đừng có coi phim truyền hình nhiều quá rồi nghĩ người trong nhà cũng như vậy! Tôi cũng đâu phải là loại người như vậy!"
--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--
Những ngày sau đó, Hướng Vãn đều cố hết sức làm bánh a giao và trà lá sen.
Có một điểm may mắn chính là sao một chảo trà lá sen có thể đóng gói được hơn bốn mươi hộp trà, một ngày nếu sao hai chảo là có thể giải quyết được nhu cầu của hơn tám mươi khách hàng.
Ngược lại, bánh a giao thì phải giao hàng chậm một chút.
Người mua được trà lá sen càng ngày càng nhiều, những video phát sóng trực tiếp cũng tràn lan trên mạng.
Nhìn thấy hiệu quả tốt tới như vậy, cư dân mạng muốn mua trà là sen đều đỏ con mắt, đáng tiếc đừng nói là mua, thêm bạn người bán còn thêm không được.
Thời buổi này, mọi người đều thích chạy theo xu hướng, từ sau khi video của Liễu tỷ và Miêu Tinh Tinh trở nên thịnh hành, rất nhiều chủ kênh khác cũng trăm phương nghìn kế tìm mua cho bằng được trà lá sen để làm phát sóng trực tiếp.
Trong chuyên mục ăn uống, có một chủ kênh tên là Tiểu Thao ra giá cao mới mua lại được bánh a giao cùng trà lá sen để làm phong phú nội dung phát sóng trực tiếp.
Anh ta vốn dĩ rất nổi tiếng, lúc này nghe nói muốn phát sóng trực tiếp đánh giá trà lá sen và bánh a giao đang rất được yêu thích gần đây, không ít cư dân mạng đều đặc biệt chú ý.
Sau khi Tiểu Thao chào hỏi với khán giả xong thì lấy bánh a giao ra trước.
Ngoại trừ bánh a giao của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, anh ta còn cẩn thận chuẩn bị thêm một vài hộp bánh a giao của những nhà khác để so sánh.
"...Đây là một trong những món ngon mà hôm nay tôi sẽ review.
Bánh a giao này dạo gần đây rất nổi tiếng trên mạng, tôi trả tới 4000 tệ mới cướp được từ trên tay của người khác đó.
Bên này chính là bánh a giao bình thường tôi mua ở mấy cửa hàng khác, mấy chục cũng có, mấy trăm cũng có..."
[ Giá gốc cũng gần hai ngàn rồi đúng không? Mua lại với giá gấp đôi, cũng quá đắt rồi...!]
[ Bé yêu ơi, thế giới của người có tiền chúng ta không hiểu được đâu! ]
[ Nghe nói trên mạng vẫn còn có người ra giá 5000 mà chưa có ai nhượng lại kia kìa ]
[ Thiệt hay giả vậy? ]
...
[ Chủ kênh đừng làm màu nữa, nhanh nhanh cho tôi nhìn xem bánh a giao đắt tiền và bánh a giao bình thường có gì khác nhau đi! ]
Tiểu Thao giới thiệu xong liền mở từng loại bánh a giao ra lần lượt đặt lên một cái đĩa nhỏ.
"Quả nhiên là tiền nào của nấy, sau khi mở hết tất cả các loại bánh a giao ở đây, tôi cảm thấy bánh a giao nhà này là thơm nhất!".
Anh ta cầm bánh a giao của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh lên, sau đó lại thuyết minh những gì mình vừa phát hiện ra: "Nhìn bên ngoài của bánh, cũng là bánh a giao nhà này xinh đẹp hấp dẫn nhất, không được rồi, tôi phải ăn một miếng trước."
"À ừm...Ngon nhức cái nách! Có mềm mại có dai dai, ngọt mà không ngấy, khi nhai còn có thể nhấm nháp được hạt óc chó và mè giòn giòn...Thật sự là quá thơm! Không biết có phải do ảo giác không nữa, sau khi ăn xong tôi cảm thấy trên người hình như ấm hơn, cảm giác rất thoải mái."
Ăn xong một miếng bánh a giao của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, Tiểu Thao ngửi qua mùi của bánh a giao nhà khác một chút cũng không muốn ăn.
Nhưng mà dù sao anh ta cũng là một chủ kênh có đạo đức nghề nghiệp, cuối cùng vẫn cầm lấy một miếng bánh a giao trong một cái hộp khác mua với giá 600 tệ: "Mùi vị có chút khó tả, mấy miếng bánh a giao khác cũng có vị này, nói chung là mùi vị đặc trưng của a giao cao.
Ừm, thật ra cũng không quá khó ăn, bánh mềm mềm, nhưng không có thơm như bánh của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, hơn nữa ăn xong cũng không có cảm giác gì đặc biệt."
Sản phẩm 600 tệ đã như vậy thì những hộp bánh a giao rẻ hơn cũng không cần nói tới nữa.
Tóm lại, cho dù là đóng gói hay là hương vị hay là cảm giác sau khi ăn xong, toàn bộ đều kém xa bánh a giao của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh.
Nếu như lúc đánh giá xong bánh a giao, khán giả chỉ spam kêu thật ngon.
Thì chờ tới lúc anh ta lấy ra trà lá sen bắt đầu đánh giá, khán giả liền sửa miệng kêu muốn uống.
Cũng không phải là do bánh a giao thua kém gì trà lá sen, mà xét về lợi ích thì tác dụng giảm cân rõ ràng hơn, cho nên người ta có nhu cầu này hơn.
[ Anh chủ kênh, uống xong cho em lá trà ở trong ly đi, em không chê đâu! ]
[ Aaaaaa! Chủ kênh ơi năn nỉ bạn bán cho tui một túi trà nhỏ đi, tôi thiệt sự muốn có nó! ]
[ Huhuhu....Vì sao tôi không mua được trà lá sen...!]
...
[ Chủ kênh ơi, anh không có béo chút nào hết á, bán cho em hai túi trà đi! ]
[ Tôi xem video mới nhất của Liễu tỷ á, mới có một tuần mà cô ấy đã gầy tới mười cân, hâm mộ muốn chớt...]
Ngày thường Tiểu Thao vẫn duy trì thói quen tập thể hình, cho dù anh ta có là chủ kênh của một kênh phát sóng chuyên về ẩm thực anh ta cũng không béo chút nào.
Nhìn thấy khán giả đang xem phát sóng trực tiếp đều kích động tới như vậy, anh ta cảm thấy dở khóc dở cười, cuối cùng quyết định: "Nếu như vậy, ai chưa theo dõi tôi thì theo dõi tôi nhé, đợi lát nữa tôi chọn ngẫu nhiên 29 bạn, tặng cho mỗi bạn một túi nhỏ trà lá sen."
Anh ta cảm thấy tác dụng của trà lá sen là để giảm béo, bản thân anh ta thì không cần giảm béo cho nên mới hào phóng tặng ra.
Anh ta cũng không biết đối với những người không cần giảm béo, uống trà là sen cũng có rất nhiều lợi ít cho sức khỏe, đặc biệt là loại người thường xuyên phải ăn cơm hộp và tiếp xúc nhiều với màn hình máy tính, màn hình di động như anh ta.
[ Chủ kênh là người tốt! ]
[ Theo dõi theo dõi, nhất định phải chọn tôi đó! ]
[ Aaaaa! Chủ kênh em yêu anh! ]
...
[ Ông trời phù hộ, nhất định phải chọn trúng con! ]
Khán giả nghe thấy anh ta nói như vậy thì không nén được kích động, người chưa theo dõi lập tức nhấn theo dõi anh ta, thậm chí có người tặng hết quà tặng trong tài khoản cho anh ta.
Nhìn thấy lượng fan nhanh chóng tăng lên, còn có quà tặng ảo tràn ngập màn hình, Tiểu Thao cũng thật cao hứng, cảm thấy lần phát sóng này thật đáng giá!
Hướng Vãn không có thời gian để chú ý tin tức trên mạng, nhưng thông qua Dương Điềm thuật lại cũng biết bánh a giao và trà lá sen nhà mình có bao nhiêu hot.
Dương Điềm còn đề nghị cô mở luôn một cửa hàng trực tuyến, nhưng Hướng Vãn cảm thấy trước mắt không thể lo liệu quá nhiều việc, không cần phí thời gian mở cửa hàng trực tuyến.
Giống như hôm trước Hướng Vãn nói với mẹ Hướng, cô còn phải chuẩn bị luận văn tốt nghiệp, cho nên chọn một hôm thời tiết đẹp, cô gác lại chuyện bánh a giao và trà lá sen, mang theo sách vở tới trường.
Thời gian này mỗi ngày đều chui đầu vào phòng bếp vô khuấn, khó có lúc ra ngoài một chuyến như hôm nay.
Cả thể xác và tinh thần của Hướng Vãn đều cảm thấy như được thả lỏng, đặc biệt là sau đó cô còn phát hiện ra bản thân đi nhanh hai bước cũng không có gì không thoải mái.
Hôm nay là cuối tuần, sinh viên tới trường cũng không nhiều.
Thỉnh thoảng có một vài sinh viên năm nhất trộm nhìn cô, nhịn không được còn nhìn lâu thêm một lúc, chờ cô đi khỏi liền cảm thán vài câu thì ra trong trường đại học của bọn họ còn có một đàn chị xinh đẹp như vậy.
Từ nhỏ đến lớn, bởi vì lí do này nọ, Hướng Vãn đã sớm quen bị người ta nhìn chăm chú cho nên cô cũng không để trong lòng.
Cô đi tới thư viện, chọn mấy quyển sách cần thiết rồi tìm một chỗ ngồi có ánh nắng ngồi xuống.
Người có dung mạo xuất chúng thì bất luận là