Editor: Thienyetkomanhme
【 Đúng là một hệ thống tốt bụng.
】
Hướng Vãn nhịn không được khen một câu.
Ngay từ đầu cô còn lo lắng hệ thống sẽ giống như trong tiểu thuyết, không hoàn thành được nhiệm vụ sẽ bị xử phạt, hoặc là biến tướng khống chế ký chủ, tất cả đều phải dựa theo chỉ thị của hệ thống.
Nhưng trước mắt xem ra, hệ thống tuy rằng có nhiệm vụ, nhưng cũng chỉ là hình thức, chỉnh thể mà nói tựa hồ hệ thống có chút Phật hệ, thực dễ nói chuyện.
Nghĩ đến phía trước hệ thống giới thiệu về hành tinh ham ăn, lại cảm thấy những người có tính cách ôn hòa, yêu thích hoà bình, chỉ yêu thích mỹ thực, người của hành tinh ham ăn có thể chế tạo ra một hệ thống như vậy cũng không kỳ quái.
【 Cảm ơn ký chủ khích lệ.
】
Thành phố H là một địa phương tốt, cho dù vào mùa thu đông cũng sẽ không quá lạnh, như hiện tại chẳng sợ đã cuối thu, hai bên lá cây lối đi bộ đều rụng hết rồi, nhiệt độ không khí cũng chỉ có hơn hai mươi độ.
Trên đường, người đi đường mặc không tính quá dày, có mấy cô gái trẻ tuổi vẫn còn mặc váy ngắn.
Hướng Vãn chậm rì rì đi đến siêu thị phụ cận, vì tố chất thân thể của cô kém ơn người thường nên lúc này cô đã mặc áo lông, áo khoác.
Áo lông màu trắng cùng áo khoác màu lam nhạt, hôm nay khí sắc của cô lại phá lệ tốt hơn chút, làm cô thoạt nhìn xinh đẹp thiếu vài phần nhu nhược, nhiều hơn vài phần ôn nhu, người đi qua đều nhịn không được nhìn cô một chút.
Hôm nay thời tiết thực tốt, ánh mặt trời ấm áp lại không làm người ta thấy bỏng rát, bầu trời màu lam thật sự xinh đẹp.
Hướng Vãn tản bộ mà đi, nhìn xem cây cối, không trung chung quanh, vẫn luôn duy trì tâm tình tốt.
Phụ cận có một cái siêu thị, cách chung cư của cô cũng chỉ có mấy trăm mét, đi thẳng về phía trước qua cái đèn xanh đèn đỏ liền đến.
Vận khí của cô không tồi, đi đến chỗ đèn xanh đèn đỏ thì thấy đèn xanh đang bật.
Mới đi lên vạch kẻ đường cho người đi bộ liền thấy đèn xanh bắt đầu chớp, cô đang chuẩn bị bước nhanh qua, dư quang bỗng nhiên phát hiện bên cạnh có một thanh niên ngồi xe lăn.
Một cái liếc mắt làm người ta kinh diễm, kinh diễm đồng thời không tránh được bởi vì xe lăn dưới thân người đó mà cảm thấy đáng tiếc.
Hướng Vãn thường xuyên bởi vì thân thể mà nhận được ánh mắt đáng tiếc của những người khác, thậm chí còn có người sẽ nói trước mặt cô "Lớn lên xinh đẹp đáng như vậy, đáng tiếc thân thể không tốt" linh tinh, cái loại cảm giác này không tính là tốt đẹp.
Chuyện mình không muốn thì đừng bắt người khác làm.
Cô cũng không nhìn thanh niên kia nhiều, chỉ là đèn xanh đang nhất nháy chuẩn bị đổi màu, vẫn không nhịn được thuận tay đẩy xe lăn đi.
Cơ hồ cùng lúc cô cùng thanh niên trên xe lăn đi tới bên kia đường, vài chiếc xe đồng thời đi qua vạch kẻ đường cho người đi bộ.
"Cảm ơn." Thanh niên ngẩng đầu cười nói cảm ơn.
Ý cười trên mặt anh ta rất nhạt, thậm chí cũng không chạm tới đáy mắt, mắt đen hẹp dài ẩn ẩn lộ ra vài phần thâm trầm, làm anh ta mặc dù đang cười, thoạt nhìn vẫn lạnh lùng như cũ.
Đổi thành người khác đại khái sẽ xấu hổ, cảm thấy chính mình có lẽ hơi nhiều chuyện rồi.
Nhưng Hướng Vãn tương đối mẫn cảm, lại cảm giác được cảm xúc của anh ta cũng không phải nhằm vào mình.
"Không cần khách khí." Hướng Vãn xua tay nói, cũng không biết nghĩ như thế nào, từ trong túi lấy hai miếng bánh A Giao ra đưa cho hắn.
Thanh niên trên xe lăn tựa hồ sửng sốt trong chớp mắt, ngay sau đó nhưng thật sự giơ tay ra nhận.
Đem bánh A Giao cho anh ta xong, Hướng Vãn liền mau chân đi đến siêu thị, đi hơn mấy chục mét, hô hấp dồn dập làm bước chân cô không tự giác chậm lại.
Cô có tính cách tương đối nội liễm, người khác chủ động xin giúp đỡ nếu trong khả năng cho phép cô cũng nguyện ý hỗ trợ, nhưng đây là lần đầu tiên cô chủ động đi giúp người ta, còn là một người khác phái.
Nghĩ đến chuyện không thể hiểu sao mình lại đưa bánh A Giao cho đối phương, Hướng Vãn đi tới siêu thị mặt bỗng nhiên có chút nóng, đồng thời nhịn không được ở trong lòng nói thầm: Nguyên lai mình cũng là tục nhân, nhìn mặt mà làm......!.
||||| Truyện đề cử: Văn Khương Công Chúa |||||
Thẳng đến khi tiến vào siêu thị, Hướng Vãn mới không nghĩ tới việc này nữa, mà đẩy xe mua sắm xe suy nghĩ muốn mua cái gì.
Siêu thị cách chung cư xác thật không xa, nhưng lấy cánh tay, đôi chân gày nhỏ cùng tố chất thân thể của bản thân, mua nhiều đồ thì rất khó đề trở về, cho nên cô rất khắc chế tỏng việc chọn lựa.
Đi tới đây chỉ là vì ra cửa đi dạo, thực sự có đồ cần mua, hôm nào đặt trên mạng để người ta đưa đến trong nhà cũng giống nhau, cho nên Hướng Vãn cũng không ngây ngốc lâu ở siêu thị.
Đương nhiên, cũng do không khí trong siêu thị không lưu thông, cô ở lâu cũng sẽ không thoải mái.
Trên đường trở về, đi qua đèn xanh đèn đỏ i, theo bản năng cô nhìn qua một vòng mới đi qua.
"Hướng Vãn!"
Hướng Vãn xách theo đồ ăn đi đến chung cư, một tiếng hô to thiếu chút nữa dọa cô nhảy dựng, chờ ngẩng đầu mới phát hiện là bà chủ điểm chuyển phát nhanh, một bên kêu, một bên từ trong tiệm chạy ra.
"Làm sao vậy?" Thấy vẻ mặt cô kích động, Hướng Vãn dừng lại bước chân.
"Bánh A Giao này thật sự là cô tự làm? Trời ạ! Hương vị cũng thật quá ngon, làm tôi thiếu chút nữa không cắn vào đầu lưỡi, còn có, gần đây không biết có phải tôi hay thức đêm nhiều hay không, thường thường liền đau đầu không nói, còn luôn là cảm thấy nhạt miệng không muốn ăn gì, vừa rồi bánh A Giao cô cho, chẳng những cảm thấy có khẩu vị muốn ăn uống, cả người đều có tinh thần hơn vài phần......!bánh A Giao này của cô cũng thật quá tốt......"
Bà chủ thật sự kích động, tốc độ nói rất nhanh làm Hướng Vãn không kịp nói câu nào.
Hướng Vãn cũng đã tự mình nếm thử bánh A Giao, tự nhiên biết hương vị tốt bao nhiêu, còn công hiệu, thân thể này của cô ăn hai ngày khí sắc đều tốt hơn, càng đừng nói tới người thường.
"Không nếm qua còn đỡ, nếm rồi tôi thật sự chờ không kịp, vừa lúc chuyển phát nhanh còn chưa có gửi đi, cô để lại một hộp cho tôi đi!" Bà chủ một bên trông mong mà nhìn cô, một bên dùng dư ngó tới mấy hộp bánh A Giao đã đóng gói tốt đợi chuyển phát nhanh.
Nghe được lời này, Hướng Vãn có chút dở khóc dở cười.
Dù sao trước đó cũng đã nói phần bánh đó là làm thử, hiện tại cô ấy nói như vậy, chờ về sau ngẫm lại vạn nhất lại cảm thấy mình bị thiệt thì không hay, lại nói đều đã đóng gói xong rồi lại mở ra cũng tốn công, vì thế Hướng Vãn bảo đảm nói: "Cô yên tâm, muộn nhất là buổi chiều ngày mai liền đưa tới cho cô."
Bà chủ vẫn có chút muốn có ngay, bị Hướng Vãn lại khuyên hai câu mới gật đầu đồng ý: "Vậy thế đi, buổi chiều ngày mai tôi tự đi qua chỗ cô lấy."
"Được." Hướng Vãn sau khi gật đầu, rốt cuộc có thể rời khỏi điểm chuyển phát nhanh.
Bà chủ nhìn theo bóng cô tiến vào cổng chung cư, xoay người trở lại cửa hàng, dựa vào cái bàn ngồi xuống, móc ra một cái gương nhỏ lên soi.
Không tới một hồi, ông chủ từ bên ngoài trở về, bưng lên cái ly trên bàn uống ngụm nước.
"Ông xã, xem em có cái gì khác?" Bà chủ nhìn thấy chồng trở về, buông gương ngẩng mặt.
Ông chủ liếc