Cẩm Anh nói thế nhưng cô chỉ doạ Thảo Nguyên, cô thừa biết hậu quả như nào khi cho Linh Chi nghe đoạn ghi âm kia.
Việc đó có thể ám ảnh tâm lý cô ta cả đời.
Thôi thì cũng là cầm chắc điểm yếu chí mạng của cô ta, Cẩm Anh thấy mình vẫn còn nhân từ chán.
Sau lần đó Thảo Nguyên vô cùng biết điều an phận làm học sinh ba tốt, cắt đứt quan hệ với Linh Chi.
Trong lớp cô ta giống như tàng hình, sống trong trạng thái bị cô lập.
Ngày này qua tháng khác, bỗng chốc bọn họ đã sang năm cuối của cấp 3 từ bao giờ.
Thi cuối kì lớp 11 Nhật An theo thói quen bám Cẩm Anh mượn bút.
Cô ôm khư khư cặp sách của mình thắc mắc: "Tớ nhớ trước tớ cho cậu nhiều bút lắm mà."
Nhật An bịa ra một lý do: "Tớ dùng hết rồi.
Dạo gần đây tớ thích học văn, một tối có thể viết hai bài nghị luận văn học."
"..." Cậu không cần khoác lác quá đà thế chứ.
Cuối cùng ai đó vẫn phải thỏa hiệp mà đưa cậu bút.
Cô tính sắp tới có bài khảo sát đội tuyển chắc cậu sẽ tới tìm mình xin bút nữa cho xem.
Sự thật không khác gì cô đoán.
Thiếu nữ thở dài: "Nhật An..."
Cậu dùng chiêu cũ xoa tay: "Đau quá."
Cẩm Anh véo cánh tay cậu một cái thật mạnh: "Cậu đừng có lừa tớ, vết thương lâu ngày lành hết rồi cũng nên."
Nhật An tủi thân chà chỗ cô vừa véo: "Cậu mạnh tay ghê, giờ thì tớ đau thật."
"..." Cẩm Anh ngậm ngùi đưa cậu thêm cái bút.
Nghe khảo sát mặt Minh Đức trắng bệch: "Trường khảo sát lắm thế, không phải mới khảo sát xong à?"
Gia Bảo an ủi cậu ta: "Yên tâm, lần này kiểm tra và xếp hạng thôi, không loại thêm đâu."
Quả nhiên tránh xa điện thoại máy tính Minh Đức tiến bộ hẳn, cụ thể là đứng thứ 9.
Cậu chàng hớn hở khoe mẹ: "Mẹ ơi con lên hạng rồi."
Bà Nguyệt dội cho con trai gáo nước lạnh: "Xếp thứ 9 thì sao, có được đi thi không? Con đừng hòng đụng vào điện thoại đến khi thi xong."
Cậu chàng thẫn thờ lê bước lên tầng.
Sao cái cục gạch này sống dai thế, đánh rơi mãi không hỏng, nhưng cho dù có hỏng mẹ cậu cũng không đời nào trả điện thoại cho cậu.
Sau khi trải qua kì nghỉ hè đám học sinh bước vào năm học mới.
Gia Bảo chống cằm nhìn trời: "Nhanh nhỉ, đã lớp 12 rồi."
Giáo viên chủ nhiệm khoan thai vào lớp, đứng trên bục giảng, cả lớp đồng loạt chào cô.
"Các em ngồi đi."
"Sắp tới các em sẽ nghỉ tết âm lịch, lớp phó lao động phân công bàn trực nhật nhé.
Giờ chúng ta học bài mới."
Ra chơi hội năm người tụ tập.
Minh Đức phấn khởi vì sắp được nghỉ.
"Tết tụi mình đi đâu chơi được?"
Cẩm Anh bật thốt: "Lễ chùa?"
"Ngoài lễ chùa còn gì không?"
Hải Yến lên tiếng: "Bố mẹ tớ không cho đi xa đâu, nhiều kì thi quan trọng phía trước, sợ đi xa gặp bất trắc."
Gia Bảo nảy ra một ý: "Trên thành phố có ngôi đền thiêng lắm, tụi mình đến đó cầu may."
Cả bọn gật gù: "Được, thế chốt."
Đúng hẹn bọn họ cùng nhau bắt xe bus đi thành phố.
Ngôi đền này vô cùng nổi tiếng, nhiều người trước khi thi cử đều đến dâng sớ khấn.
Bọn họ không rành mấy việc đó lắm nên chỉ đi dạo xung quanh rồi chắp tay cầu nguyện.
Cẩm Anh nhắm mắt, thành tâm mong cô