Diệp Thiên Văn thản nhiên nhếch môi cười cười, cũng không có nghe lời Tô Huyền Anh nói, mà lại nhìn Tô Ánh Nguyệt một cái: “Đến đây muộn như vậy là có một cuộc hẹn với người nào sao?”
Tô Ánh Nguyệt gật đầu: “Ừm, đoàn làm phim tụ tập ăn cơm”
“Ăn cơm cùng đoàn làm phim?”
Diệp Thiên Văn nhìn Tô Ánh Nguyệt một cái, ý tứ sâu xa cười cười: “Vậy cô phải bảo vệ mình mới được, nhỡ đâu bị người ta say rượu phát sinh ra cái gì không nên xảy ra, cũng không tốt”
Trong lời này của cô ta có trào phúng và địch ý, Tô Ánh Nguyệt nghe rõ ràng.
Cô mỉm cười: “Cô Diệp yên tâm, tôi có mối quan hệ tốt với các đồng nghiệp trong đoàn làm phim.”
“Hơn nữa tôi ở trong đoàn làm phim nhiều năm như vậy, chưa bao giờ nghe nói qua có người ở trong đoàn làm phim tụ tập ăn cơm lại xảy ra chuyện, cô Diệp chắc là xem nhiều phim truyền hình mới có thể có ý nghĩ như vậy “Có điều loại phim truyền hình mà cô xem cũng là những gì các nhà biên kịch và đạo diễn tưởng tượng”
“Là người không sống trong mộng tượng là tốt nhất, cô nói có đúng không, cô hôn thê?”
Nói xong, cô lạnh lùng nâng chân vào khách sạn.
Nhìn bóng lưng cô vào cửa, Tô Huyền Anh hung tợn trừng mắt nhìn cô một cái, quay đầu thập phần ân cần nhìn Diệp.
Thiên Văn: “Cô Diệp, đừng có chấp loại đàn bà như thế này”
Diệp Thiên Văn nhìn phương hướng Tô Ánh Nguyệt rời đi, con ngươi hung hăng híp lại.
Vị hôn thê?
Đừng sống trong mộng tưởng?
Hôm nay Tân Mộ Ngôn vừa mới cho người chuyển lời cho cô ta, bảo cô ta khắc chế một chút không nên sống trong mộng tưởng, tối nay Tô Ánh Nguyệt liền nói như vậy?
Người phụ nữ này là cố ý phải không?
Cô ta đang tuyên chiến với mình à?
“Cô Diệp?”
Nhìn Diệp Thiên Văn đứng không nhúc nhích, Tô Huyền Anh mím môi, cẩn thận mở miệng: “Đến lúc chúng ta vào rồi”
“Tô Huyền Anh”
Diệp Thiên Văn hơi híp mắt, quay đầu nhìn mặt Tô Huyền Anh: “Cô cảm thấy lời Tô Ánh Nguyệt vừa nói có đúng không?”
Tô Huyền Anh mờ mịt nhìn cô ta.
Đôi môi của cô ta nở một nụ cười lạnh lùng: “Cô cũng cảm thấy, đoàn làm phim ăn tối sẽ không có chuyện gì xảy ra sao?”
Tô Huyền Anh giật mình, hồi lâu mới kịp phản ứng: “Tôi biết rồi!”
“Tôi sẽ sắp xếp ngay bây giờ!
Nói xong, Tô Huyền Anh trực tiếp cầm điện thoại