“Có lộn không đấy?”
Nhìn thấy dáng người cao thẳng cùng vẻ mặt nghiêm nghị của Tân Mộ Ngôn, Lương Gia Hân cảm thấy rằng cô ta đã nghe lầm.
Người đàn ông này… trông đẹp trai hơn Kỷ Thanh Nam, vậy mà anh ta phải làm đóng thế cho Kỷ Thanh Nam sao?
Còn là thế hôn nữa?
Là cô ta bị điên rồi hay là anh chàng này bị điên rồi?
Cô cắn môi, đi đến bên cạnh Dương Thanh Tuyết, “Tôi có phải nghe nhầm rồi không?”
“Không”
Dương Thanh Tuyết nheo mắt lại nhìn Tô Ánh Nguyệt, trong lòng thầm cản răng.
“Mẹ kiếp.”
“Sớm biết thế mình cũng tìm một người thế hôn rồi.”
Nhìn thấy Tân Mộ Ngôn đang trang điểm ở đắng kia, Lương Gia Hân chua xót, “đóng cảnh đối thủ với anh chàng đẹp trai Kỷ Thanh Nam, còn đóng cảnh hôn với người đàn ông đẹp trai hơn, tất cả những gì tốt đẹp đều là của cô ta cả!”
“Bề ngoài nhìn vào thì đúng là chuyện tốt thật.”
Dương Thanh Tuyết cay đẳng liếc nhìn Tô Ánh Nguyệt, khóe môi hơi nhếch lên, “Nhưng mà, ai rồi biết kết quả cuối cùng sẽ như thế nào?”
Lương Gia Hân không nhận ra người thế hôn đó, nhưng Dương Thanh Tuyết lại cực kỳ quen thuộc.
Đây là crush của Diệp Thiên Văn.
Trước khi gia nhập làng giải trí, cô ta từng là trợ lý cho Diệp Thiên Văn trong một khoảng thời gian.
Khi đó, Diệp Thiên Văn mỗi ngày đều nghĩ cách để mang thai đứa con của Tân Mộ Ngôn, sau đó ép Tân Mộ Ngôn cưới cô ta.
Chỉ tiếc là trước khi được Tân Mộ Ngôn dẫn về nhà, Diệp Thiên Văn hồi đó chính là một đứa con gái ăn chơi lêu lỏng.
Vì lý do phá thai nhiều lần nên đã mất đi khả năng sinh sản, cuối cùng cô không thể không nhờ người đẻ nhờ.
Dương Thanh Tuyết lén lút chụp tấm lưng cao ráo của Tân Mộ Ngôn bằng điện thoại và gửi cho Diệp Thiên Văn.
Ngay sau đó, tin nhắn của Diệp Thiên Văn đến, “Tại sao cô lại ở chung với anh ta?”
Nhìn thấy tin nhắn trong điện thoại, Dương Thanh Tuyết khóe môi cong lên một nét mỉa mai.
Ai mà ngờ được.
Sau bao nhiêu năm rồi cô