Người của công ty thủy quân cười cười: “Cô Hướng phải biết hai minh tinh lên top tìm kiếm kia ai cũng đều nổi tiếng hơn cô, có rất nhiều người hâm mộ”
Hướng Kim Tâm tức giận đến run bần bật.
Bây giờ cô ta có hai lựa chọn, một là đập nồi bán sắt đập vào ba tỷ để leo lên đầu top tìm kiếm.
Một cách khác là thu tay lại, chẳng những cô ta mất đi toàn bộ độ nóng, mà hai tỷ bốn trăm triệu kia cũng như ném đá xuống sông.
Nhưng mà…
Hướng Kim Tâm cắn chặt môi: “Có thể giảm giá không?
“Không thể”
Nhưng mà cô ta thật sự không có nhiều tiền như vậy.
Sau đó một lúc lâu, cô ta ngẩng đầu, dùng ánh mắt đáng thương nhìn Trình Hiếu Quân “Hiếu Quân…”
Trình Hiếu Quân sao có nhẫn tâm nhìn cô ta rơi nước mắt?
Anh ta do dự hồi lâu, cuối cùng hít sâu một hơi: “Anh còn ba trăm triệu tiền tiết kiệm”
Vì thế, tài khoản Tân Tinh Thiên lại thu được thêm ba trăm triệu.
“Do dự lâu như vậy, cuối cùng cũng chẳng khác gì”
Tân Tinh Vân ngáp một cái, dùng tài khoản “Tinh vây quanh nguyệt” biên tập bài đăng trên Facebook, thiết lập xong giờ đăng bài.
Sau khi đóng máy tính cậu bé gọi điện cho Tô Ánh Nguyệt: “Mẹ ơi, con muốn ăn khế, mẹ mua cho con chưa?”
Tô Ánh Nguyệt ở bên đầu điện thoại vẫn còn đang dạo trong chợ: “Vẫn chưa mua được”
Sau khi ra khỏi bệnh viện, cô nhận được điện thoại của Tần Tinh Vân, nói muốn ăn khế.
Cô vội vàng đi đến chỗ bán trái cây, nhưng được biết tất cả khế ở đây đã bị bán hết rồi.
Vì thế cô lại đến cửa hàng trái cây khác, nhưng vẫn nhận được câu trả lời giống vậy.
Cô không tin, vì thế tiếp tục đến cửa hàng thứ ba, thứ tư…
Bây giờ cô đã đi tới cửa hàng thứ sáu.
“Không có thì thôi!”
Giọng nói của cậu bé ở đầu bên kia đã trở nên vui vẻ: “Vậy mua cho con hai quả cam đi”
Tô Ánh Nguyệt ngập ngừng: “Chỉ mua hai quả cam?”
“Dạ, bây giờ con không muốn ăn khế nữa”
Người phụ nữ cảm thấy có hơi buồn bực cúp máy, sau khi mua xong hai quả cam, nghĩ thế nào cũng cảm thấy không vui, vì thế lại lái xe đến cửa hàng bán trái cây thứ bảy.
Tô Ánh Nguyệt luôn bận rộn mua trái cây cho con trai đã không biết bây giờ trên mạng đã trở nên đầu