Edit+beta: LQNN203
Vài ngày trước khi Thư Minh Yên gia nhập đoàn phim, cô và Mộ Du Trầm đều sống trong biệt thự ở Tinh Loan.
Chắc là do sau khi thay đổi môi trường tâm trạng anh rất tốt nên đêm nào cũng thức cùng cô đến nửa đêm.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, toàn bộ biệt thự từ trên xuống dưới, rất nhiều góc đều lưu lại hình ảnh hai người họ giao triền.
Thư Minh Yên đột nhiên ý thức được, người đàn ông này quả thực là biến thái!
Hôm nay là ngày 12 tháng 10, lễ khai máy đoàn làm phim Quan Ải Nguyệt.
Buổi lễ diễn ra vào lúc mười giờ sáng, hôm đó Thư Minh Yên đặt đồng hồ báo thức lúc tám giờ sáng, khi mở mắt ra, cô không ngờ Mộ Du Trầm vẫn còn ở trên giường.
Anh mặc bộ quần áo ở nhà sẫm màu, lúc này đang tùy ý dựa vào đầu giường, cầm một chiếc máy tính bảng trong tay xem báo cáo công việc.
Thư Minh Yên cầm điện thoại lên xem, hôm nay là ngày làm việc, bình thường anh dậy sớm là đi rồi, sao giờ còn chưa đi làm?
"Hôm nay anh không đến công ty sao?" Cô vừa mới ngủ dậy, giọng nói khàn khàn.
Mộ Du Trầm đặt chiếc máy tính bảng trong tay sang một bên, quay sang nhìn: "Anh vừa kết thúc một cuộc họp video ở nước ngoài, một lát nữa anh sẽ đến dự lễ khai máy đoàn phim 《 Quan Ải Nguyệt 》."
Đồng tử Thư Minh Yên đột nhiên giãn ra, âm lượng cũng tăng lên: "Anh cũng đi?"
Mộ Du Trầm nhìn phản ứng kinh ngạc của cô, cười nói: "Hôm nay có thời gian rảnh nên khi đoàn làm phim ngỏ lời, anh đã đồng ý."
Thư Minh Yên hoàn toàn không tin lời anh nói.
Mộ Du Trầm là ai, Diệu Khởi có nhiều dự án phim như vậy, đâu thể bộ nào cũng mời anh? Không chừng không ai trong đoàn làm phim dám hỏi anh có muốn tham dự lễ khai máy hay không.
Thời gian của anh rất quý giá, nếu anh có mặt tại cuộc họp tổng kết cuối năm của Diệu Khởi đã là không tồi.
Làm sao anh có thể nhìn trúng một lễ khai máy của một bộ phim truyền hình nào đó được?
Lần trước ở thành phố Đồng, bộ phim cổ trang của đạo diễn Lý khai máy, anh lộ mặt khiến Thư Minh Yên rất ngạc nhiên.
Sau này nghĩ lại, chắc là lúc đó có đoàn phim của cô ở đó nên anh mới ghé qua.
Còn lần này thì sao? Vẫn là bởi vì cô?
"Nếu anh bận thực ra không cần đi đâu, chỉ là một nghi thức, rất nhanh liền kết thúc, lãng phí thời gian của anh."
"Đây là lần đầu tiên Nông Nông nhà chúng ta nghiêm túc trở thành một biên kịch.
Tất nhiên anh sẽ đi, làm sao có thể lãng phí thời gian của anh được?" Mộ Du Trầm kéo cô qua, nửa thân trên của Thư Minh Yên dựa vào ngực anh.
Ngón tay luồn qua một lọn tóc dài của cô, người đàn ông nhàn nhạt nói: "Đi xem hoàn cảnh đoàn làm phim như thế nào, không tận mắt nhìn thì làm sao anh yên tâm được?"
Quả nhiên là vì cô, trong lòng Thư Minh Yên ngọt ngào, nhưng vẫn nói: "Hoàn cảnh của đoàn phim kỳ thực cũng giống nhau, chỉ đơn giản là mùa đông lạnh hơn, mùa hè nóng hơn một chút, nhưng mọi người đều có thể chịu đựng gian khổ, em cũng vậy.
Bây giờ vừa bước vào mùa thu, trời vẫn chưa lạnh lắm, khi thời tiết thực sự lạnh xuống, việc quay phim có lẽ sẽ kết thúc.
Anh bận rộn như vậy, thực sự không cần phải đi một chuyến."
Mộ Du Trầm: "Anh đã đồng ý với đoàn phim rồi, coi như hôm nay là ngày đầu tiên làm việc, anh đến cổ vũ cho vợ anh, nha?"
Mộ Du Trầm khăng khăng, Thư Minh Yên cũng không nói gì: "Vậy hai chúng ta không thể đến đó cùng nhau, có quá nhiều người trên trường quay, mọi người sẽ bàn tán, bất lợi cho công việc sau này của em."
Mộ Du Trầm suy nghĩ một chút: "Vậy kêu tài xế đưa em đến phim trường trước, anh đến sau."
Thư Minh Yên nghĩ nghĩ, cuối cùng ngoan ngoãn gật đầu: "Được ạ."
"Sáng nay ăn gì thế?" Cô lại hỏi Mộ Du Trầm.
"Bữa sáng dì giúp việc đã chuẩn bị xong, lát nữa em xuống ăn xem có hợp khẩu vị không."
Thư Minh Yên giật mình: "Anh thuê dì rồi à?"
Mấy ngày nay ngoại trừ thường xuyên có người đến dọn dẹp biệt thự, thường chỉ có cô và Mộ Du Trầm.
Thư Minh Yên thích tự nấu ăn khi không có việc gì làm, thỉnh thoảng dì Dung nấu những món ăn ngon gửi đến cho bọn họ, hoặc là nhà hàng giao đến.
Mộ Du Trầm vuốt lại mái tóc dài của cô, khẽ cong ngón trỏ gãi gãi chóp mũi cô: "Tiếp theo em còn phải làm việc, phải có người chăm sóc."
Hậu tri hậu giác Thư Minh Yên nhận ra điều gì đó.
Tìm được dì giúp việc thích hợp không dễ, nhất định là anh đã tìm được từ trước, hơn nữa anh cảm thấy có dì giúp việc ở nhà không tiện nên mấy này nay không cho dì tới, như vậy anh mới không kiêng nể gì, thân mật với cô ở nhiều nơi.
Bây giờ cô phải đi làm, cho nên đã để dì giúp việc đến nhà.
Nửa đêm hôm qua anh ôm cô từ thư phòng trở về, nghĩ đến hình ảnh kiều diễm dọc đường, Thư Minh Yên không tự nhiên đẩy anh ra: "Em dậy đây."
Cô vén dây vai chiếc váy ngủ bằng lụa, đi dép vào phòng tắm.
...
Mộ Du Trầm đã sắp xếp cho cô một tài xế riêng để đưa cô đi làm.
Biệt thự cách địa điểm quay phim chưa đầy 20 phút lái xe, khi Thư Minh Yên đến đoàn phim thì các nhân viên đang chuẩn bị cho lễ khai máy.
Trần Phùng Mẫn là nhà sản xuất và đạo diễn của bộ phim này, lúc này chị ấy đang chỉ đạo bằng micrô, khí chất giỏi giang, sấm rền gió cuốn.
Một tấm thảm đỏ được trải trên bục cao, phía sau là một tấm áp phích lớn, trên đó có người đang treo tấm biểu ngữ có nội dung "Đoàn làm phim truyền hình cổ trang quy mô lớn 《 Quan Ải Nguyệt 》 khởi đầu thuận lợi".
Chiếc bàn trên sân khấu được phủ một tấm khăn trải bàn màu đỏ, trên đó có thịt và bánh trái, bên cạnh đặt một lư hương.
Máy ảnh được phủ một tấm vải đỏ, một buổi lễ khai máy long trọng sắp bắt đầu.
Truyền thông đến phỏng vấn, các diễn viên trong đoàn cũng đã đến, một cô gái nhìn thấy Thư Minh Yên từ xa liền vẫy tay chào, khung cảnh có chút hỗn loạn Thư Minh Yên không nghe thấy nên cô gái đó chạy tới nói chuyện với cô.
Cô gái đó là Lý Uyển Thanh, người trước đó đã nói muốn thử vai Thiệu thượng nghi trong hội trường của tòa nhà giảng dạy khoa diễn xuất của Đại học P.
Thư Minh Yên cũng có mặt khi cô ấy thử vai, Lý Uyển Thanh nắm bắt vai diễn Thiệu thượng nghi rất tốt, kỹ năng diễn xuất của cô ấy cũng tốt, tổ đạo diễn cuối cùng cũng chọn cô ấy.
Lý Uyển Thanh nói: "Lúc đầu em vốn không biết gì về nhân vật Thiệu thượng nghi, may mắn lúc đó có những lời kia của chị, em đã thể hiện tốt hơn trong buổi thử vai, vẫn chưa cảm ơn chị."
Thư Minh Yên cười nói: "Không cần cảm ơn chị, em diễn rất tốt."
Lý Uyển Thanh liếc nhìn những người đang chuẩn bị cho lễ khai máy, thấp giọng nói: "Nghe nói hôm nay có rất nhiều lãnh đạo sẽ đến dự lễ khai máy, bộ phim này đã được An Cầm TV dàn dựng từ trước, lãnh đạo của An Cầm TV sẽ tham dự còn có lãnh đạo Cục phát thanh, điện ảnh và truyền hình, chủ tịch hiệp hội nghệ sĩ điện ảnh và truyền hình thành phố An Cầm...!Em nghe nói Mộ tổng cũng sẽ đến, nhà sản xuất Trần đã bắt đầu thu xếp từ sáng sớm, sợ có điều gì đó không ổn."
Lý Uyển Thanh càng nói càng thấy phấn khích: "Chị Thư, đây là lần đầu tiên em chân chính tham gia đoàn phim, không ngờ lại được gặp Mộ tổng, em thật may mắn."
Thư Minh Yên cười không nói.
Người càng ngày càng nhiều, Thư Minh Yên cùng Lý Uyển Thanh đi tới một chỗ yên tĩnh hơn.
Ngay khi cô đứng yên, có người lại gọi cô.
Cô quay đầu lại, phát hiện Tô Nguyên Trạch cũng là sinh viên khoa diễn xuất của đại học P.
Đại học P là trường hàng đầu trong các trường đại học điện ảnh truyền hình, trong đoàn làm phim gặp được mấy người quen cũng không có gì lạ.
Thư Minh Yên biết Tô Nguyên Trạch đóng vai Tứ hoàng tử trong phim, anh ta là CP của Vân Loan do Chu Hoàn Lệ đóng.
Lúc này anh ta đang mặc trang phục của nhân vật trong phim, sạch sẽ, nở nụ cười ôn hòa: "Đã sớm nghe nói em ở đây với tư cách là biên kịch trong tổ, tiếp theo sẽ cùng nhau hợp tác một thời gian, nếu anh không thể kiểm soát tốt nhân vật, vẫn cần em chỉ dạy anh nhiều hơn."
Thư Minh Yên lịch sự gật đầu, khách khí mà xa cách: "Đây là công việc của em, càng không cần nói chỉ dạy ạ."
Sau một vài câu, các nhóm lãnh đạo lần lượt đến.
Thư Minh Yên quay đầu lại khi nghe thấy tiếng ồn ào, nhìn thấy Mộ Du Trầm một thân tây trang giày da, xung quanh là mọi người, khí tràng tự phụ.
Bên cạnh anh là hai nhà lãnh đạo chưa từng gặp trước đây, ba người họ vừa trao đổi vừa đi đến hướng này.
Mộ Du Trầm cười nói gì đó, khóe mắt xuyên qua đám người, nhìn thẳng về phía Thư Minh Yên đang đứng.
Dừng một chút, anh lại nhìn Tô Nguyên Trạch đang đứng bên cạnh Thư Minh Yên, chú ý tới ánh mắt đối phương nhìn Thư Minh Yên, nụ cười trên khóe miệng anh hơi nhạt đi, sau đó liền quay mặt đi như không có chuyện gì xảy ra.
Thư Minh Yên di chuyển cách xa Tô Nguyên Trạch mà không để lại dấu vết, nghĩ về phản ứng của Mộ Du Trầm vừa rồi, cô luôn cảm thấy túi giấm lớn của mình lại làm đổ giấm.
May mắn anh không biết Tô Nguyên Trạch từng theo đuổi cô, nếu không khuôn mặt của anh sẽ càng khó coi hơn.
Thư Minh Yên cách Tô Nguyên Trạch xa hơn một chút.
"Lãnh đạo đều tới rồi, sao không thấy Diêu Di Tình?" Thư Minh Yên quay đầu hỏi Lý Uyển Thanh.
Lý Uyển Thanh kiễng cổ nhìn về phía trước, thuận miệng nói: "Hình như chị ấy có thông báo gì khác, lát nữa có thể sẽ tiến tổ muộn một chút ạ."
Thư Minh Yên đáp lại, ngước mắt nhìn về phía trước.
Lý Uyển Thanh đột nhiên quay đầu lại, thần bí hỏi Thư Minh Yên, "Chị có biết tại sao hôm nay Mộ tổng lại đến không?"
Thư Minh Yên bị câu hỏi này làm giật mình, theo bản năng lắc đầu.
Lý Uyển Thanh nói với đôi mắt mờ ám: "Em nghe mọi người nói Mộ tổng thường không tham dự những dịp như vậy, nhưng hôm nay tự nguyện đến đây có lẽ là vì ai đó, cũng không biết ai đã tung tin đồn, hay là trong đoàn làm phim của chúng ta có người của Mộ tổng? Nghe nói Mộ tổng đã kết hôn, nhưng không biết vợ anh ấy là ai, trên mạng cũng không thấy."
Những lời này khiến Thư Minh Yên có chút chột dạ nên không trả lời.
Đúng mười giờ, lễ khai máy đúng giờ bắt đầu.
Sau khi người dẫn chương trình có một bài phát biểu hay, đến lượt các nhà lãnh đạo phát biểu, sau đó theo truyền thống trong ngành điện ảnh và truyền hình, người chịu trách nhiệm chính của đoàn phim đưa các thành viên trong đoàn đến dâng hương, cầu mong thuận lợi bình an.
Cuối cùng tấm vải đỏ che camera cũng được vén lên, tuyên bố khởi động máy, đến tận lúc này lễ khai máy đã hoàn tất.
Vì tiếp theo phải ra mắt giới truyền thông, sau lễ khai máy sẽ có một buổi chụp ảnh, đầu tiên các diễn viên chính của đoàn phim, tổ đạo diễn và các lãnh đạo có mặt sẽ chụp ảnh tập thể.
Hôm nay biên kịch chính tới hiện trường, Thư Minh Yên vốn tưởng không đến lượt mình lên sân khấu, cuối cùng lại bị Trần Phùng Mẫn gọi tới.
Vừa bước lên sân khấu, cô đã bị ép vào vị trí phụ cuối cùng, người đàn ông phía trước quá cao, trực tiếp che cô kín mít.
Tô Nguyên Trạch nghiêng người về phía trước, chủ động hướng bên kia mở miệng: "Thư Minh Yên, để anh đổi với em."
Chu Hoàn Lệ bất mãn nắm chặt tay áo, kiềm chế nói: "Anh là diễn viên chính, sao có thể đổi vị trí với cậu ta? Biên kịch chính ở chỗ này, cô ta có thể được đứng đây là tốt rồi, đứng ở nơi nào không quan trọng, lãnh đạo đang chờ, đừng lãng phí thời gian với những vấn đề nhỏ nhặt."
Tô Nguyên Trạch cuối cùng cũng nhớ ra lãnh đạo còn ở đây, liền im lặng.
Mộ Du Trầm nhíu mày nhìn Thư Minh Yên bị chắn đến không thấy rõ mặt, quai hàm căng thẳng, sắc mặt khó coi.
Trần Phùng Mẫn nhận thấy sự kỳ lạ của sếp, nhớ đến việc bảo vệ Thư Minh Yên của anh trong bữa tiệc trước đó.
"Tiểu Thư, em lên phía trước đi."
Trần Phùng Mẫn nói xong, Thư Minh Yên chen ra khỏi đám đông.
Trần Phùng Mẫn kéo cổ tay cô ra giữa, nhét cô vào giữa hàng thứ hai.
Khi dừng lại, Thư Minh Yên quay đầu chú ý đến