Anh trầm ngâm một lát, nghiêng người sát lại.
Hai mắt đặt không đúng chỗ, đành phải nhìn chằm chằm vào tấm kính của xe bên cạnh cô, hai tay kéo áo khoác giúp cô theo cảm giác, sau đó mới cài cúc áo.
Trong lúc vô tình ngón tay anh đã đụng vào phần chắc nịnh ấm nóng trước người cô, ngón tay Hàn Tư Thần bỗng dưng cứng đờ lại.
Hạ Vãn Tinh cũng cảm giác được, cảm giác được tay của anh, hơn nữa cơ thể anh còn hơi cứng đờ.
Cô nhìn anh, khi đập vào ánh mắt hút hồn của anh lại giống như va chạm điện.
Hạ Vãn Tinh nắm chặt tay lái trong vô thức.
Không nên vậy, theo lý mà nói, lúc này cô nên có những lời mê hoặc hay quyến rũ anh, nhưng tại sao khi nãy nhìn anh cô lại muốn trốn chạy vậy?!
Cô nhíu cặp mày thanh tú, hít sâu, bổ sung câu nói khi nãy muốn nói, "Cài sai rồi.
"
Thanh âm rất nhẹ, không giống những lời nói đường hoàng trước đây, mềm mại, cảm giác khi lọt vào tai đến cả xương cũng giòn.
Hàn Tư Thần giật giật thân thể hơi cứng đờ, rất nhanh chóng mở cúc bị cài sai, rồi sửa lại.
Anh nín thở, thắt nơ đai áo gió cho cô, rồi về lại vị trí ngồi.
Lúc này xe dừng lại ở cửa thu phí ETC của trạm thu phí cao tốc, xe giảm tốc độ, Hạ Vãn Tinh cúi đầu nhìn bên hông, sau đó quay đầu nhìn anh, khẽ nhếch miệng, hỏi: "Khá thuần thục đấy, anh thường thắt nơ giúp bạn gái sao?"
Hàn Tư Thần không nhìn cô, quay đầu liếc nhìn cảnh đường phố bên ngoài, thản nhiên nói: "Không có.
"
Hạ Vãn Tinh còn muốn tán gẫu vài ba câu, nhưng vừa mở miệng thì không khí lại chui vào cổ họng, cảm giác nhói nhói đau, lại còn ngứa ngáy.
Cô khẽ ho một tiếng, cuối cùng lại lựa chọn im lặng.
Trong xe lại lần nữa yên tĩnh, xe chạy về phía trường quay.
Trợ lý Giang nhìn thấy điểm đến càng ngày càng gần, anh thở dài, như là thấy được vị cứu tinh.
Sáng nay đoàn làm phim mới biết việc chủ đầu tư muốn đến, khi xe dừng ở trường quay đúng lúc đoàn phim đang nghỉ giữa giờ, do đó, đạo diễn và phó đạo diễn đều đợi để nghênh đón anh.
Hạ Vãn Tinh đem theo nửa chai nước xuống xe, cô vẫn còn lo lắng việc thảo luận kịch bản, cho nên, vừa xuống xe liền bỏ rơi người đàn ông đang bị vây ở giữa, rồi trực tiếp đi tìm hai nhà biên kịch kia.
Hai mắt Hàn Tư Thần liếc nhìn bóng lưng cô, hơi nhíu mày vì thái độ không để ý của cô.
"Anh, sao tự nhiên anh lại đến đây?" Chiều nay Hàn Nhân mới có lịch diễn, ở khách sạn chán quá nên cô lại đi theo đến phim trường.
Hàn Tư Thần liếc nhìn cô ta, nói mà tư tưởng không tập trung: "Đến xem tiến độ.
"
Phó đạo diễn đứng bên cạnh nói: "Tất cả đều tiến hành theo kế hoạch, quay phim vẫn bình thường.
"
Anh gật gật đầu, đi theo họ đến chỗ quay phim.
Khâu Cảnh Duyên vẫn đang đối thoại với nữ chính, anh ta nhìn thấy Hàn Tư Thần đi đến, liền chào hỏi: "Ồ, Hàn tổng đại giá quang lâm.
"
Hàn Tư Thần quét mắt, gật đầu chào hỏi: "Vất vả rồi.
"
"Nên làm cả, đây là công việc của tôi.
"
Ánh mắt Hàn Nhân liếc qua một vòng cũng không nhìn thấy bóng dáng của Hạ Vãn Tinh, cô hỏi Khâu Cảnh Duyên: "Thầy Khâu, chị Hạ đâu rồi?"
"Đang trao đổi kịch bản bên cạnh.
" Khâu Cảnh Duyên cảnh giác nhìn vị tiểu thư nhỏ trăm triệu này, "Cô tìm cô ấy làm gì?"
"Hôm nay là sinh nhật chị Hạ, tôi và chị ấy hẹn nhau trưa đi ăn cơm.
"
Khâu Cảnh Duyên nhíu mày, vô thức nhìn Hàn Tư Thần, sau đó trừng mắt nhìn Hàn Nhân: "Sao cô biết nay là sinh nhật cô ấy?"
Hàn Nhân nghểnh cổ: "Chị Hạ mời em.
"
"Không thể nào, rõ ràng tôi đã hẹn trước cô ấy ngày hôm nay rồi mà.
"
Ngón trỏ cô cong cong đầu mũi, cười khà khà: "Nhưng chị Hạ nói hôm nay không cho anh đi ~"
Khâu Cảnh Duyên: "! ! "
Trong lòng anh ta kêu rên một tiếng, miệng tủi thân hô "~ Tiểu Hạ Hạ ~" sau đó đi sang bên cạnh tìm.
"Ồ, hôm nay sinh nhật biên kịch đại nhân sao.
" Ánh mắt Quách Tầm như có như không nhìn chủ đầu tư bên cạnh.
Nhà sản xuất: "Nếu đã vậy thì tối nay chúng ta tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cho biên kịch đại nhân.
"
"Đúng rồi, đúng rồi.
" Biên kịch đại nhân đã giúp chúng ta một việc lớn, nhất định phải chúc mừng.
"
Quách Tầm cười một cách thích thú, "Hàn tổng cũng thật đúng lúc.
"
Hàn Tư Thần nhếch miệng cười, "Thật đúng lúc.
"
Anh quay đầu dặn dò Giang Lộ ở phía sau: "Đặt cho Hạ tiểu thư một cái bánh sinh nhật, nhiều người thì đặt cái to một chút.
"
Giang Lộ thu lại những suy nghĩ bay bổng bên ngoài, trong lòng cảm động nói: "Vâng, Hàn tổng.
"
Tôi đánh rơi cái ngoan ngoãn, hóa ra, nguyên nhân là ở đây.
Anh ta vừa nhấc chân xoay người đi, Hàn Tư Thần lại gọi anh ta, dặn dò: "Đặt cơm trưa cho mọi người, tối thì đặt nhà hàng.
"
Giang Lộ: "Vâng.
"
"Ôi, để Hàn tổng tốn kém rồi.
" Mấy người ở đoàn phim đều là những người tinh tế, hiểu ý "trùng hợp" với chủ đầu tư mà không nói ra.
Nét mặt Hàn Tư Thần không nhìn ra cảm xúc, anh nói: "Chuyện nên làm, mọi người quay phim cũng rất vất vả rồi, chiều nay thu dọn nghỉ sớm một chút, tôi mời.
"
"Không vấn đề gì, phân cảnh hôm nay cũng không nhiều.
"
Hạ Vãn Tinh căn bản không biết sinh nhật của mình đã trở thành vấn đề náo nhiệt của đoàn làm phim, Khâu Cảnh