Dứt lời, bầu không khí kỳ quái ngưng trệ vài giây, khóe miệng Hàn Phong giật giật: “Tô Phi?”
“Là tôi, tôi không phải Tô Phi.” Tô Trì Á vội nhéo Hàn Phong một cái: "Trí nhớ của anh tốt quá, vẫn còn nhớ được tên của tôi, ha ha...”
“Đương nhiên, cái tên đặc biệt như vậy, tôi thường xuyên nghe thấy trong quảng cáo trên TV.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một câu chuyện cười thật cảm lạnh.
“Cái đó... Thực ra Tô Phi là nghệ danh của tôi khi hành tẩu giang hồ.” Tô Trì Á cười ngượng nghịu: "Anh cứ gọi tôi là Tô Trì Á là được rồi.”
Ai lại lấy nhãn hiệu băng vệ sinh làm nghệ danh.
Hàn Phong miết miết thái dương, đột nhiên cảm thấy ớn lạnh.
Trong phòng họp, bên ngoài gió lạnh thổi qua, nhiệt độ hơi thấp, hoàn toàn tương phản rõ ràng với độ nóng bức oi ả bên ngoài. Trái ngược với suy đoán ban đầu của Tô Trì Á, đội của Trì Dã đã đến đây với sự chân thành hoàn toàn dành cho khoản đầu tư này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mặc dù Trì Dã chỉ là một nhà văn nhưng số tiền tài trợ cung cấp cũng không ít hơn so với các nhà quảng cáo, hơn nữa vì không cần quảng bá sản phẩm nên các điều kiện không khắc nghiệt, yêu cầu duy nhất chỉ là đội MFC có thể đào tạo anh trở thành tay đua chuyên nghiệp.
Với điều kiện thuận lợi như vậy gần như là tiền cho không, bởi vì hợp đồng được đàm phán quá dễ dàng, khiến cho người không bao giờ che giấu cảm xúc của mình như Hàn Phong cũng hai mắt sáng ngời mà nhìn chằm chằm vào Trì Dã, nụ cười nịnh nọt trên khóe miệng anh ta khiến Tô Trì Á không thể nhìn thẳng vào được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khung cảnh hài hòa, chỉ có Tô Trì Á là lạc quẻ với tình hình xung quanh.
Ngay khi hai bên bắt đầu bàn bạc và ký kết hợp đồng, Tô Trì Á cuối cùng cũng không nhịn được mà đặt hợp đồng lên bàn: “Thầy Trì, tôi không rõ lắm về các điều kiện kèm thêm cuối cùng của hợp đồng.”
Trì Dã ngước mắt lên, Tô Trì Á nhanh chóng lật hợp đồng đến trang điều khoản bổ sung cuối cùng: “Là câu này ‘cô Tô Trì Á sẽ làm huấn luyện viên đua xe độc quyền của anh Trì Dã trong thời gian đầu tư, cũng sẽ chịu trách nhiệm về tất cả các khóa học nghiệp vụ của anh Trì trong đội MFC’, xin hỏi điều này có nghĩa là gì?”
Trì Dã kéo ghế ra sau, nhấc đôi chân dài không có chỗ dựa, tay phải chống cằm nói: “Chính là ý trên mặt chữ.”
Tô Trì Á cau mày: “Thầy Trì, anh có thể không rõ lắm về tình hình của đội chúng tôi. Tôi không phải là huấn luyện viên của MFC, mà tôi đã rút lui rồi, bây giờ cũng không có kế hoạch trở lại đường đua, vì vậy thứ lỗi cho tôi không thể đồng ý với yêu cầu của anh được. Nhưng MFC chúng tôi cũng có rất nhiều huấn luyện viên ưu tú, tôi có thể giới thiệu những người có kỹ năng và năng lực xuất sắc...”
“Cô Tô, bây giờ cô mới là người không hiểu rõ tình hình.” Chưa kịp nghe xong, Trì Dã đã đưa tay cắt ngang lời của Tô Trì Á: “Bây giờ cô dường như không có tư cách bàn điều kiện với tôi, cô đồng ý thì tôi đầu tư, cô không đồng ý thì hợp đồng vô hiệu, chỉ đơn giản vậy thôi.”
Cái dáng vẻ lười biếng độc đoán này, làm gì còn có tí xíu bóng dáng yếu đuối tội nghiệp lúc sáng nữa!
Hai người nhìn nhau cách một cái bàn dài, Hàn Phong dường như có thể nhìn thấy ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội trong không khí.
Tô Trì Á hít sâu hai hơi, đột nhiên cảm thấy lời nhắc nhở của Hàn Phong lúc trước đối với cô thực sự rất có đoán trước được, nhà văn vĩ đại này thực sự có năng lực chọc người khác tức chết.
Sau khi thầm nói vài lần trong lòng “anh ta là thần tài”, giọng điệu của Tô Trì Á hơi dịu lại: “Vậy tôi có thể hỏi lý do tại sao lại chọn tôi làm huấn luyện viên không? Hay thân là bên B, tôi thậm chí còn không có quyền để hỏi.”
“Đương nhiên là có.” Trì Dã nhướn mày: “Cái chiêu làm cho xe bay lúc sáng của cô khá đẹp, thấy khá là hợp với tôi. Đến lúc chuẩn bị khóa học thì cô có thể bắt đầu từ động tác đó trước.”
Tô Trì Á: “...”
Hàn Phong gật đầu khom lưng tiễn người, quay về phòng họp lần nữa, lúc quay đầu đóng cửa, nụ cười trên mặt biến mất, sắc mặt cũng đen như Bao Chửng.
Tô Trì Á không chú ý tới sự thay đổi trên nét mặt của Hàn Phong, vẫn đang phàn nàn: “Nhìn thái độ lúc nãy của Trì Dã, anh ta đã biết rõ rồi, hôm nay người cứu anh ta ra khỏi nước sôi lửa bỏng là tôi, kết quả là mới qua có mấy tiếng đã quay đầu đe dọa tôi rồi!”
“Nói xong chưa?”
Giọng điệu quá mức u ám khiến Tô Trì Á nhận ra Hàn Phong có gì đó không đúng nên ngậm miệng lại “Ừ” một tiếng.
“Nói xong rồi thì giờ chúng ta hãy bàn